0 bình luận về “giúp mink đề tả người thân nhé mink đang cần gấp”
tả em trai
Ngày ba tuổi, mẹ tôi có mang em bé. Tôi mừng vui lắm. Tôi đã tự mường tượng ra cảnh mình có một cô em gái xinh xắn, đáng yêu như em Kem nhà bên. Nhưng rồi, mẹ sinh em trai. Từ đó, tôi dần học cách làm anh cả.
Năm nay, em tôi vừa tròn năm tuổi. Em tên là Minh Tuấn, mọi người vẫn thường gọi em bằng cái tên thân thương là Bo. Bo đã cao đến vai tôi, thân hình chắc khỏe. Mọi người trong gia đình vẫn bảo, Bo khác tôi ngày hoàn toàn. Làn da em trắng trẻo, mềm mịn. Mái tóc được cắt ngắn gọn gàng. Khác với gương mặt vuông vức của tôi, em Bo có khuôn mặt trái xoan bầu bĩnh. Vầng trán cao của em tỏ rõ vẻ thông minh, lém lỉnh. Tôi thích nhất đôi mắt to tròn, lúc nào cũng lấp lánh như hai viên ngọc thạch huyền bí. Đôi lông mi cong vút, thi thoảng lại chớp chớp những khi muốn tôi chơi cùng. Chiếc mũi cao, thẳng tắp. Khuôn miệng nhỏ nhắn. Đôi má em đỏ hây hây, căng tròn, khiến bất cứ ai thấy em đều muốn “cưng” một cái.
Em Bo rất ngoan ngoãn. Hầu như, ngày nào tôi và em cũng xem phim hoạt hình và chơi xếp hình lego với nhau. Em xếp rất nhanh, chẳng mấy chốc đã xếp được hình một chú siêu nhân nhện. Đợt hội chợ ở trường vừa qua, tôi mua về bộ đồ chơi Cờ tỉ phú. Tôi và chú Hoàng thường chơi. Em ngồi kế bên lặng lẽ quan sát. Rồi em nhất quyết đòi chơi cùng, tôi giằng quân cờ trong tay em rồi quát lớn. Em im lặng, cúi mặt, đôi mắt tròn đầy ứ nước. Em đi xuống dưới nhà. Tôi lại thấy thương em, đem theo bộ cờ rồi dỗ dành em là mình sẽ chỉ em chơi. Bo nghe vậy, cười tít mắt với nụ cười rạng rỡ.
Bây giờ, tôi lại thấy, có em trai thật vui. Em có rất nhiều sở thích giống mình, nhiều lần tôi lại được tỏ ra là anh cả đáng ngưỡng mộ nữa. Tôi hi vọng, anh em tôi luôn thân thiết như vậy.
“Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào.”
Đã biết bao bài thơ, bài văn nói về mẹ, về những tình cảm chân thành của mẹ dành cho con. Ôi! Mẹ kính yêu của con ơi. Không một nhà văn nào, nhà thơ nào có thể sánh bằng mẹ. Nếu có một ông Tiên hiện lên và ban cho con một điều ước, con sẽ ước rằng: “Mẹ sẽ sống mãi mãi trên cõi đời này, luôn đi với con và sát cánh mãi mãi bên con”. Giá như điều đó trở thành sự thật, dù có phải chờ đợi thật lâu thì con vẫn sẽ chờ đợi đến ngày mong ước đó trở thành sự thật.
Con không biết hết được những câu thơ, bài hát nói về mẹ, nhưng con vẫn hiểu rằng, mẹ chính là tất cả. Tình cảm của mẹ được so sánh với biển Thái Bình, nhưng trong tâm trí của mỗi người, mẹ còn hơn cả biển Thái Bình rộng lớn, bao la, ngút ngàn ấy. Con yêu mẹ nhiều lắm, nhiều hơn cả chân trời vô tận mà không biết đâu là bến bờ. Và tình cảm của con sẽ không bao giờ thay đổi, mãi mãi và mãi mãi.
