0 bình luận về “giúp mình viết bài văn biểu cảm về ngôi trường ạ”
Ngôi trường mà em đang học mang tên …….. , là một ngôi trường mới ở …….. Nó được hình thành nhờ ý tưởng ………………… với sự tài trợ của …………………………… và được sự chấp thuận của Đảng và chính quyền địa phương. Ngôi trường nằm bên cạnh ………………….. .Nó được xây dựng 1 cách khang trang, hiện đại đạt chuẩn quốc gia,gồm 42 phòng học, sân bóng đá, bể bơi,khu jys túc xá,.. và khu thể dục thể chất cùng trang thiết bị hiện đại đáp ứng yêu cầu ngày càng cao về dạy và học.Có đội ngũ giáo viên rất nhiệt tình và thân thiện
Nhìn từ xa, ngôi trường trông thật đẹp. Những ánh nắng chiếu xuống hắt vào tường, vào khung cửa sổ, vào mái nhà càng làm cho nó trở nên lộng lẫy. Buổi học đầu tiên của năm học mới nên sân trường rất đông. Rất nhiều bạn học sinh từ những nơi xa đã tề tựu đến, họ cũng như em – những đứa học sinh mới bước vào trường – rụt rè, lạ lẫm như những chú chim non nớt vừa rời tổ. Trường khang trang, sạch đẹp với các dãy nhà tầng, những hành lang thoáng đãng, hàng cây, …
Em có cảm giác không khí ở đây sao ấm áp và thân thuộc quá! Những đứa bạn mới quen qua những câu hỏi chân thành và ân cần đã trở nên thân thiết, gắn bó. Những lời động viên và quan tâm của các thầy cô làm ấm lòng những đứa học sinh bé bỏng như chúng em. Vậy là, chẳng biết từ bao giờ, em đã yêu mến ngôi trường này.
Đối với em, được học ở lớp ……… không chỉ là niềm vui, sự tự hào mà đó còn là một thử thách lớn. Bởi ở lớp học này, mọi yêu cầu đều cao hơn lớp khác. Em cảm thấy lo âu vì sợ mình không theo kịp kiến thức, không theo kịp các bạn. Nhưng em rất vui vì thầy giáo chủ nhiệm lớp em là một thầy giáo hiền lành,vui tính. Thầy luôn lo lắng và động viên chúng em qua những lời khuyên bổ ích và đã giúp em tự tin hơn vào khả năng của mình. Qua những buổi học đầu tiên, em hiểu hơn về mái trường thân yêu, hiểu hơn về thầy cô và bạn bè của mình. Tất cả đã đi vào lòng em thật trọn vẹn, thật đẹp. Các thầy cô không chỉ truyền đạt cho chúng em kiến thức mà họ còn như người cha, người mẹ thứ hai trong cuộc đời, dạy bảo cho chúng em cách sống và làm người.
Từ đó, em cảm thấy mình cũng là một phần của mái trường và em cũng phải có một phần trách nhiệm với mái trường. Đó là em phải học tập thật chăm chỉ để không phụ lòng cha mẹ, thầy cô, để tô đẹp cho trường học thân yêu. Có thể đối với một số học sinh, điều đó không quan trọng lắm nhưng đối với thầy cô, sự thành công của học sinh chính là niềm hạnh phúc lớn nhất mà họ muốn nhìn thấy.
Những tuần học đầu tiên dần trôi qua. Bạn bè, thầy cô, mái trường đã trở nên thân thuộc đối với em. Năm học mới đã bắt đầu. Em thầm hứa: mình không thể làm mất đi niềm hạnh phúc của các thầy cô và làm sao để “hôm nay em tự hào về trường, ngày mai trường tự hào về em”
bài mik viết, mở bài bạn sửa lại nhé, vài chi tiết bạn nên sửa cho phù hợp vs bạn nha. Nếu hữu ích thì vote cho mik vs
Đã hơn một năm trôi qua kể từ ngày em được bước chân vào mái trường THCS Nguyễn Trãi, chỉ một năm thôi nhưng em đã thực sự yêu mến ngôi trường này. Không chỉ tự hào vì trường được mang tên Nguyễn Trãi – vị danh nhân lịch sử, nhà văn hóa vĩ đại của dân tộc, mà em còn gắn bó sâu sắc với bạn bè, thầy cô và từng sự vật nơi đây.
