em hãy viết một bài văn tả về mái trường của em
(không chép mạng)
0 bình luận về “em hãy viết một bài văn tả về mái trường của em
(không chép mạng)”
Những buổi sáng đẹp trời, em cùng các bạn thường cắp sách tới trường với tâm trạng háo hức phấn khởi. Bởi niềm vui của tuổi thơ chúng em là những giây phút tụm năm tụm bảy trước giờ học hay giờ ra chơi, những giây phút ngắm cảnh sân trường vào buổi sớm mai.
Bầu trời trong xanh, thoáng đãng, không khí rất trong lành. Chỉ có tiếng lá cây xào xạc và tiếng chim hót líu lo. Lúc này, sân trường thật tĩnh mịch, yên ả. Có rất ít học sinh đến trường. Những ánh đèn trong lớp học dần được thắp sáng, những chiếc quạt cũng dần bật lên, để lộ những hàng ghế màu vàng. Ba dãy nhà tầng được xếp theo hình chữ U để lại một khoảng sân trống rỗng với lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới, cũng chẳng có tiếng học sinh nô đùa. Mặt trời đã nhô lên, trông giống như quả bóng khổng lồ. Những tia nắng dìu dịu chiếu xuống sân trường làm nó sáng hẳn lên. Những giọt sương sáng sớm đọng lại trên những chiếc lá xanh non long lanh như những hạt ngọc. Một vài phút sau, học sinh đến nhiều hơn. Bây giờ, sân trường đã náo nhiệt hơn lúc trước. Tiếng học sinh cười, nói vang dội khắp sân trường. Mỗi bạn chơi một trò, bạn thì đá cầu, bạn thì nhảy dây… Chốc chốc tiếng reo hò lại rộ lên thán phục cổ vũ cho những người thắng cuộc. Trên cành phượng, cành xà cừ những chú chim sẻ, chim chích bông đua nhau nhảy nhót, cất tiếng hót líu lo như muốn cổ vũ, hoà mình với những cuộc vui phía dưới. Các thầy, cô giáo đều đã đến trường để chuẩn bị bài giảng của mình. Bác trống nằm im nhìn chúng em. Các khu nhà sáng rực lên như được rát vàng. Mấy phút sau, tiếng trống vào học vang lên: “Tùng! Tùng! Tùng!”, thế là giờ học bắt đầu. Bên ngoài không khí lại yên lặng trở lại. Chỉ còn lá cờ bay phần phật và tiếng cô giáo giảng bài vang vang.
Em rất thích quang cảnh của buổi sớm mai vì đó là một quang cảnh yên tĩnh và thơ mộng đáng nhớ.
Tùng tùng tùng tiếng trống trường vang lên như lẽ thường vẫn thế ở bất cứ ngôi trường phổ thông nào nhưng sao khi đứng trong sân trường này , ngôi Trường Trung học cơ sở Nam Hồng , em lại thấy bồi hồi đến thế
Nỗi bồi hồi có lẽ bởi những cảm xúc đan xen trong tâm trạng rối bời của một cô bé bắt đầu chân ướt chân ráo bước vào 1 thế giới khác thế giới mình sẽ lớn hơn 1 chút của ngày cấp 1 tự lập hơn 1 chút của những ngày ba mẹ còn phải đưa tới trường
Ngôi trường to và đẹp quá chúng em có 1 khoảng sân rộng để vui đùa có cả ghế đá của những thầy cô và các anh chị đi trước tặng lại nhà trường để ngồi nghỉ ngơivtrong giờ giải lao Xà cừ bằng lăng bàng hay phượng có lẽ đã đứng đó mấy chục năm rồi đã chia sẻ buồn vui cùng bao thế hệ học trò và chứng kiến những đổi thay của trường lớp Những cây phượng cành lá xum xuê khẳng khiu như thể có hàng trăm cánh tay vươn ra ôm lấy hoa và tán lá hè lại đến hoa phượng nở đỏ rực một góc trời sắc xanh của lá càng làm những chùm hoa thêm sức sống lũ học trò nghịch ngợm chúng em vẫn đua nhau nhặt những cành phượng ép vào trang vở rồi làm thành những chua bướm ngộ nghĩnh dành tặng bạn bè người bạn thân thiết nhất của lớp em là một cây bằng lăng cũng đang mùa đua sắc tán cây xòe một góc hiên trông hệt như 1 chiếc ô màu tím khổng lồ mấy bác bàng lặng lẽ một góc trời yên lăngk ngắm nhìn lũ quỷ học trò nào là nhảy dây đá cầu chơi chuyền …
Rẽ những tán cây xanh đầy sức sống chính là lớp học của chúng em đó hai dãy nhà hai tầng khang trang như 2 cánh tay khổng lồ mà ở giữa là khu nhà hiệu bộ nơi làm việc của ban giám hiệu và phòng nghỉ giải lao của cac thầy cô giáo lớp học với bảng đen phấn trắng là người bạn thân thiết với chúng em ngày ngày thầy cô vẫn bóng dáng quen thuộc đó với bảng với phấn đưa chúng em đến những chân trời tri thức
Sẽ tiếp tục là 1 hành trình dài để khám phá và trải nghiệm những đổi thay của mỗi góc sân khoảng trời mỗi lớp học nhưng có 1 điều có lẽ không thay đổi tình yêu với mỗi khoảnh khắc mỗi ngôi trường của tuổi học trò trong em có 1 tình yêu như thế với ngôi trường thân thương của mình
Những buổi sáng đẹp trời, em cùng các bạn thường cắp sách tới trường với tâm trạng háo hức phấn khởi. Bởi niềm vui của tuổi thơ chúng em là những giây phút tụm năm tụm bảy trước giờ học hay giờ ra chơi, những giây phút ngắm cảnh sân trường vào buổi sớm mai.