Mẹ của tôi cũng giống như bao người khác, luôn vất vả một đời vì con. Năm nay, mẹ tôi đã ngoài 40 tuổi. Mẹ tôi có dáng người thanh mảnh và có phần hơi gầy vì bao năm tháng giãi dầu gió mưa. Khuôn mặt mẹ tròn trĩnh, phúc hậu. Mái tóc đen mượt đc mẹ cắt ngắn gọn gàng trông thật năng động, trẻ trung. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt. Đôi mắt dường như đẫm nước, long lanh khiến cho người đối diện với mẹ rất có thiện cảm. Người ta nói, đôi mắt là cửa sổ tâm hồn. Quả đúng như vậy, mỗi khi tôi làm được một việc tốt thì mẹ lại nhìn tôi với ánh mắt trìu mến, phúc hậu. Còn mỗi khi tôi mắc lỗi, mẹ lại nhìn tôi với một ánh mắt buồn bã, thất vọng. Vì vậy nên tôi vẫn luôn cố gắng để làm cho mẹ vui lòng.
Phía đuôi mắt, sau bao năm tháng vất vả đã hằn những vết chân chim. Đôi bàn tay của mẹ khô rát, cháy nắng. Bàn tay của mẹ đã hằn những vết chai, vì tôi biết, mẹ phải tần tảo đi làm để kiếm tiền nuôi hai chị em tôi ăn học.
Mẹ là người luôn quan tâm đến gia đình. Ban ngày mẹ đi làm, tối về mẹ còn vun vén cho công việc nhà. Tuy bận công việc nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm đến con cái. Vào mỗi buổi tối, mẹ thường dạy hai chị em tôi học bài. Có chỗ nào tôi không hiểu mẹ còn ân cần giảng giải cho tôi từng li từng tí một để tôi hiểu bài hơn. Mẹ tôi rất hiền lành nhưng lại vô cùng nghiêm khắc trong công việc. Tôi nhớ có lần tôi mắc lỗi làm mẹ buồn lòng, và lúc đó mẹ cũng đã chỉ cho tôi cái đúng cái sai, cái nên làm và không nên làm để tôi thay đổi. Dù là lỗi to hay nhỏ thì mẹ đều nghiêm khắc phạt tôi ở những mức độ khác nhau để tôi tự rút ra bài học cho bản thân. Vì thế tôi cũng luôn phải ý thức bản thân phải sống tốt để mẹ không phiền lòng. Mẹ như ngọn gió sưởi ấm cho con mỗi khi đông về, mẹ như vầng mặt trời của mỗi đứa con. Vào mỗi buổi tối mẹ thường kể cho tôi nghe rất nhiều những câu chuyện thú vị và rồi mẹ cũng hát ru tôi bằng giọng ngọt ngào, trìu mến, thân thương. Qua lời ru của mẹ tôi cũng cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến mẹ dành cho tôi.
Có hôm tôi bị ốm, mẹ đã thức suốt đêm để chăm sóc cho tôi. Mẹ đắp khăn mát lên trán tôi, pha thuốc cho tôi uống, thỉnh thoảng lại hỏi han xem tôi có đỡ đau không. Nhờ có sự chăm sóc ân cần của mẹ mà tôi đã nhanh chóng khỏi bệnh để đến trường. Tôi thật may mắn và hạnh phúc khi có một người mẹ tuyệt vời như thế.
Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng, tình cảm ấy đã nuôi dưỡng ta khôn lớn trưởng thành và chính mẹ là người đã mang đến cho con thứ tình cảm đó. Mẹ luôn là nguồn động lực và dõi theo bước chân con trên chặng đường dài. Con tự nhủ sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ công ơn nuôi dưỡng và sinh thành của mẹ. Con yêu mẹ nhiều lắm! Mẹ ơi!
tả em trai
Ngày ba tuổi, mẹ tôi có mang em bé. Tôi mừng vui lắm. Tôi đã tự mường tượng ra cảnh mình có một cô em gái xinh xắn, đáng yêu như em Kem nhà bên. Nhưng rồi, mẹ sinh em trai. Từ đó, tôi dần học cách làm anh cả.
