Giờ cháu đã đi xa có ngọn khói trăm tàu , lửa trăm nhà Niềm vui trăm ngả nhưng vẫn chẳng lúc nào quên nhắc nhở: _Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa? viế

Giờ cháu đã đi xa có ngọn khói trăm tàu , lửa trăm nhà
Niềm vui trăm ngả nhưng vẫn chẳng lúc nào quên nhắc nhở:
_Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?
viết đoạn văn khoảng 12 câu làm rõ tình cảm của người cháu dành cho bà trong khổ thơ trên

0 bình luận về “Giờ cháu đã đi xa có ngọn khói trăm tàu , lửa trăm nhà Niềm vui trăm ngả nhưng vẫn chẳng lúc nào quên nhắc nhở: _Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa? viế”

  1. Từ dòng hồi tưởng quá khứ, trở về với thực tại Giờ cháu đã đi xa. Hiện tại của cháu Có ngọn khói trăm tàu, Có niềm vui trăm ngả với cuộc sống đầy đủ, tiện nghi, hiện đại. Nói về sự thay đổi không gian là để khẳng định sự thủy chung trong tình cảm của cháu, làm nổi bật tình cảm hướng về bà, về tuổi thơ, về quê hương. Nghệ thuật tương phản đã khẳng định: dù cháu trưởng thành, cuộc đời rộng mở với nhiều hi vọng, nhiều niềm vui mới nhưng cháu vẫn không nguôi nỗi nhớ về bà, về bếp lửa. Câu hỏi tu từ kết thúc bài thơ cùng dấu 3 chấm cho thấy 1 nỗi nhớ da diết, khắc khoải của cháu. Bếp lửa bình dị mà bà nuôi dưỡng trong tâm hồn cháu sẽ cháy mãi trong tâm thức của cháu suốt đời, trở thanhg 1 nỗi nhớ thường trực, 1 lời nhắc nhở về cội nguồn.Chỉ bằng 1 đoạn thơ ngắn với ngôn từ giản dị mà sâu lắng, hình ảnh thơ giàu ý nghĩa, tác giả Bằng Việt đã diễn tả sâu sắc tình cảm của người cháu xa quê. Đó là nỗi nhớ da diết, là tình yêu, lòng biết ơn đối với bà, với bếp lửa tuổi thơ và rộng hơn nữa là tình cảm thủy chung với cội nguồn rất đáng trân trọng của những đứa con xa. Từ bài thơ, ta cảm nhận được tác giả là người sống an tình ân nghĩa, gắn bó sâu nặng với gia đình, quê hương

    Bình luận

Viết một bình luận