em hãy viết bài văn 35 dong tả tượng tượng của em về bài thơ dòng sông mặc áo của nhà văn Nguyễn Trọng khánh
0 bình luận về “em hãy viết bài văn 35 dong tả tượng tượng của em về bài thơ dòng sông mặc áo của nhà văn Nguyễn Trọng khánh”
Tuổi thơ tôi đã trôi qua, bên con sông hiền hòa, chứng kiến những ngày khó khăn, vất vả nhưng luôn đầm ấm, được che chở bởi sự ấm áp của tình thương yêu. Năm tháng trôi đi, con sông vẫn chảy và trong cuộc đời mỗi người, ai cũng trải qua những buồn vui sóng gió đẩy đưa, có nhớ, có quên. Nhưng không hiểu sao, dòng sông quê hương đối với tôi bao giờ cũng là ký ức khó phai nhất. Có lẽ nó đã in dấu trong tâm hồn tôi. Và cũng chính con sông là nơi mà tôi thật sự được cảm thấy êm ả, quên đi những lo toan trongcuộc sống.
Nhưng tiếc thay, màu “xanh” của con sông quê tôi nay dần biến mất. Còn đâu những cảnh trẻ em tắm trên sông, vui đùa trong làn nước trong xanh. Gần đây, làng quê nổi cợm lên phong trào đào ao nuôi cá. Mỗi ngày hàng tỉ m3 nước bẩn từ các ao cá tra – ba sa được thải trực tiếp xuống các kênh rạch, sông ngòi, làm cho nước sông không còn một màu xanh trong mà là một màu xanh đen, không phải là phù sa mà là của chất độc hóa học đổ về. Rồi sự vô ý thức củacon ngườikhi xem dòng sông là một bãi chứa rác.!!! Biết bao nguy hiểm do bệnh tật đang chực chờcon ngườikhi dần không còn hưởng được dòng nước trong lành từ các dòng sông trong tương lai.
Tuổi thơ tôi đã trôi qua, bên con sông hiền hòa, chứng kiến những ngày khó khăn, vất vả nhưng luôn đầm ấm, được che chở bởi sự ấm áp của tình thương yêu. Năm tháng trôi đi, con sông vẫn chảy và trong cuộc đời mỗi người, ai cũng trải qua những buồn vui sóng gió đẩy đưa, có nhớ, có quên. Nhưng không hiểu sao, dòng sông quê hương đối với tôi bao giờ cũng là ký ức khó phai nhất. Có lẽ nó đã in dấu trong tâm hồn tôi. Và cũng chính con sông là nơi mà tôi thật sự được cảm thấy êm ả, quên đi những lo toan trongcuộc sống.
Nhưng tiếc thay, màu “xanh” của con sông quê tôi nay dần biến mất. Còn đâu những cảnh trẻ em tắm trên sông, vui đùa trong làn nước trong xanh. Gần đây, làng quê nổi cợm lên phong trào đào ao nuôi cá. Mỗi ngày hàng tỉ m3 nước bẩn từ các ao cá tra – ba sa được thải trực tiếp xuống các kênh rạch, sông ngòi, làm cho nước sông không còn một màu xanh trong mà là một màu xanh đen, không phải là phù sa mà là của chất độc hóa học đổ về. Rồi sự vô ý thức củacon ngườikhi xem dòng sông là một bãi chứa rác.!!! Biết bao nguy hiểm do bệnh tật đang chực chờcon ngườikhi dần không còn hưởng được dòng nước trong lành từ các dòng sông trong tương lai.
Tuổi thơ tôi đã trôi qua, bên con sông hiền hòa, chứng kiến những ngày khó khăn, vất vả nhưng luôn đầm ấm, được che chở bởi sự ấm áp của tình thương yêu. Năm tháng trôi đi, con sông vẫn chảy và trong cuộc đời mỗi người, ai cũng trải qua những buồn vui sóng gió đẩy đưa, có nhớ, có quên. Nhưng không hiểu sao, dòng sông quê hương đối với tôi bao giờ cũng là ký ức khó phai nhất. Có lẽ nó đã in dấu trong tâm hồn tôi. Và cũng chính con sông là nơi mà tôi thật sự được cảm thấy êm ả, quên đi những lo toan trongcuộc sống.