Năm nay, em tôi vừa tròn năm tuổi. Em tên là Minh Tuấn, mọi người vẫn thường gọi em bằng cái tên thân thương là Bo. Bo đã cao đến vai tôi, thân hình chắc khỏe. Mọi người trong gia đình vẫn bảo, Bo khác tôi ngày hoàn toàn. Làn da em trắng trẻo, mềm mịn. Mái tóc được cắt ngắn gọn gàng. Khác với gương mặt vuông vức của tôi, em Bo có khuôn mặt trái xoan bầu bĩnh. Vầng trán cao của em tỏ rõ vẻ thông minh, lém lỉnh. Tôi thích nhất đôi mắt to tròn, lúc nào cũng lấp lánh như hai viên ngọc thạch huyền bí. Đôi lông mi cong vút, thi thoảng lại chớp chớp những khi muốn tôi chơi cùng. Chiếc mũi cao, thẳng tắp. Khuôn miệng nhỏ nhắn. Đôi má em đỏ hây hây, căng tròn, khiến bất cứ ai thấy em đều muốn “cưng” một cái.
Em Bo rất ngoan ngoãn. Hầu như, ngày nào tôi và em cũng xem phim hoạt hình và chơi xếp hình lego với nhau. Em xếp rất nhanh, chẳng mấy chốc đã xếp được hình một chú siêu nhân nhện. Đợt hội chợ ở trường vừa qua, tôi mua về bộ đồ chơi Cờ tỉ phú. Tôi và chú Hoàng thường chơi. Em ngồi kế bên lặng lẽ quan sát. Rồi em nhất quyết đòi chơi cùng, tôi giằng quân cờ trong tay em rồi quát lớn. Em im lặng, cúi mặt, đôi mắt tròn đầy ứ nước. Em đi xuống dưới nhà. Tôi lại thấy thương em, đem theo bộ cờ rồi dỗ dành em là mình sẽ chỉ em chơi. Bo nghe vậy, cười tít mắt với nụ cười rạng rỡ.
Bây giờ, tôi lại thấy, có em trai thật vui. Em có rất nhiều sở thích giống mình, nhiều lần tôi lại được tỏ ra là anh cả đáng ngưỡng mộ nữa. Tôi hi vọng, anh em tôi luôn thân thiết như vậy.
“Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào
Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào.”
Đã biết bao bài thơ, bài văn nói về mẹ, về những tình cảm chân thành của mẹ dành cho con. Ôi! Mẹ kính yêu của con ơi. Không một nhà văn nào, nhà thơ nào có thể sánh bằng mẹ. Nếu có một ông Tiên hiện lên và ban cho con một điều ước, con sẽ ước rằng: “Mẹ sẽ sống mãi mãi trên cõi đời này, luôn đi với con và sát cánh mãi mãi bên con”. Giá như điều đó trở thành sự thật, dù có phải chờ đợi thật lâu thì con vẫn sẽ chờ đợi đến ngày mong ước đó trở thành sự thật.
Con không biết hết được những câu thơ, bài hát nói về mẹ, nhưng con vẫn hiểu rằng, mẹ chính là tất cả. Tình cảm của mẹ được so sánh với biển Thái Bình, nhưng trong tâm trí của mỗi người, mẹ còn hơn cả biển Thái Bình rộng lớn, bao la, ngút ngàn ấy. Con yêu mẹ nhiều lắm, nhiều hơn cả chân trời vô tận mà không biết đâu là bến bờ. Và tình cảm của con sẽ không bao giờ thay đổi, mãi mãi và mãi mãi.
