Em hãy viết một bài văn ngắn tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở trong một ngày giãn cách xã hội vì dịch bệnh Covid-19 (ko chép mạng) trả lời nhanh tặng 30đ
Em hãy viết một bài văn ngắn tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng nơi mình ở trong một ngày giãn cách xã hội vì dịch bệnh Covid-19 (ko chép mạng) trả lời nhanh tặng 30đ
@nguynyen
Bài làm:
Dạo gần đây, dịch bệnh Covid 19 đang là tâm điểm của dự chú ý khi có khả năng lây nhiễm cao và khó chữa. Tất nhiên, ngay tại Việt Nam ta cũng có, chính phủ đã cho khởi động chính sách chống dịch.
Ôi, xóm làng em mới thật yên ắng làm sao! Chẳng còn những tháng ngày mọi người sống trong yên bình và lặng lẽ. Thay vào đó là nỗi hoang mang, lo sợ vì dịch bệnh. Khu phố nơi em ở vắng vẻ hơn bao giờ hết, chẳng còn những tiếng cười, tiếng nói của mấy đứa trẻ con, mấy bà mẹ hay tiếng ồn ào của mấy bà hàng xóm cãi nhau. Mọi người đều hết mình chống chọi với dịch bệnh.
Ngoài đường, vẫn à khung cảnh đơn độc bình thường. Trên đường không một bóng người, vẫn là những vạch kẻ đường, những biển báo giao thông quen thuộc, thế mà bây giờ trông nó cô đơn hẳn. Đường phố màu dịch bệnh vẫn đông đúc vào ngày cuối tuần, tiếng còi xe, tiếng nói chuyện của mọi người vang rộn khắp nơi. Dù vậy nhưng tài xế nào cũng trang bị cho mình một chiếc khẩu trang nhỏ bé những lại là một vũ khí quan trọng và hiệu quả trong phòng chống dịch. Hai bên đường, hàng phượng vẫn đứng ở nơi đó, vẫn nghiêm trang như những người lính bảo vệ khu phố nhỏ thân thương.
Hàng quán cũng đóng của hết, chỉ còn lại những quán bán tạp hóa hay lương thục, thực phẩm cần thiết cho người dân mới mở cửa. Những cánh đồng vắng vẻ không một bóng người trông thật sơ sác. Khắp các đầu ngõ đã xuất hiện thêm nhiều chốt kiểm dịch được dựng lên. Tại đó, những cựu chiến binh, các bác sĩ y tế ân cần kiểm tra cho mọi người mà không ngại khó khăn. Họ luôn thân thiện với mọi người nên ai trong xóm em cũng quý mến họ.
Dịch bệnh vẫn chưa kết thúc, nhưng em tin với tinh thần đoàn kết và ý thức tự giác của nhân dân điều đó sẽ sớm qua mau thôi!
Đã cố hết sức để rút ngắn!
Phố em đang phải dãn cách xã hội vì dịch Covid- 19 diễn biến phức tạp. Mấy ngày đầu thì gia đình em thấy sợ, nhưng rồi cũng quen dần.
Sớm. Em cùng mẹ đi bộ trên con đường quen thuộc. Đâu rồi cái cảnh nhộn nhịp, đông đúc ngày nào mà thay vào đó là một bầu không khí ảm đạm. Chợ búa tạm dừng hoạt động. Quán xá đóng cửa. Mọi người đều tuân tủ nghiêm ngặt các quy định phòng chống dịch Covid- 19. Phải rồi, bảo vệ mình là bảo vệ chính cộng đồng mà! Ai ra đường cũng đều đeo khẩu trang và đứng dãn cách. Tiếng loa phát thanh của huyện thỉnh thoảng lại vang lên, tuyên truyền cho người dân những quy định phòng chống dịch Covid- 19.
Sau khi mua đồ ăn sáng, em cùng mẹ ra về. Chỉ mong sao, một ngày nào đó, thế giới mình sẽ chiến thắng đại dịch, không còn cái cảnh vắng vẻ, buồn thiu như giờ nữa. Mong sao….
Chúc bạn học tốt!