Gạch chân những chi tiết truyện cần nhớ trong tất cả các bài văn xuôi lớp 9 rồi chụp gửi cho mình với ạ
0 bình luận về “Gạch chân những chi tiết truyện cần nhớ trong tất cả các bài văn xuôi lớp 9 rồi chụp gửi cho mình với ạ”
* chuyện ng con gái nam xương
– vũ Thị Thiết người con gái quê ở Nam xương tính đã thùy mị nết na lại thêm tư dung tốt đẹp
-nàng luôn giữ gìn khuôn phép không từng để lúc nào vợ chồng phải đến thất hòa
-chàng đi chuyến này thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu mặc áo gấm trở về quê cũ chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên thế là đủ rồi
-nhìn trăng soi thành cũ lại sửa soạn áo rét gửi người ai xa trông liễu rủ bãi hoang lại thổn thức tâm tình thương người đất thú
-mỗi khi thấy bướm lượn đây vườn mây che kín núi thì nỗi buồn chân trời lúc bé không thể nào ngăn được
-sau này trời xét lòng lành ban cho phúc đức giống dòng tươi tốt con cháu đông đàn xanh kia quyết chẳng phụ con cũng như con đã chẳng phụ mẹ
-cách biệt ba năm giữ gìn một tiết tô son điểm phấn từng đã nguôi lòng ngõ Liễu tường hoa chưa hề bén gót
-nay đã bình rơi chân gãy mây tạnh mưa tan sen rủ trong ao Liễu tàn trước gió khóc tuyết bông hoa rụng cuống kêu xuân cái én kìa đàn nước thẳm buồn xa đâu con có thể lại lên núi Vọng Phu kia nữa
-kẻ bạc mệnh này duyên phận hẩm hiu chồng con dậy bỏ điều đâu bay buộc tiếng chịu nhuốc nhơ thần sông có linh xin ngày chứng giám. Thiết nếu đoan Trang giữ tiết trinh bạch zin long vào nước xin làm ngọc mị Nương xuống đất xin làm cỏ ngu Mỹ
– Đa tạ tình chàng thiếp chẳng trở về nhân gian được nữa
* làng
-Chao ôi ông lão nhớ làng nhớ cái làng quá
-Một em nhỏ trong ban tuyên truyền xung phong bơi ra giữa hồ hoàn Kiếm cắm quốc kỳ lên tháp rùa
-một anh Trung đội trưởng sau khi giết được bẩy tên giặc đã tự sát bằng quả lựu đạn cuối cùng đội nữ du kích Trưng Trắc giả làm người đi mua hàng bắt sống một tên quan hai bút thao ngay giữa chợ
-ruột gan ông lão cứ mua cả lên vui quá
-cả làng chúng nó việt gian theo tay còn giết gì nữa
-cổ ông lão nghe nắng hẳn lại ra mặt tê dân dân ông lão lặng đi tưởng như không thở được một lúc nào ông mới giận nút một cái gì đó vướng ở cổ ông cất lên hỏi giọng lạc đi
-nhìn lũ con tuổi thân nước mắt ông lão cứ dàn ra chúng nó cũng là trẻ con làm việc gian đấy ư chúng nó cũng bị người ta hắt hủi đấy ư khốn nạn bằng ấy tuổi đầu
-Ông hai vẫn trần trọc không sao ngủ được ông hết trở mình bên này lại trở mình bên kia thở dài.
