Ghi lại tâm trạng của em sau khi đọc trộm nhật kí của bạn trong giờ ra chơi

By Vivian

Ghi lại tâm trạng của em sau khi đọc trộm nhật kí của bạn trong giờ ra chơi

0 bình luận về “Ghi lại tâm trạng của em sau khi đọc trộm nhật kí của bạn trong giờ ra chơi”

  1. Hân với tôi là một đôi bạn thân và ngay từ nhỏ thì chúng tôi đã chơi với nhau, tất cả sở thích của nhau chúng tôi đều biết và quan trọng bọn tôi rất hợp nhau. Hân là một cô bạn bụ bẫm trông vô cùng xinh xắn và có mái tóc dài, đen hay buộc hai bên, đôi mắt to, tròn cùng với đó là đôi môi  lúc nào cũng tươi cười nhìn thật duyên. Hân học rất giỏi và ở trong lớp bạn là lớp trưởng và được mọi người vô cùng yêu quý và ngưỡng mộ nữa.

    Tôi không thể nào quên được có một lần tôi đến nhà Hân mượn sách “Học tốt văn” và lúc đó tôi đang mải làm bánh nên để tôi tự tìm trong giá sách của Hân. Ôi! Đúng là con người của sách vở có khác, hẳn một tủ sách khiến tôi hoa mắt và không tìm ngay được cuốn sách tôi cần. Lúc đó tôi phát hiện ra một khe hở nhỏ cạnh kệ sách có một quyển sổ nho nhỏ màu xanh dương trông thật xinh đẹp. . Rồi tôi nhìn thấy bên ngoài cuốn vở đó ghi chữ “Nhật ký”. Tôi thật sự tò mò vì tôi biết rằng nhật ký chính là những sự việc, những lời tâm sự hay khó nói mà người ta thường ghi chép lại trong một ngày. 

    Tôi cũng lướt qua không xem cuốn nhật ký này, nhưng tôi tò mò vì muốn biết thêm về Hân như thế nào và muốn biết Hân ghi nhật kí như thế nào? . Lúc đó thì thực sự tôi cũng đã luôn luôn cố gắng nhưng mắt tôi vẫn dán vào cuốn nhật ký của Hân  đọc. Tôi thốt lên “Trời ơi! lẽ nào cuộc sống của người bạn mình là như vậy?” Bỗng tôi giật bắn mình, thì ngay lúc đó Hân xuất hiện ngay trước mặt. Thực sự đôi bàn tay tôi run bắn, cuốn nhật kí rơi bộp xuống đất, tôi đứng trân trân đã vậy còn bất động, không nói được lời nào. Lúc đó tôi nhìn thẳng vào Hân và chỉ nhớ ánh mắt rưng rưng, đôi môi run rẩy đầy tức giận của Hân . Ôi! Thực sự lúc đó tôi biết tôi sai và ân hận lắm.

    Từ lúc nhỏ đến bây giờ chơi thân với Hân như vậy thì đó cũng chính là lần đầu tiên tôi thấy Hân giận dữ như vậy. Không dám nói một câu nào thì tôi chạy, chạy như trốn ánh mắt ấy, lúc đó tôi chỉ muốn khóc nấc lên. Trong tôi rất sợ, sợ sự giận dữHân ném cho tôi, sợ cả chính việc mình vừa làm quá sai lầm. Khi chạy về đến nhà tôi đóng sập cửa phòng lại, lúc đó tôi thở hổn hển, bần thần ngồi xuống ghế, tôi tự trách mình tại sao lại làm như vậy được chứ? Làm sao tôi không chiến thắng được sự tò mò của chính mình mà lại đọc nhật ký – quyền riêng tư của mỗi người. Điều này khiến tôi vô cùng hối hận và day dứt không chút nào yên.

    Cả đêm hôm đó tôi trằn trọc mãi. Lúc này thì tôi chỉ ước gì chuyện đó chưa bao giờ xảy ra và ngày mai chúng tôi lại cùng nhau đến lớp mà thôi. Chính bản thân tôi suy nghĩ miên man, lúc đó tôi cũng đã nhớ lại những trang nhật ký đầy nước mắt của bạn. Thực sự làm sao tôi có thể tưởng tượng được rằng gia đìnhHân không hề hạnh phúc, suốt ngày Hân cũng phải nghe những trận cãi vã của bố mẹ bạn ý thật là buồn biết bao nhiêu. Hàng ngày bạn ấy là một cô bé tưởng chừng luôn vui cười là thế nhưng sự thật không phải. Chính bản thân tôi cũng không tin vào những gì mình đã đọc. Thực sự lúc này đây cứ càng nghĩ, tôi càng thương Hân rất nhiều. Tự bản thân của tôi cũng đã lại tưởng tượng ra hình bóng cô đơn 

    Cho đến sáng hôm sau, tôi đến lớp một mình và không đợi Hân như bình thường. Hôm nay tôi đến sớm và đợi gặp Hân để nói lời xin lỗi. Khi gặp  tôi lí nhí xin lỗi bạn và không biết nói như nào nữa, Hân ôm tôi và nói “Mình là bạn tốt mà, lần sau bạn không được như thế nữa, làm như thế nữa là mình giận đấy”. Tôi vui lắm! Vui vì Hân không giận tôi, thế nhưng chắc chắn tôi sẽ không bao giờ quên được sai lần này của tôi đối với bạn thân của tôi.

     

    Trả lời

Viết một bình luận