Giải thích câu văn, ý kiến
+) Một người đau chân có lúc nào quên được cái đau ch một người đau chân có lúc nào quên được cái Chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu ? ( lão hạc)
+) cuộc đời chưa hẳn đã đang buồn, hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác ( lão hạc)
+) một thế giới rộng mở ( tôi đi học)
“Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình… Ai nhỉ, à, ông giáo trong Lão Hạc, khi nói về bà vợ cứ cằn nhằn và không thích thú, không thương xót gì lão suốt ngày chỉ có Cậu Vàng làm bạn, ăn uống tằn tiện để dành vườn cho con trai đi cao su mãi chẳng về: “Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau ích kỷ che lấp mất.”
Hay lại nữa, trong Mua Nhà: “Hạnh phúc đôi khi là một tấm chăn hẹp. Người này co thì người kia bị hở…”
Nó chẳng phải là một thời kì Việt Nam như thế, khốn khó như thế, khổ đau như thế mới có những con người chẳng quên nổi cái chân đau của mình. Thực ra con người, ai cũng có “cái chân đau” Và mình phục lăn, ông Nam Cao nói đúng quá!”