Nhưng tiếc thay, màu “xanh” của con sông quê tôi nay dần biến mất. Còn đâu những cảnh trẻ em tắm trên sông, vui đùa trong làn nước trong xanh. Gần đây, làng quê nổi cợm lên phong trào đào ao nuôi cá. Mỗi ngày hàng tỉ m3 nước bẩn từ các ao cá tra – ba sa được thải trực tiếp xuống các kênh rạch, sông ngòi, làm cho nước sông không còn một màu xanh trong mà là một màu xanh đen, không phải là phù sa mà là của chất độc hóa học đổ về. Rồi sự vô ý thức củacon ngườikhi xem dòng sông là một bãi chứa rác.!!! Biết bao nguy hiểm do bệnh tật đang chực chờcon ngườikhi dần không còn hưởng được dòng nước trong lành từ các dòng sông trong tương lai.
Đất nước đi lên, công nghiệp hóa,hiện đạihóa, xóa nghèo và vô tình xóa luôn sự trong lành của miền quê. Và chỉ còn đây, những dòng sông ô nhiễm. Miền quê yêu dấu không còn những dòng sông trong lành đồng nghĩa với việc môi trường đang dần bị hủy hoại. Chúng ta phảibảo vệ môi trường, hãy bảo vệ những dòng sông quê hương.
Không chỉ viết cho người lớn, nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo còn có khá nhiều bài thơ hay viết cho tuổi thiếu nhi. Dòng sông mặc áo có thể là một bài thơ viết về một dòng sông thuộc quê hương Nghệ An mà tác giả sinh ra và lớn lên.
Đọc qua bài thơ, chúng ta nhận ra một bức tranh sinh động về dòng sông, chúng ta chiêm ngưỡng vẻ đẹp một dòng sông hiền hòa suốt một ngày đêm. Đó là dòng sông quê thơ mộng, thân thương, yểu điệu, duyên dáng, nhí nhảnh, ngộ nghĩnh.
Thầy cô và các em hãy chú ý nhé:
Cảnh dòng sông buổi sáng thì: “Nắng lên mặc áo lụa đào thướt tha” , Ấy thế mà buổi trưa thì lại: ” Áo xanh sông mặc như là mới may”, buổi chiều thì dòng sông có vẻ ” hây hây ráng vàng” của áng mây, buổi tối trông rõ vầng trăng bơi lặn tên sông và thêm nữa là “trên nền nhung tím muôn ngàn sao lên”. Đêm đến, Dòng sông quê hiền lành ngủ yên, mà cứ “Nép trong rừng bưởi lặng yên đôi bờ”. Đoạn thơ này rất hay và rất giàu hình ảnh đẹp. Khi dạy tập đọc hay ra đề thi về cảm thụ văn học, tôi nghĩ: thầy cô mình nên bám vào chi tiết này hay biết mấy.
Đây là một bài thơ tả cảnh thiên nhiên khá tinh tế. Cũng như bài thơ viết chung cho mọ người và viết riêng cho thiếu nhi chúng ta. Trong bài thơ này phép nhân hóa, phép ẩn dụ đã được tác giả sử dụng rất khéo léo tài tình.
