Em hãy viết bài văn tự sự sau về chủ đề: Thầy cô trong trái tim em.
0 bình luận về “Em hãy viết bài văn tự sự sau về chủ đề: Thầy cô trong trái tim em.”
Bài làm
Ai người đánh thức đêm trường mộng
Ai soi đường lồng lộng ánh từ quang
Ai thắp lửa bồ đề toả sáng
Đạo vô vi sưởi ấm cả trần gian.
Chắc hẳn trong lòng mỗi người sẽ luôn luôn có những kỷ niệm, ấn tượng khó quên với một người nào đó, đặc biệt là ở cái tuổi học trò mang đầy nhiệt huyết thanh xuân. Đối với tôi cũng vậy. Tôi luôn để thời gian, ký ức thời học trò luôn được khắc sâu trong tim mình, luôn ghi nhớ hình ảnh người cô năm nào vẫn dạy tôi bài văn, cách ứng xử tốt đẹp. Đó là cô Lụa – giáo viên dạy môn văn của tôi.
Cô Lụa đảm nhận trách nhiệm dạy môn văn đồng thời chủ nhiệm luôn lớp của tôi. Trong trí nhớ của tôi thì cô là một giáo viên vô cùng nghiêm khắc, lạnh lùng nhưng thật ra cô rất yêu thương và quan tâm đến học sinh. Nếu theo lời nói của học sinh hiện nay thì rất buồn ngủ và khó vào đầu nhưng chính cô đã là người khiến lũ học trò như chúng tôi cảm thấy hứng thú với môn văn hơn rất nhiều. Cô kết hợp giảng giữa lý thuyết và những thông tin, hiện thực ở ngoài xã hội khiến học sinh không cảm thấy nhàm chán và buồn ngủ. Tôi không chỉ coi cô là một thần tượng môn văn mà còn coi cô là người mẹ thứ hai dạy cho tôi những bài học quý giá, những cách ứng xử văn minh. Nhờ cô mà tôi học được những bài văn hay và biết được thế nào là tự tin hơn với chính bản thân mình! Đối với lớp, cô đã trở thành một người không thể nào thiếu vắng và phai nhoà.
Bạn có bao giờ thắc mắc vì sao tôi luôn thần tượng và yêu quý cô đến vậy không? Đương nhiên là do cô dạy cho tôi những bài học, cách ứng xử tốt đẹp nhưng đó chưa phải phần chính. Tôi vốn dĩ quý trọng, yêu mến cô như vậy còn là vì cô chính là người đã khiến tôi nhận ra lỗi sai và sửa đổi được chính bước đi Sài hướng của bản thân mình. Lúc đó là vào khoảng thời gian thi cuối kỳ thi nên mọi người đều rất gấp rút ôn thi nhưng riêng tôi vẫn ăn chơi, cắm đầu vào chiếc điện thoại. Chính cô Lụa đã nhận ra được sự sa sút của bản thân tôi và gọi tôi đến phòng gặp riêng cô. Lúc đấy tôi cảm thấy sợ lắm. Sợ cô chửi và sợ mình mất hình tượng của một học sinh gương mẫu trước mặt cô! Nhưng không! Cô không hề trách tôi mà còn nhẹ y,chỉ bảo và phân tích cho tôi về những hậu quả khi tôi không lo học hành. Cô nói tôi rằng ” Chiến thắng bản thân chính là bước đầu cho việc đánh thắng tất cả”, ” Chỉ khi em có đủ nghị lực đương đầu và chống lại những cám dỗ của bản thân mới thành tài và thực hiện được ước mơ làm nghề luật của em”! Câu nói đấy, cử chỉ đấy đã khiến tôi giác ngộ và không tiếp tục bước đi trên con đường sai lệch, u tối nữa!
Có lẽ khi bước khỏi ngôi trường cấp hai này chúng tôi sẽ không được nghe những bài văn, đạo lý mà cô nói. Không còn nghe được những lời ” mắng ” đầy sự trìu mến của cô. Nhưng cô ơi! Hình ảnh người cô hiền hậu sẽ luôn luôn in dấu trên con đường học tập và thành công của chúng em!