Người ta thường nói: thời gian trôi như một dòng sông, nó cuốn đi hết những kỉ niệm rồi chôn vùi xuống đáy sông sâu thẳm. Nhưng đối với em, những hình ảnh quen thuộc như cây phượng già, cái cột bóng rổ trên sân trường hay những chùm hoa dừa cạn ven hành lang đã được cất kĩ vào trong một ngăn khóa riêng mang tên “tuổi thơ” mà em sẽ mang theo suốt cuộc đời. Giờ đây, trong tiết trời cuối thu se lạnh, hoa đang tàn dần theo từng ngọn gió mùa đông bắc, nhưng những hình ảnh tươi đẹp về sân trường sẽ còn đọng mãi trong trái tim em.
Và hình ảnh sân trường thân yêu ấy luôn gắn liền với những người bạn đáng yêu, đáng quý của em. Ở đây chúng em sống trong tình yêu thương bạn bè giống như một mái ấm gia đình vậy. Những người bạn ấy chính là người mà em có thể chia sẻ những nỗi niềm buồn vui trong cuộc sống thường ngày. Chúng em vui chơi chan hòa với nhau và giúp đỡ nhau trong mọi việc. Nhiều lúc trong tập thể lớp còn xảy ra xích mích to nhỏ, nhưng sau đó, mọi người lại tươi cười với nhau và khoác vai nhau thân mật, vui vẻ. Nhớ biết bao nhiêu những bữa tiệc trung thu, cả lớp chúng em cùng nhau bày mâm cỗ một cách say mê. Hay những lần lớp chúng em tham gia thi bóng đá, các bạn nam luôn gắng sức mình để mang về ngôi vô địch cho cả lớp. Ngoài sân, chúng em cùng nhau cổ vũ thật nhiệt tình. Tuy 2 năm liền chỉ đạt giải nhì, nhưng đối với chúng em, tình đoàn kết vẫn là quan trọng nhất, chẳng vô địch, chúng em vẫn có thể cùng nhau tận hưởng niềm vui bằng cách “chén” một chầu kem ngon lành. Vì vậy, em rất trân trọng tình bạn vô giá dưới mái trường này.
Bạn bè chúng em như thể người một nhà và cha mẹ trong gia đình vĩ đại ấy chính là các thầy cô. Sau này khi bước vào con đường đời không ít chông gai, thì có lẽ em sẽ nhớ da diết về những tiết học mà thầy cô đã trao ánh mắt trìu mến và tấm lòng nhiệt huyết, yêu nghề cho đám học trò nhí nhố ngày nào. Có lúc thầy cô hiền hòa ân cần bảo ban chúng em. Có khi lại nghiêm khắc uốn nắm cho chúng em nên người. Và chẳng biết tự lúc nào, những tiết học quý giá và đẹp đẽ ấy đã trở thành một phần kí ức thiêng, một hành trang quý giá của chúng em để bước vào đời. Thầy cô ơi! Công lao của thầy cô thật như trời biển. Và con hiểu rằng, cho dù có bày tỏ thế nào cũng chẳng thể hết được tấm lòng biết ơn, trân trọng của chúng con với Thầy cô.
Bao nhiêu đó chưa thể nói hết những gì ngôi trường thân yêu này đem lại cho chúng em. Ở đây, chúng em được chắp thêm đôi cánh ước mơ, được bước vào thế giới kì diệu mà trong bài “Cổng trường mở ra” nhà văn Lí Lan đã viết. Mai này, dù có ra trường và trưởng thành thì chúng em sẽ mãi nhớ về mái trường THCS Nguyễn Trãi yêu thương.