Mẹ của tôi cũng giống như bao người khác, luôn vất vả một đời vì con. Năm nay, mẹ tôi đã ngoài 40 tuổi. Mẹ tôi có dáng người thanh mảnh và có phần hơi gầy vì bao năm tháng giãi dầu gió mưa. Khuôn mặt mẹ tròn trĩnh, phúc hậu. Mái tóc đen mượt đc mẹ cắt ngắn gọn gàng trông thật năng động, trẻ trung. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt. Đôi mắt dường như đẫm nước, long lanh khiến cho người đối diện với mẹ rất có thiện cảm. Người ta nói, đôi mắt là cửa sổ tâm hồn. Quả đúng như vậy, mỗi khi tôi làm được một việc tốt thì mẹ lại nhìn tôi với ánh mắt trìu mến, phúc hậu. Còn mỗi khi tôi mắc lỗi, mẹ lại nhìn tôi với một ánh mắt buồn bã, thất vọng. Vì vậy nên tôi vẫn luôn cố gắng để làm cho mẹ vui lòng.
Phía đuôi mắt, sau bao năm tháng vất vả đã hằn những vết chân chim. Đôi bàn tay của mẹ khô rát, cháy nắng. Bàn tay của mẹ đã hằn những vết chai, vì tôi biết, mẹ phải tần tảo đi làm để kiếm tiền nuôi hai chị em tôi ăn học.
Mẹ là người luôn quan tâm đến gia đình. Ban ngày mẹ đi làm, tối về mẹ còn vun vén cho công việc nhà. Tuy bận công việc nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm đến con cái. Vào mỗi buổi tối, mẹ thường dạy hai chị em tôi học bài. Có chỗ nào tôi không hiểu mẹ còn ân cần giảng giải cho tôi từng li từng tí một để tôi hiểu bài hơn. Mẹ tôi rất hiền lành nhưng lại vô cùng nghiêm khắc trong công việc. Tôi nhớ có lần tôi mắc lỗi làm mẹ buồn lòng, và lúc đó mẹ cũng đã chỉ cho tôi cái đúng cái sai, cái nên làm và không nên làm để tôi thay đổi. Dù là lỗi to hay nhỏ thì mẹ đều nghiêm khắc phạt tôi ở những mức độ khác nhau để tôi tự rút ra bài học cho bản thân. Vì thế tôi cũng luôn phải ý thức bản thân phải sống tốt để mẹ không phiền lòng. Mẹ như ngọn gió sưởi ấm cho con mỗi khi đông về, mẹ như vầng mặt trời của mỗi đứa con. Vào mỗi buổi tối mẹ thường kể cho tôi nghe rất nhiều những câu chuyện thú vị và rồi mẹ cũng hát ru tôi bằng giọng ngọt ngào, trìu mến, thân thương. Qua lời ru của mẹ tôi cũng cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến mẹ dành cho tôi.
Có hôm tôi bị ốm, mẹ đã thức suốt đêm để chăm sóc cho tôi. Mẹ đắp khăn mát lên trán tôi, pha thuốc cho tôi uống, thỉnh thoảng lại hỏi han xem tôi có đỡ đau không. Nhờ có sự chăm sóc ân cần của mẹ mà tôi đã nhanh chóng khỏi bệnh để đến trường. Tôi thật may mắn và hạnh phúc khi có một người mẹ tuyệt vời như thế.
Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng, tình cảm ấy đã nuôi dưỡng ta khôn lớn trưởng thành và chính mẹ là người đã mang đến cho con thứ tình cảm đó. Mẹ luôn là nguồn động lực và dõi theo bước chân con trên chặng đường dài. Con tự nhủ sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ công ơn nuôi dưỡng và sinh thành của mẹ. Con yêu mẹ nhiều lắm! Mẹ ơi!
Chúc bạn học tốt!