Giúp mình viết một bài văn tự kết hợp vơi miêu tả biểu cảm về một lần em mắc lỗi với ai cũng được(Lưu ý:không đưa dàn ý mà viết ra lun,không chép mạng

By Genesis

Giúp mình viết một bài văn tự kết hợp vơi miêu tả biểu cảm về một lần em mắc lỗi với ai cũng được(Lưu ý:không đưa dàn ý mà viết ra lun,không chép mạng,làm càng dài càng tốt)
Cám ơn nhiều ạ!

0 bình luận về “Giúp mình viết một bài văn tự kết hợp vơi miêu tả biểu cảm về một lần em mắc lỗi với ai cũng được(Lưu ý:không đưa dàn ý mà viết ra lun,không chép mạng”

  1. Bị điểm kém đối với nhiều người có lẽ chẳng phải là điều gì quá ghê gớm, thế nhưng đối với với một học sinh được xếp nhất lớp, thì đó là một sự xấu hổ vô cùng với bạn bè, với thầy cô và cả sự sợ hãi nếu như bố mẹ biết. Thế nên một đứa như tôi đã làm một việc rất hài hước và ngờ nghệch.

    TôiMèo chơi với nhau từ nhỏ, nhà lại ở cạnh nhau nên chúng tôi lại càng thân hơn, đi đến đâu cũng dính lấy nhau như hai chị em vậy. Chơi thân là thế, nhưng mọi người thường bảo tôi với Mèo như hai thỏi nam châm trái dấu. Mèo hiền lành, ít nói, trầm tính và chắc chắn, còn tôi thì lại khá tinh nghịch, trong người lúc nào cũng có dư thừa năng lượng, gặp ai đều có thể nói chuyện thoải mái. Những lúc như vậy, tôi lại cười, coi như bù trừ cho nhau vậy. Hàng ngày, ngoài việc đi học cùng nhau, Mèo còn giúp tôi rất nhiều trong học tập, nhờ có Mèotôi đã tiến bộ lên rất nhiều. Hôm đó, cô giáo vào lớp và gọi một số bạn lên kiểm tra bài cũ, trong đó có tôi. Vì đã học bài ở nhà nên tôi trả lời rất dõng dạc, tự tin, cho tôi một điểm 10 đỏ chói vào trong sổ. Bạn bè trong lớp nhìn i đầy ngưỡng mộ khi có thể nhớ chi tiết từng ngày tháng, địa danh trong bài lịch sử dài dằng dặc. Tối hôm đó, vì tivi có chương trình rất hay mà tôi yêu thích, cũng vì chủ quan rằng mình đã có điểm nên tôi không học lại bài. Ai ngờ hôm sau, cô bất ngờ cho kiểm tra 15 phút, tôi ngồi vò đầu bứt tai, cắn bút mãi mà cũng không thể nhớ nổi một chữ. Trong khi đó, ở bên cạnh tôi, Mèo đã làm xong từ bao giờ. Chỉ còn có 5 phút, tôi cuống quá liền giật lấy bài của Mèo và vội vàng chép. Tiết học sau, trả bài kiểm tra hôm ấy và nói rằng:

    rất buồn rằng trong lớp ta có hiện tượng chép bài của nhau, đó là của tèoMèo, cho cả hai bạn 3 điểm, nếu các em có gì thắc mắc thì sau giờ học lên gặp

    Tôi sững sờ, còn Mèo mắt nhòe đi khi nhận bài kiểm tra của mình. Tôi vô tâm nghĩ rằng chỉ là một bài kiểm thôi mà, sau giờ học mình sẽ xin lỗi nó sau. Lúc tan học, Mèo chẳng đợi tôi về cùng mà đi trước. Mấy đứa bạn cùng lớp thì thầm rằng:

    – Sao hôm nay Mèo lại không học bài nhỉ, mọi khi cậu ấy chăm lắm mà

    Bây giờ, tôi mới ân hận và hiểu ra lỗi lầm của mình. Vì vô tâm mà tôi đã làm tổn thương Mèo Chẳng biết làm gì khác, tôi vội vàng chạy đuổi theo Hoa để xin lỗi. Bắt kịp Mèo, tôi nói bằng giọng hổn hển chẳng ra hơi:

    Mèo ơi. Mình xin lỗi nhé. Tại mình mà cậu bị điểm kém

    Mèo mỉm cười dịu dàng:

    – Thôi, không sao đâu, mình cũng không giận cậu nữa

    Lúc ấy, tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Nếu không sửa lỗi kịp thời, có lẽ tôi đã đánh mất một người bạn tốt như   Mèo

    Mỗi lần nhớ lại kỉ niệm ấy, tôi thấy thẹn với lòng và tự dặn mình phải biết chú ý tới cảm xúc của người khác hơn, nếu không, tôi sẽ đánh mất những người luôn yêu thương và giúp đỡ tôi trong cuộc sống

    Trả lời

Viết một bình luận