Giúp mình làm bài tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm về MỘT KỈ NIỆM ĐÁNG NHỚ VỀ TÌNH BẠN
Không chép mạng giúp mình nha!mình hứa sẽ cho câu trả lời hay nhất!
Cám ơn nhiều ạ!
Giúp mình làm bài tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm về MỘT KỈ NIỆM ĐÁNG NHỚ VỀ TÌNH BẠN
Không chép mạng giúp mình nha!mình hứa sẽ cho câu trả lời hay nhất!
Cám ơn nhiều ạ!
Có lẽ, ai cũng có một người bạn thân để chia sẻ vui buồn. Tôi cũng thế. Tôi cũng có một người bạn thân. Và đó chính là Nam.
Nam và tôi mới quen nhau cách đây một tháng . Tuy mới nhưng rất thân . Bạn ấy là một người bạn và cũng là một hàng xóm thân mật .
Nam sở hữu một gương mặt đáng yêu và một thân hình múp míp , dễ thương . Chính vì như vậy , các bạn trong lớp luôn luôn chê cười và chọc phá . Có lúc bạn ấy phải xin cô nghỉ học một buổi vì sợ lên trường bị các bạn la mắng . Không chỉ vậy , các bạn trai trong lớp còn lợi dụng , bắt Nam phải làm bài tập giúp . Khi nào đến trường cũng thấy mắt Nam thâm quầng , đôi tay đầy vết xước khi cô hỏi vì sao thì bạn ấy lại nói là bị trượt chân té ngã , bị con mèo nhà hàng xóm cào ,… Tôi rất tức giận nhưng ko làm được j cả vì tôi chả có bằng chứng j để buộc tội mấy cậu ấy . Thế rồi tôi và Mai cùng nghĩ cách để rạch trần tội ác của bọn chúng . Vẫn như thường lệ chúng tôi biết chắc rằng khi đến giờ tan học thêm , các bạn nam lại dở trò bắt nạn , lúc đó tôi và Mai cùng về nhà là bài tập chung . Trên đường đi tôi thấy các bạn trai lại ăn hiếp Nam . Đột nhiên, cơn nổi dận bổng nhiên tuôn trào .Tôi chạy tới dốc hết sức lực ném chiếc dép bên lề đường vào chân mấy bạn đó . Mai nhanh trí cầm chiếc điện thoại chụp các lúc các bạn đang bắt nạt Nam Các bạn ôm đau đớn làm tôi bật cười khoái chí . Nhưng không phải là lúc cười – Nam nắm tay tôi và Mai chạy thật nhanh . Lúc đã tìm được chỗ chốn thích hợp Nam nói :
– Cảm ơn bạn nhiều nhé !
– Không có j đâu nhé !- Tôi vỗ vai bạn với gương mặt khoái chí
Từ hôm đó,Tôi xin hứa , chắc sẽ đối xử thật tốt với cậu ấy đồng thời sẽ mãi là ngừi bạn cùng tiến trong học tập với Nam hơn .
Trong cuộc sống này, có ai chưa từng mắc phải sai lầm, chưa từng gây làm cho người khác buồn. Tôi cũng vậy, và tôi đã làm điều đó với người bạn thân nhất của mình.Đó là kỉ niệm mà tôi và bạn ấy sẽ không bao giờ quên đc.
Chuyện bắt đầu từ lúc lớp 6, lúc mơi đến mái trường __________. Thầy mới, bạn mới, cách học mới cái gì cũng lạ lẫm. Đó là ngày đầu tiên đến lớp, tôi nghe các bạn nói rằng bạn __________________ nhà giàu, khó gần lắm. Và thật sự ngày nào tôi đến lớp cũng thấy bạn ấy ngồi học một mình, không đi chơi, nói chuyện với bất kì ai. Bạn cứ lầm lì chẳng nói chẳng rằng. Chính vì lẽ đó mà tôi càng khẳng định được bạn ấy đúng như lời mọi người nói.
Ngày qua ngày, tôi cũng không quan tâm tới bạn ấy nữa. Nhưng rồi đến một hôm, cô giáo giao bài tập nhóm cho cả lớp làm, và bắt thăm. Một hôm bất ngờ bạn ấy đến nhờ tôi giúp làm bài, tôi tỏ ra khó chịu, chỉ bài rất cọc cằn nhưng bạn ấy vẫn ngồi nghe và ghi chép lại rất cẩn thận, và cảm ơn tôi mặc cho thái độ của tôi như vậy.
Cũng hôm đó, tôi vô tình làm lạc mất một món kỉ vật của người bạn thân nhất của mình. Người bạn ấy đã mất lúc đó tôi vô cùng buồn và chỉ còn chiếc bút ấy như là sự hiện diện của bạn ấy. Vậy mà giờ đây tôi đã làm mất món quà ấy, món quà cuối cùng. Tuy nhiênm, tôi đã làm mất, tôi dốc hêt sức lực tìm kiếm. Tìm mãi mà chẵn thấy đâu, ai cũng đã ra về ấy vậy mà bạn ấy vẫn ngồi lại, hỏi chuyện. Nghe tôi kể và miêu tả bạn ấy nói dã thấy một bạn lớp kế bên nhận có…
Rồi bạn kể về chuyện tìm ra đồ vật đó -> rút ra bài học. Mình phải học rồi.