– không thể được làng thì yêu thật nhưng làng theo tay mất rồi thì phải thu
-thế nhà con ở đâu
-con có thích về làng chợ dầu không
-ủng hộ cụ Hồ Chí Minh muôn năm
-cái lòng của bố con ông là như thế đấy có bao giờ dám đơn sai chết thì chết có bao giờ dám đơn sai
-Tây nó đốt nhà tôi rồi ông chủ ạ đốt nhẵn
* lặng lẽ sapa
-một anh thanh niên 27 tuổi đây là đỉnh núi Yên Sơn cao 2600m
– Bác và cô là đoàn khách thứ hai đến thăm nhà tôi từ tết và cô là cô gái thứ nhất từ Hà Nội lên tới nhà tôi từ bốn năm nay
– cháu ở đây có nhiệm vụ đo gió đo mưa đó nắng đo chấn động mặt đất dự báo nhiệt báo trước thời tiết hằng ngày phục vụ sản xuất phục vụ chiến đấu
– khi ta làm việc ta với công việc là đôi
-công việc của cháu gian khổ thế đấy chứ cất nó đi cháu buồn đến chết mất
-mình sinh ra là gì mình để ở đâu mình vì ai mà làm việc
-cháu có ông bố tuyệt lắm hai bố con cùng viết đơn xin ra lính đi mặt trận kết quả bố cháu thắng cháu một không
– không không đừng vẽ cháu để cháu giới thiệu cho bác những người khác cho bác vẽ hơn
* chiếc lược ngà
-thu con
-ba đây con
-nỗi đau đớn khiến mặt anh sầm lại trông thật đáng thương và hai tay buông xuống như bị gãy
-vô ăn cơm
-cơm chín rồi
-con kêu rồi mà người ta không nghe
– cơm sôi rồi chắt nước giùm cái
-cơm sôi rồi nhão bây giờ
-ba con không cho ba đi nữa ba ở nhà với con
-nó khóc nó hôn tóc hôn cổ và hôn cả vết thẹo dài bên má của ba nó nữa
-ba về ba mua cho con cây lược nghe ba
-những lúc rỗi anh cưa từng chiếc răng lược thận trọng tỉ mỉ và cố công như người thợ bạc
-yêu nhớ tặng Thu con của ba
* những ngôi sao xa xôi
-chúng tôi có ba người ba cô gái chúng tôi ở trong một cái hàng dưới chân một cao điểm
– đường bị đánh nở loét màu đất đỏ trắng lẫn lộn hai bên đường không có lá xanh
– khi có bom nổ thì chạy lên đo khối lượng đất lớp vào hố bom đến bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom
-quan chúng tôi thì chạy trên cao điểm cả ban ngày mà ban ngày chạy trên cao điểm không phải chuyện chơi thần chết không phải một tay thích đùa
-tôi mê hát thường cứ thuộc một điệu nhạc nào đó rồi bịa ra lời bài hát lời tôi điện lộn xộn mà ngứa ngẩn đến tôi cũng ngạc nhiên
– tôi là con gái Hà Nội nói một cách khiêm tốn tôi là một cô gái khá hai bím tóc dày tương đối mềm một cái cổ cao kiêu hãnh như đài hoa loa kèn con mắt tôi thì các anh lái xe bảo cô có cái nhìn sao mà xa xăm
-tôi không săn sóc vồn vã khi bọn con gái xuống nhau lại đối đáp với một anh bộ đội nói giỏi nào đấy tôi đứng ra xa khoanh tay lại trước ngực và nhìn đi nơi khác môi mím chặt nhưng chẳng qua tôi điệu thế thôi
– chị lại đôi lông mày của mình nhỏ như cái tâm nhưng trong công việc ai cũng gờm chị cương quyết táo bạo
– Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần ngày nào ít ba lần tôi có nghĩ đến cái chết nhưng một cái chết mờ nhạt không cụ thể còn cái chính liệu mình có nổ bom có nổ không
* chuyện ng con gái nam xương
– vũ Thị Thiết người con gái quê ở Nam xương tính đã thùy mị nết na lại thêm tư dung tốt đẹp
-nàng luôn giữ gìn khuôn phép không từng để lúc nào vợ chồng phải đến thất hòa
-chàng đi chuyến này thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu mặc áo gấm trở về quê cũ chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên thế là đủ rồi
-nhìn trăng soi thành cũ lại sửa soạn áo rét gửi người ai xa trông liễu rủ bãi hoang lại thổn thức tâm tình thương người đất thú
-mỗi khi thấy bướm lượn đây vườn mây che kín núi thì nỗi buồn chân trời lúc bé không thể nào ngăn được
-sau này trời xét lòng lành ban cho phúc đức giống dòng tươi tốt con cháu đông đàn xanh kia quyết chẳng phụ con cũng như con đã chẳng phụ mẹ
-cách biệt ba năm giữ gìn một tiết tô son điểm phấn từng đã nguôi lòng ngõ Liễu tường hoa chưa hề bén gót
-nay đã bình rơi chân gãy mây tạnh mưa tan sen rủ trong ao Liễu tàn trước gió khóc tuyết bông hoa rụng cuống kêu xuân cái én kìa đàn nước thẳm buồn xa đâu con có thể lại lên núi Vọng Phu kia nữa
-kẻ bạc mệnh này duyên phận hẩm hiu chồng con dậy bỏ điều đâu bay buộc tiếng chịu nhuốc nhơ thần sông có linh xin ngày chứng giám. Thiết nếu đoan Trang giữ tiết trinh bạch zin long vào nước xin làm ngọc mị Nương xuống đất xin làm cỏ ngu Mỹ
– Đa tạ tình chàng thiếp chẳng trở về nhân gian được nữa
* làng
-Chao ôi ông lão nhớ làng nhớ cái làng quá
-Một em nhỏ trong ban tuyên truyền xung phong bơi ra giữa hồ hoàn Kiếm cắm quốc kỳ lên tháp rùa
-một anh Trung đội trưởng sau khi giết được bẩy tên giặc đã tự sát bằng quả lựu đạn cuối cùng đội nữ du kích Trưng Trắc giả làm người đi mua hàng bắt sống một tên quan hai bút thao ngay giữa chợ
-ruột gan ông lão cứ mua cả lên vui quá
-cả làng chúng nó việt gian theo tay còn giết gì nữa
-cổ ông lão nghe nắng hẳn lại ra mặt tê dân dân ông lão lặng đi tưởng như không thở được một lúc nào ông mới giận nút một cái gì đó vướng ở cổ ông cất lên hỏi giọng lạc đi
-nhìn lũ con tuổi thân nước mắt ông lão cứ dàn ra chúng nó cũng là trẻ con làm việc gian đấy ư chúng nó cũng bị người ta hắt hủi đấy ư khốn nạn bằng ấy tuổi đầu
-Ông hai vẫn trần trọc không sao ngủ được ông hết trở mình bên này lại trở mình bên kia thở dài.