– Giới thiệu khái quát về cô giáo của em : Trong mỗi đời người, luôn tồn tại những kí ức, những hình ảnh mà chúng ta không thể nào quên. Đối với tôi, kí ức khiến tôi muốn nhớ mãi là thời học trò trong những năm cấp hai của tôi. Mỗi năm học trôi qua, tôi đều có thêm người thầy, người cô để ghi nhớ trong trái tim mình và năm nay cũng vậy. Người cô giáo chủ nhiệm ấy đã để lại trong tôi ấn tượng trong tôi đó là cô Loan.
2. Thân bài
-Tả khái quát:
+ Cô giáo của em tên là gì? Dạy môn học nào? Bao nhiêu tuổi
+ Cô đã dạy em năm lớp mấy? Gắn bó cùng em trong bao lâu?
– Cách cô cư xử với học sinh, cách cô truyền cảm hứng cho môn học.
– Kể một kỉ niệm khiến em nhớ mãi giữa em và cô
3. Kết bài
– Nêu cảm nhận chung về cô
Bài văn
Trong mỗi đời người, luôn tồn tại những kí ức, những hình ảnh mà chúng ta không thể nào quên. Đối với tôi, kí ức khiến tôi muốn nhớ mãi là thời học trò trong những năm cấp hai của tôi. Mỗi năm học trôi qua, tôi đều có thêm người thầy, người cô để ghi nhớ trong trái tim mình và năm nay cũng vậy. Người cô giáo chủ nhiệm ấy đã để lại trong tôi ấn tượng trong tôi đó là cô Loan.
Cô đã dạy văn tôi và cũng là cô giáo chủ nhiệm tôi suốt năm lớp 8 . Và đó cũng là khoảng thời gian tuyệt vời và hạnh phúc nhất đối với tôi. Cô là một người bài rất chu đáo cho học sinh. Khi cô giảng bài, giọng nói cô ấm áp, truyền cảm khiến cho mỗi giờ học văn cô chúng tôi ai nấy đều chăm chú và thích thú. Cô giảng giải, phân tích từng chi tiết nhỏ nhất của bài học, cho học sinh cảm nhận ý nghĩa của từng chi tiết đó rồi phát triển thành những lời văn sâu sắc, đầy ý nghĩa. Nhờ những bài giảng của cô mà chúng tôi biết thế nào là cảm thông và thấu hiểu với người khác. Chúng tôi biết thế nào là đối nhân xử thế, phải sống tốt và có ích cho xã hội. Nhưng trong vai trò chủ nhiệm, cô sẽ nghiêm túc hơn nhưng tất cả là để tốt cho chúng tôi.
Có một câu chuyện mà tôi cứ nhớ mãi. Có một lần tôi trốn học và bị cô phát hiện tôi cứ nghĩ cô sẽ gọi về cho bố mẹ và tôi sẽ được một trận. Nhưng không cô không hề làm vậy. Cô gọi và gặp tôi nhắc nhở tôi nhẹ nhàng lần sau không được làm như vậy nữa, cô còn động viên và bảo tôi ai cũng có lúc mắc sai lầm quan trọng là phải sửa lỗi sai ấy. Từ đó tôi không bao giờ trốn học nữa mà thấy thêm yêu quý cô hơn. Có thể đối với các lớp khác, tiết chủ nhiệm luôn là giờ mệt mỏi nhất vì phải nghe giáo viên chủ nhiệm gắt gỏng. Nhưng với lớp tôi, giờ chủ nhiệm lại được nghe những câu chuyện hay, ý nghĩa trong cuộc sống, cách làm người. Tôi thích những câu chuyện đó vì nó luôn giúp chúng tôi rút ra được những bài học quý giá cho riêng mình từ đó hành xử sao cho đúng. Nhờ có cô mà việc học văn của tôi tiến bộ hơn.
Một năm không phải là dài so với một đời người nhưng cô đã để lại trong tôi một ấn tượng sâu sắc mà tôi không thể nào quên. Cô như là nguồn cảm hứng, là người mẹ thứ hai của tôi. Mai sau dù có là ai và làm gì đi chăng nữa tôi cũng sẽ luôn nhớ về những gì cô dạy để mà cố gắng và phấn đấu.