Bầu trời trong xanh, thoáng đãng, không khí rất trong lành. Chỉ có tiếng lá cây xào xạc và tiếng chim hót líu lo. Lúc này, sân trường thật tĩnh mịch, yên ả. Có rất ít học sinh đến trường. Những ánh đèn trong lớp học dần được thắp sáng, những chiếc quạt cũng dần bật lên, để lộ những hàng ghế màu vàng. Ba dãy nhà tầng được xếp theo hình chữ U để lại một khoảng sân trống rỗng với lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới, cũng chẳng có tiếng học sinh nô đùa. Mặt trời đã nhô lên, trông giống như quả bóng khổng lồ. Những tia nắng dìu dịu chiếu xuống sân trường làm nó sáng hẳn lên. Những giọt sương sáng sớm đọng lại trên những chiếc lá xanh non long lanh như những hạt ngọc. Một vài phút sau, học sinh đến nhiều hơn. Bây giờ, sân trường đã náo nhiệt hơn lúc trước. Tiếng học sinh cười, nói vang dội khắp sân trường. Mỗi bạn chơi một trò, bạn thì đá cầu, bạn thì nhảy dây… Chốc chốc tiếng reo hò lại rộ lên thán phục cổ vũ cho những người thắng cuộc. Trên cành phượng, cành xà cừ những chú chim sẻ, chim chích bông đua nhau nhảy nhót, cất tiếng hót líu lo như muốn cổ vũ, hoà mình với những cuộc vui phía dưới. Các thầy, cô giáo đều đã đến trường để chuẩn bị bài giảng của mình. Bác trống nằm im nhìn chúng em. Các khu nhà sáng rực lên như được rát vàng. Mấy phút sau, tiếng trống vào học vang lên: “Tùng! Tùng! Tùng!”, thế là giờ học bắt đầu. Bên ngoài không khí lại yên lặng trở lại. Chỉ còn lá cờ bay phần phật và tiếng cô giáo giảng bài vang vang.
Em rất thích quang cảnh của buổi sớm mai vì đó là một quang cảnh yên tĩnh và thơ mộng đáng nhớ.
Tùng tùng tùng tiếng trống trường vang lên như lẽ thường vẫn thế ở bất cứ ngôi trường phổ thông nào nhưng sao khi đứng trong sân trường này , ngôi Trường Trung học cơ sở Nam Hồng , em lại thấy bồi hồi đến thế
Nỗi bồi hồi có lẽ bởi những cảm xúc đan xen trong tâm trạng rối bời của một cô bé bắt đầu chân ướt chân ráo bước vào 1 thế giới khác thế giới mình sẽ lớn hơn 1 chút của ngày cấp 1 tự lập hơn 1 chút của những ngày ba mẹ còn phải đưa tới trường
Ngôi trường to và đẹp quá chúng em có 1 khoảng sân rộng để vui đùa có cả ghế đá của những thầy cô và các anh chị đi trước tặng lại nhà trường để ngồi nghỉ ngơivtrong giờ giải lao Xà cừ bằng lăng bàng hay phượng có lẽ đã đứng đó mấy chục năm rồi đã chia sẻ buồn vui cùng bao thế hệ học trò và chứng kiến những đổi thay của trường lớp Những cây phượng cành lá xum xuê khẳng khiu như thể có hàng trăm cánh tay vươn ra ôm lấy hoa và tán lá hè lại đến hoa phượng nở đỏ rực một góc trời sắc xanh của lá càng làm những chùm hoa thêm sức sống lũ học trò nghịch ngợm chúng em vẫn đua nhau nhặt những cành phượng ép vào trang vở rồi làm thành những chua bướm ngộ nghĩnh dành tặng bạn bè người bạn thân thiết nhất của lớp em là một cây bằng lăng cũng đang mùa đua sắc tán cây xòe một góc hiên trông hệt như 1 chiếc ô màu tím khổng lồ mấy bác bàng lặng lẽ một góc trời yên lăngk ngắm nhìn lũ quỷ học trò nào là nhảy dây đá cầu chơi chuyền …
Rẽ những tán cây xanh đầy sức sống chính là lớp học của chúng em đó hai dãy nhà hai tầng khang trang như 2 cánh tay khổng lồ mà ở giữa là khu nhà hiệu bộ nơi làm việc của ban giám hiệu và phòng nghỉ giải lao của cac thầy cô giáo lớp học với bảng đen phấn trắng là người bạn thân thiết với chúng em ngày ngày thầy cô vẫn bóng dáng quen thuộc đó với bảng với phấn đưa chúng em đến những chân trời tri thức
Sẽ tiếp tục là 1 hành trình dài để khám phá và trải nghiệm những đổi thay của mỗi góc sân khoảng trời mỗi lớp học nhưng có 1 điều có lẽ không thay đổi tình yêu với mỗi khoảnh khắc mỗi ngôi trường của tuổi học trò trong em có 1 tình yêu như thế với ngôi trường thân thương của mình