Ngôi trường mà em đang học mang tên …….. , là một ngôi trường mới ở …….. Nó được hình thành nhờ ý tưởng ………………… với sự tài trợ của …………………………… và được sự chấp thuận của Đảng và chính quyền địa phương. Ngôi trường nằm bên cạnh ………………….. .Nó được xây dựng 1 cách khang trang, hiện đại đạt chuẩn quốc gia,gồm 42 phòng học, sân bóng đá, bể bơi,khu jys túc xá,.. và khu thể dục thể chất cùng trang thiết bị hiện đại đáp ứng yêu cầu ngày càng cao về dạy và học.Có đội ngũ giáo viên rất nhiệt tình và thân thiện
Nhìn từ xa, ngôi trường trông thật đẹp. Những ánh nắng chiếu xuống hắt vào tường, vào khung cửa sổ, vào mái nhà càng làm cho nó trở nên lộng lẫy. Buổi học đầu tiên của năm học mới nên sân trường rất đông. Rất nhiều bạn học sinh từ những nơi xa đã tề tựu đến, họ cũng như em – những đứa học sinh mới bước vào trường – rụt rè, lạ lẫm như những chú chim non nớt vừa rời tổ. Trường khang trang, sạch đẹp với các dãy nhà tầng, những hành lang thoáng đãng, hàng cây, …
Em có cảm giác không khí ở đây sao ấm áp và thân thuộc quá! Những đứa bạn mới quen qua những câu hỏi chân thành và ân cần đã trở nên thân thiết, gắn bó. Những lời động viên và quan tâm của các thầy cô làm ấm lòng những đứa học sinh bé bỏng như chúng em. Vậy là, chẳng biết từ bao giờ, em đã yêu mến ngôi trường này.
Đối với em, được học ở lớp ……… không chỉ là niềm vui, sự tự hào mà đó còn là một thử thách lớn. Bởi ở lớp học này, mọi yêu cầu đều cao hơn lớp khác. Em cảm thấy lo âu vì sợ mình không theo kịp kiến thức, không theo kịp các bạn. Nhưng em rất vui vì thầy giáo chủ nhiệm lớp em là một thầy giáo hiền lành,vui tính. Thầy luôn lo lắng và động viên chúng em qua những lời khuyên bổ ích và đã giúp em tự tin hơn vào khả năng của mình. Qua những buổi học đầu tiên, em hiểu hơn về mái trường thân yêu, hiểu hơn về thầy cô và bạn bè của mình. Tất cả đã đi vào lòng em thật trọn vẹn, thật đẹp. Các thầy cô không chỉ truyền đạt cho chúng em kiến thức mà họ còn như người cha, người mẹ thứ hai trong cuộc đời, dạy bảo cho chúng em cách sống và làm người.
Từ đó, em cảm thấy mình cũng là một phần của mái trường và em cũng phải có một phần trách nhiệm với mái trường. Đó là em phải học tập thật chăm chỉ để không phụ lòng cha mẹ, thầy cô, để tô đẹp cho trường học thân yêu. Có thể đối với một số học sinh, điều đó không quan trọng lắm nhưng đối với thầy cô, sự thành công của học sinh chính là niềm hạnh phúc lớn nhất mà họ muốn nhìn thấy.
Những tuần học đầu tiên dần trôi qua. Bạn bè, thầy cô, mái trường đã trở nên thân thuộc đối với em. Năm học mới đã bắt đầu. Em thầm hứa: mình không thể làm mất đi niềm hạnh phúc của các thầy cô và làm sao để “hôm nay em tự hào về trường, ngày mai trường tự hào về em”
bài mik viết, mở bài bạn sửa lại nhé, vài chi tiết bạn nên sửa cho phù hợp vs bạn nha. Nếu hữu ích thì vote cho mik vs
Đã hơn một năm trôi qua kể từ ngày em được bước chân vào mái trường THCS Nguyễn Trãi, chỉ một năm thôi nhưng em đã thực sự yêu mến ngôi trường này. Không chỉ tự hào vì trường được mang tên Nguyễn Trãi – vị danh nhân lịch sử, nhà văn hóa vĩ đại của dân tộc, mà em còn gắn bó sâu sắc với bạn bè, thầy cô và từng sự vật nơi đây.