– không thể được làng thì yêu thật nhưng làng theo tay mất rồi thì phải thu
-thế nhà con ở đâu
-con có thích về làng chợ dầu không
-ủng hộ cụ Hồ Chí Minh muôn năm
-cái lòng của bố con ông là như thế đấy có bao giờ dám đơn sai chết thì chết có bao giờ dám đơn sai
-Tây nó đốt nhà tôi rồi ông chủ ạ đốt nhẵn
* lặng lẽ sapa
-một anh thanh niên 27 tuổi đây là đỉnh núi Yên Sơn cao 2600m
– Bác và cô là đoàn khách thứ hai đến thăm nhà tôi từ tết và cô là cô gái thứ nhất từ Hà Nội lên tới nhà tôi từ bốn năm nay
– cháu ở đây có nhiệm vụ đo gió đo mưa đó nắng đo chấn động mặt đất dự báo nhiệt báo trước thời tiết hằng ngày phục vụ sản xuất phục vụ chiến đấu
– khi ta làm việc ta với công việc là đôi
-công việc của cháu gian khổ thế đấy chứ cất nó đi cháu buồn đến chết mất
-mình sinh ra là gì mình để ở đâu mình vì ai mà làm việc
-cháu có ông bố tuyệt lắm hai bố con cùng viết đơn xin ra lính đi mặt trận kết quả bố cháu thắng cháu một không
– không không đừng vẽ cháu để cháu giới thiệu cho bác những người khác cho bác vẽ hơn
* chiếc lược ngà
-thu con
-ba đây con
-nỗi đau đớn khiến mặt anh sầm lại trông thật đáng thương và hai tay buông xuống như bị gãy
-vô ăn cơm
-cơm chín rồi
-con kêu rồi mà người ta không nghe
– cơm sôi rồi chắt nước giùm cái
-cơm sôi rồi nhão bây giờ
-ba con không cho ba đi nữa ba ở nhà với con
-nó khóc nó hôn tóc hôn cổ và hôn cả vết thẹo dài bên má của ba nó nữa
-ba về ba mua cho con cây lược nghe ba
-những lúc rỗi anh cưa từng chiếc răng lược thận trọng tỉ mỉ và cố công như người thợ bạc
-yêu nhớ tặng Thu con của ba
* những ngôi sao xa xôi
-chúng tôi có ba người ba cô gái chúng tôi ở trong một cái hàng dưới chân một cao điểm
– đường bị đánh nở loét màu đất đỏ trắng lẫn lộn hai bên đường không có lá xanh
– khi có bom nổ thì chạy lên đo khối lượng đất lớp vào hố bom đến bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom
-quan chúng tôi thì chạy trên cao điểm cả ban ngày mà ban ngày chạy trên cao điểm không phải chuyện chơi thần chết không phải một tay thích đùa
-tôi mê hát thường cứ thuộc một điệu nhạc nào đó rồi bịa ra lời bài hát lời tôi điện lộn xộn mà ngứa ngẩn đến tôi cũng ngạc nhiên
– tôi là con gái Hà Nội nói một cách khiêm tốn tôi là một cô gái khá hai bím tóc dày tương đối mềm một cái cổ cao kiêu hãnh như đài hoa loa kèn con mắt tôi thì các anh lái xe bảo cô có cái nhìn sao mà xa xăm
-tôi không săn sóc vồn vã khi bọn con gái xuống nhau lại đối đáp với một anh bộ đội nói giỏi nào đấy tôi đứng ra xa khoanh tay lại trước ngực và nhìn đi nơi khác môi mím chặt nhưng chẳng qua tôi điệu thế thôi
– chị lại đôi lông mày của mình nhỏ như cái tâm nhưng trong công việc ai cũng gờm chị cương quyết táo bạo
– Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần ngày nào ít ba lần tôi có nghĩ đến cái chết nhưng một cái chết mờ nhạt không cụ thể còn cái chính liệu mình có nổ bom có nổ không
– mưa đá cha mẹ ơi mưa đá
–