Bài làm
Ai người đánh thức đêm trường mộng
Ai soi đường lồng lộng ánh từ quang
Ai thắp lửa bồ đề toả sáng
Đạo vô vi sưởi ấm cả trần gian.
Chắc hẳn trong lòng mỗi người sẽ luôn luôn có những kỷ niệm, ấn tượng khó quên với một người nào đó, đặc biệt là ở cái tuổi học trò mang đầy nhiệt huyết thanh xuân. Đối với tôi cũng vậy. Tôi luôn để thời gian, ký ức thời học trò luôn được khắc sâu trong tim mình, luôn ghi nhớ hình ảnh người cô năm nào vẫn dạy tôi bài văn, cách ứng xử tốt đẹp. Đó là cô Lụa – giáo viên dạy môn văn của tôi.
Cô Lụa đảm nhận trách nhiệm dạy môn văn đồng thời chủ nhiệm luôn lớp của tôi. Trong trí nhớ của tôi thì cô là một giáo viên vô cùng nghiêm khắc, lạnh lùng nhưng thật ra cô rất yêu thương và quan tâm đến học sinh. Nếu theo lời nói của học sinh hiện nay thì rất buồn ngủ và khó vào đầu nhưng chính cô đã là người khiến lũ học trò như chúng tôi cảm thấy hứng thú với môn văn hơn rất nhiều. Cô kết hợp giảng giữa lý thuyết và những thông tin, hiện thực ở ngoài xã hội khiến học sinh không cảm thấy nhàm chán và buồn ngủ. Tôi không chỉ coi cô là một thần tượng môn văn mà còn coi cô là người mẹ thứ hai dạy cho tôi những bài học quý giá, những cách ứng xử văn minh. Nhờ cô mà tôi học được những bài văn hay và biết được thế nào là tự tin hơn với chính bản thân mình! Đối với lớp, cô đã trở thành một người không thể nào thiếu vắng và phai nhoà.
Bạn có bao giờ thắc mắc vì sao tôi luôn thần tượng và yêu quý cô đến vậy không? Đương nhiên là do cô dạy cho tôi những bài học, cách ứng xử tốt đẹp nhưng đó chưa phải phần chính. Tôi vốn dĩ quý trọng, yêu mến cô như vậy còn là vì cô chính là người đã khiến tôi nhận ra lỗi sai và sửa đổi được chính bước đi Sài hướng của bản thân mình. Lúc đó là vào khoảng thời gian thi cuối kỳ thi nên mọi người đều rất gấp rút ôn thi nhưng riêng tôi vẫn ăn chơi, cắm đầu vào chiếc điện thoại. Chính cô Lụa đã nhận ra được sự sa sút của bản thân tôi và gọi tôi đến phòng gặp riêng cô. Lúc đấy tôi cảm thấy sợ lắm. Sợ cô chửi và sợ mình mất hình tượng của một học sinh gương mẫu trước mặt cô! Nhưng không! Cô không hề trách tôi mà còn nhẹ y,chỉ bảo và phân tích cho tôi về những hậu quả khi tôi không lo học hành. Cô nói tôi rằng ” Chiến thắng bản thân chính là bước đầu cho việc đánh thắng tất cả”, ” Chỉ khi em có đủ nghị lực đương đầu và chống lại những cám dỗ của bản thân mới thành tài và thực hiện được ước mơ làm nghề luật của em”! Câu nói đấy, cử chỉ đấy đã khiến tôi giác ngộ và không tiếp tục bước đi trên con đường sai lệch, u tối nữa!
Có lẽ khi bước khỏi ngôi trường cấp hai này chúng tôi sẽ không được nghe những bài văn, đạo lý mà cô nói. Không còn nghe được những lời ” mắng ” đầy sự trìu mến của cô. Nhưng cô ơi! Hình ảnh người cô hiền hậu sẽ luôn luôn in dấu trên con đường học tập và thành công của chúng em!