Nhà thơ Phạm Đình Ân cho rằng:
Mấy câu kết thúc bài thơ cũng rất thú vị. Ấy là tả đến cảnh đêm rồi, bài thơ vẫn chưa dừng lại mà vẫn tiếp tục mở ra sang sáng hôm sau, với hình ảnh áo mới của sông là hoa bưởi trắng:
Sáng ra thơm đến ngẩn ngơ Dòng sông đã mặc bao giờ áo hoa Ngước lên bỗng gặp la đà Ngàn hoa bưởi đã nở nhòa áo ai…
Tuổi thơ tôi đã trôi qua, bên con sông hiền hòa, chứng kiến những ngày khó khăn, vất vả nhưng luôn đầm ấm, được che chở bởi sự ấm áp của tình thương yêu. Năm tháng trôi đi, con sông vẫn chảy và trong cuộc đời mỗi người, ai cũng trải qua những buồn vui sóng gió đẩy đưa, có nhớ, có quên. Nhưng không hiểu sao, dòng sông quê hương đối với tôi bao giờ cũng là ký ức khó phai nhất. Có lẽ nó đã in dấu trong tâm hồn tôi. Và cũng chính con sông là nơi mà tôi thật sự được cảm thấy êm ả, quên đi những lo toan trong cuộc sống.
Nhưng tiếc thay, màu “xanh” của con sông quê tôi nay dần biến mất. Còn đâu những cảnh trẻ em tắm trên sông, vui đùa trong làn nước trong xanh. Gần đây, làng quê nổi cợm lên phong trào đào ao nuôi cá. Mỗi ngày hàng tỉ m3 nước bẩn từ các ao cá tra – ba sa được thải trực tiếp xuống các kênh rạch, sông ngòi, làm cho nước sông không còn một màu xanh trong mà là một màu xanh đen, không phải là phù sa mà là của chất độc hóa học đổ về. Rồi sự vô ý thức của con người khi xem dòng sông là một bãi chứa rác.!!! Biết bao nguy hiểm do bệnh tật đang chực chờ con người khi dần không còn hưởng được dòng nước trong lành từ các dòng sông trong tương lai.
Tuổi thơ tôi đã trôi qua, bên con sông hiền hòa, chứng kiến những ngày khó khăn, vất vả nhưng luôn đầm ấm, được che chở bởi sự ấm áp của tình thương yêu. Năm tháng trôi đi, con sông vẫn chảy và trong cuộc đời mỗi người, ai cũng trải qua những buồn vui sóng gió đẩy đưa, có nhớ, có quên. Nhưng không hiểu sao, dòng sông quê hương đối với tôi bao giờ cũng là ký ức khó phai nhất. Có lẽ nó đã in dấu trong tâm hồn tôi. Và cũng chính con sông là nơi mà tôi thật sự được cảm thấy êm ả, quên đi những lo toan trong cuộc sống.
Nhưng tiếc thay, màu “xanh” của con sông quê tôi nay dần biến mất. Còn đâu những cảnh trẻ em tắm trên sông, vui đùa trong làn nước trong xanh. Gần đây, làng quê nổi cợm lên phong trào đào ao nuôi cá. Mỗi ngày hàng tỉ m3 nước bẩn từ các ao cá tra – ba sa được thải trực tiếp xuống các kênh rạch, sông ngòi, làm cho nước sông không còn một màu xanh trong mà là một màu xanh đen, không phải là phù sa mà là của chất độc hóa học đổ về. Rồi sự vô ý thức của con người khi xem dòng sông là một bãi chứa rác.!!! Biết bao nguy hiểm do bệnh tật đang chực chờ con người khi dần không còn hưởng được dòng nước trong lành từ các dòng sông trong tương lai.
Tuổi thơ tôi đã trôi qua, bên con sông hiền hòa, chứng kiến những ngày khó khăn, vất vả nhưng luôn đầm ấm, được che chở bởi sự ấm áp của tình thương yêu. Năm tháng trôi đi, con sông vẫn chảy và trong cuộc đời mỗi người, ai cũng trải qua những buồn vui sóng gió đẩy đưa, có nhớ, có quên. Nhưng không hiểu sao, dòng sông quê hương đối với tôi bao giờ cũng là ký ức khó phai nhất. Có lẽ nó đã in dấu trong tâm hồn tôi. Và cũng chính con sông là nơi mà tôi thật sự được cảm thấy êm ả, quên đi những lo toan trong cuộc sống.