Người ta thường nói: thời gian trôi như một dòng sông, nó cuốn đi hết những kỉ niệm rồi chôn vùi xuống đáy sông sâu thẳm. Nhưng đối với em, những hình ảnh quen thuộc như cây phượng già, cái cột bóng rổ trên sân trường hay những chùm hoa dừa cạn ven hành lang đã được cất kĩ vào trong một ngăn khóa riêng mang tên “tuổi thơ” mà em sẽ mang theo suốt cuộc đời. Giờ đây, trong tiết trời cuối thu se lạnh, hoa đang tàn dần theo từng ngọn gió mùa đông bắc, nhưng những hình ảnh tươi đẹp về sân trường sẽ còn đọng mãi trong trái tim em.
Và hình ảnh sân trường thân yêu ấy luôn gắn liền với những người bạn đáng yêu, đáng quý của em. Ở đây chúng em sống trong tình yêu thương bạn bè giống như một mái ấm gia đình vậy. Những người bạn ấy chính là người mà em có thể chia sẻ những nỗi niềm buồn vui trong cuộc sống thường ngày. Chúng em vui chơi chan hòa với nhau và giúp đỡ nhau trong mọi việc. Nhiều lúc trong tập thể lớp còn xảy ra xích mích to nhỏ, nhưng sau đó, mọi người lại tươi cười với nhau và khoác vai nhau thân mật, vui vẻ. Nhớ biết bao nhiêu những bữa tiệc trung thu, cả lớp chúng em cùng nhau bày mâm cỗ một cách say mê. Hay những lần lớp chúng em tham gia thi bóng đá, các bạn nam luôn gắng sức mình để mang về ngôi vô địch cho cả lớp. Ngoài sân, chúng em cùng nhau cổ vũ thật nhiệt tình. Tuy 2 năm liền chỉ đạt giải nhì, nhưng đối với chúng em, tình đoàn kết vẫn là quan trọng nhất, chẳng vô địch, chúng em vẫn có thể cùng nhau tận hưởng niềm vui bằng cách “chén” một chầu kem ngon lành. Vì vậy, em rất trân trọng tình bạn vô giá dưới mái trường này.
Bạn bè chúng em như thể người một nhà và cha mẹ trong gia đình vĩ đại ấy chính là các thầy cô. Sau này khi bước vào con đường đời không ít chông gai, thì có lẽ em sẽ nhớ da diết về những tiết học mà thầy cô đã trao ánh mắt trìu mến và tấm lòng nhiệt huyết, yêu nghề cho đám học trò nhí nhố ngày nào. Có lúc thầy cô hiền hòa ân cần bảo ban chúng em. Có khi lại nghiêm khắc uốn nắm cho chúng em nên người. Và chẳng biết tự lúc nào, những tiết học quý giá và đẹp đẽ ấy đã trở thành một phần kí ức thiêng, một hành trang quý giá của chúng em để bước vào đời. Thầy cô ơi! Công lao của thầy cô thật như trời biển. Và con hiểu rằng, cho dù có bày tỏ thế nào cũng chẳng thể hết được tấm lòng biết ơn, trân trọng của chúng con với Thầy cô.
Bao nhiêu đó chưa thể nói hết những gì ngôi trường thân yêu này đem lại cho chúng em. Ở đây, chúng em được chắp thêm đôi cánh ước mơ, được bước vào thế giới kì diệu mà trong bài “Cổng trường mở ra” nhà văn Lí Lan đã viết. Mai này, dù có ra trường và trưởng thành thì chúng em sẽ mãi nhớ về mái trường THCS Nguyễn Trãi yêu thương.
chúc học tốt -.-