Dàn ý
1. Mở bài
– Giới thiệu khái quát về cô giáo của em : Trong mỗi đời người, luôn tồn tại những kí ức, những hình ảnh mà chúng ta không thể nào quên. Đối với tôi, kí ức khiến tôi muốn nhớ mãi là thời học trò trong những năm cấp hai của tôi. Mỗi năm học trôi qua, tôi đều có thêm người thầy, người cô để ghi nhớ trong trái tim mình và năm nay cũng vậy. Người cô giáo chủ nhiệm ấy đã để lại trong tôi ấn tượng trong tôi đó là cô Loan.
2. Thân bài
-Tả khái quát:
+ Cô giáo của em tên là gì? Dạy môn học nào? Bao nhiêu tuổi
+ Cô đã dạy em năm lớp mấy? Gắn bó cùng em trong bao lâu?
– Cách cô cư xử với học sinh, cách cô truyền cảm hứng cho môn học.
– Kể một kỉ niệm khiến em nhớ mãi giữa em và cô
3. Kết bài
– Nêu cảm nhận chung về cô
Bài văn
Trong mỗi đời người, luôn tồn tại những kí ức, những hình ảnh mà chúng ta không thể nào quên. Đối với tôi, kí ức khiến tôi muốn nhớ mãi là thời học trò trong những năm cấp hai của tôi. Mỗi năm học trôi qua, tôi đều có thêm người thầy, người cô để ghi nhớ trong trái tim mình và năm nay cũng vậy. Người cô giáo chủ nhiệm ấy đã để lại trong tôi ấn tượng trong tôi đó là cô Loan.
Cô đã dạy văn tôi và cũng là cô giáo chủ nhiệm tôi suốt năm lớp 8 . Và đó cũng là khoảng thời gian tuyệt vời và hạnh phúc nhất đối với tôi. Cô là một người bài rất chu đáo cho học sinh. Khi cô giảng bài, giọng nói cô ấm áp, truyền cảm khiến cho mỗi giờ học văn cô chúng tôi ai nấy đều chăm chú và thích thú. Cô giảng giải, phân tích từng chi tiết nhỏ nhất của bài học, cho học sinh cảm nhận ý nghĩa của từng chi tiết đó rồi phát triển thành những lời văn sâu sắc, đầy ý nghĩa. Nhờ những bài giảng của cô mà chúng tôi biết thế nào là cảm thông và thấu hiểu với người khác. Chúng tôi biết thế nào là đối nhân xử thế, phải sống tốt và có ích cho xã hội. Nhưng trong vai trò chủ nhiệm, cô sẽ nghiêm túc hơn nhưng tất cả là để tốt cho chúng tôi.
Có một câu chuyện mà tôi cứ nhớ mãi. Có một lần tôi trốn học và bị cô phát hiện tôi cứ nghĩ cô sẽ gọi về cho bố mẹ và tôi sẽ được một trận. Nhưng không cô không hề làm vậy. Cô gọi và gặp tôi nhắc nhở tôi nhẹ nhàng lần sau không được làm như vậy nữa, cô còn động viên và bảo tôi ai cũng có lúc mắc sai lầm quan trọng là phải sửa lỗi sai ấy. Từ đó tôi không bao giờ trốn học nữa mà thấy thêm yêu quý cô hơn. Có thể đối với các lớp khác, tiết chủ nhiệm luôn là giờ mệt mỏi nhất vì phải nghe giáo viên chủ nhiệm gắt gỏng. Nhưng với lớp tôi, giờ chủ nhiệm lại được nghe những câu chuyện hay, ý nghĩa trong cuộc sống, cách làm người. Tôi thích những câu chuyện đó vì nó luôn giúp chúng tôi rút ra được những bài học quý giá cho riêng mình từ đó hành xử sao cho đúng. Nhờ có cô mà việc học văn của tôi tiến bộ hơn.
Một năm không phải là dài so với một đời người nhưng cô đã để lại trong tôi một ấn tượng sâu sắc mà tôi không thể nào quên. Cô như là nguồn cảm hứng, là người mẹ thứ hai của tôi. Mai sau dù có là ai và làm gì đi chăng nữa tôi cũng sẽ luôn nhớ về những gì cô dạy để mà cố gắng và phấn đấu.