Nhưng tiếc thay, màu “xanh” của con sông quê tôi nay dần biến mất. Còn đâu những cảnh trẻ em tắm trên sông, vui đùa trong làn nước trong xanh. Gần đây, làng quê nổi cợm lên phong trào đào ao nuôi cá. Mỗi ngày hàng tỉ m3 nước bẩn từ các ao cá tra – ba sa được thải trực tiếp xuống các kênh rạch, sông ngòi, làm cho nước sông không còn một màu xanh trong mà là một màu xanh đen, không phải là phù sa mà là của chất độc hóa học đổ về. Rồi sự vô ý thức của con người khi xem dòng sông là một bãi chứa rác.!!! Biết bao nguy hiểm do bệnh tật đang chực chờ con người khi dần không còn hưởng được dòng nước trong lành từ các dòng sông trong tương lai.
Đất nước đi lên, công nghiệp hóa, hiện đại hóa, xóa nghèo và vô tình xóa luôn sự trong lành của miền quê. Và chỉ còn đây, những dòng sông ô nhiễm. Miền quê yêu dấu không còn những dòng sông trong lành đồng nghĩa với việc môi trường đang dần bị hủy hoại. Chúng ta phải bảo vệ môi trường, hãy bảo vệ những dòng sông quê hương.
Không chỉ viết cho người lớn, nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo còn có khá nhiều bài thơ hay viết cho tuổi thiếu nhi. Dòng sông mặc áo có thể là một bài thơ viết về một dòng sông thuộc quê hương Nghệ An mà tác giả sinh ra và lớn lên.
Đọc qua bài thơ, chúng ta nhận ra một bức tranh sinh động về dòng sông, chúng ta chiêm ngưỡng vẻ đẹp một dòng sông hiền hòa suốt một ngày đêm. Đó là dòng sông quê thơ mộng, thân thương, yểu điệu, duyên dáng, nhí nhảnh, ngộ nghĩnh.
Thầy cô và các em hãy chú ý nhé:
Cảnh dòng sông buổi sáng thì: “Nắng lên mặc áo lụa đào thướt tha” , Ấy thế mà buổi trưa thì lại: ” Áo xanh sông mặc như là mới may”, buổi chiều thì dòng sông có vẻ ” hây hây ráng vàng” của áng mây, buổi tối trông rõ vầng trăng bơi lặn tên sông và thêm nữa là “trên nền nhung tím muôn ngàn sao lên”. Đêm đến, Dòng sông quê hiền lành ngủ yên, mà cứ “Nép trong rừng bưởi lặng yên đôi bờ”. Đoạn thơ này rất hay và rất giàu hình ảnh đẹp. Khi dạy tập đọc hay ra đề thi về cảm thụ văn học, tôi nghĩ: thầy cô mình nên bám vào chi tiết này hay biết mấy.
Đây là một bài thơ tả cảnh thiên nhiên khá tinh tế. Cũng như bài thơ viết chung cho mọ người và viết riêng cho thiếu nhi chúng ta. Trong bài thơ này phép nhân hóa, phép ẩn dụ đã được tác giả sử dụng rất khéo léo tài tình.
Nhà thơ Phạm Đình Ân cho rằng:
Mấy câu kết thúc bài thơ cũng rất thú vị. Ấy là tả đến cảnh đêm rồi, bài thơ vẫn chưa dừng lại mà vẫn tiếp tục mở ra sang sáng hôm sau, với hình ảnh áo mới của sông là hoa bưởi trắng:
Sáng ra thơm đến ngẩn ngơ
Dòng sông đã mặc bao giờ áo hoa
Ngước lên bỗng gặp la đà
Ngàn hoa bưởi đã nở nhòa áo ai…
https://thuthuat.taimienphi.vn/cam-nhan-cua-em-ve-bai-tho-dong-song-mac-ao-41373n.aspx
Như vậy bài thơ hứa hẹn tiếp tục một và nhiều vòng quay mới của ngày đêm, đồng nghĩa với việc dòng sông quê mến yêu vẫn liên tục thay áo mới…
xin hay nhất nhé