Hãy chứng minh tình yêu thương của Lão Hạc đối với con và cậu Vàng
Nhanh nha ai hay thì mik sẽ cho ngay
0 bình luận về “Hãy chứng minh tình yêu thương của Lão Hạc đối với con và cậu Vàng
Nhanh nha ai hay thì mik sẽ cho ngay”
Đây là ý kiến cảu mik bạn tham khảo
Về tình yêu thương với cậu Vàng
+Lão hạc coi cậu Vàng như một người bạn,nhưng lại quyết định bán cậu Vàng đi
+Trước khi bán cậu Vàng đi thì lão đã suy nghĩ vô cùng băn khoăn,có nên bán cậu Vàng đi hay không và rồi lão vẫn quyết định bán nó đi
+Lão bán nó không phải vì lão ruồng bỏ nó mà vì lão muốn nó có cuộc sống tốt hơn ở kiếp sau.
+Nhà lão thì nghèo,bản thân ko lo xong thì sao cho cậu Vàng được
+Trước khi bán cậu Vàng,Lão Hạc đã nghĩ đén cái chết vì lão nghĩ lão sống cũng vô ích,chỉ tốn thêm tiền mà nếu lão ra đi mà nỏ cậu Vàng ở lại trên cõi đời này thì lão ko can tâm nên phải bán cậu Vàng đi .
+Sau khi bán cậu Vàng đi,lão cảm thấy day dứt,đau buồn
Về tình yêu thương con :
+Lão Hạc vô cùng thương con nhưng vì nhà nghèo nên ko thể cho con tiền cưới vợ
+Lão cảm thấy vô cùng và hứa với bản thân sẽ đi làm thêm để chờ con về rồi cho con cưới vợ
+Lão là một người cha yêu thương con vô bờ bến,hy sinh tất cả vì con
+Dù có thế nào thì lão cũng không đụng vào những thứ mà lão đã hứa để cho con
—->Chứng tỏ lão là một người cha mẫu mực,vì con có thể làm tất cả
Lão Hạc là đại diện hình ảnh tiêu biểu cho người nông dân Việt Nam trước cách mạng Tháng Tám. Lão có một cuộc sống nghèo đói, cũng phải chịu đựng những áp bức bóc lột của xã hội.
Tuy nhiên, giữa những vũng bùn của sự tối tăm, thối rữa mục nát của chế độ phong kiến, Lão vẫn giữ vững những đức tính trong sạch, thanh cao cùng một tình yêu con vô bờ. Lão yêu con trai – người con độc nhất của cả cuộc đời lão một cách sâu sắc đến nhường nào. Vì lão chẳng thể lo cho con trai mình có được một đám cưới rình rang, trọn vẹn, khiến cho nó phải phẫn chí thì làm ở đồn điền cao su. Cả cuộc đời, tình yêu duy nhất ông dành hết cho nó, vậy mà xót xa thay người cha ấy chẳng thể lo lắng trọn vẹn cho hạnh phúc cả đời cho con trai. Phải chăng, do xã hội quá nhiều hủ tục nặng nề khiến cho con người ta phải lỡ dở từ bỏ những hạnh phúc lứa đôi? Hay phải chăng, là lão Hạc ích kỷ, không muốn bán mảnh vườn của mình? Ôi, thương thay, chẳng phải ông hẹp hòi, muốn giữ lại tài sản duy nhất cho bản thân mình, ông không cho con trai bán mảnh vườn vì ông biết những khó khăn, bươn trải mà con trai ông cần phải trải qua nếu như có một gia đình. “Ai lại bán vườn đi lấy vợ? Vả lại bán vườn đi thì cưới vợ về ở đâu? Bởi thế, mà thằng con trai lão đành từ bỏ, rồi quyết chí đi làm. Trước khi đi xa, nó còn để lại cho bố hẳn 3 đồng bạc lẻ. Đối với lão Hạc, với một người thương con như đứt từng khúc ruột, nhưng vì cái nghèo, ông cũng chẳng có lựa chọn nào khác. Một người đàn ông với đôi mắt rưng rưng, nghẹn ngào khi biết thẻ của nó, người ta giữ. Hình của nó, người ta chụp rồi. Nó lại đã lấy tiền của người ta. Nó là con của người ta rồi, chứ đâu còn là con tôi?” Đứa con trai máu mủ ruột già do một tay Lão nuôi lớn nay đã chẳng thể giữ nó lại bên mình. Có cái nỗi đau nào lớn hơn nỗi đau phải xa đứa con yêu quý, phải bơ vơ sống đơn độc tại góc vườn này. Thế rồi, lão quyết tâm, lão dùng hết lời lẽ để nhờ ông giáo, viết một cái văn tự nhượng lại cho ông giáo để sau này, khi con lão về, nó còn có một mảnh đất để cắm dùi, để có thể tự nó gây dựng một tương lai, cuộc sống của riêng nó.
Tình thương con không chỉ thể hiện qua cách ứng xử, mà với lão, đó là một nguyên tắc sống. Dù cuộc sống của ông có nghèo khổ, có bị dồn đến bước đường cùng, thậm chí, bị đẩy dần đến cái chết giày vò thì lão cũng không thể phá hủy tương lai của con lão. Lão chỉ luôn mong mỏi rằng con trai có thể có được một tương lai tốt đẹp hơn. Như vậy, lão có chết cũng chẳng nuối tiếc gì.
Đây là ý kiến cảu mik bạn tham khảo
Về tình yêu thương với cậu Vàng
+Lão hạc coi cậu Vàng như một người bạn,nhưng lại quyết định bán cậu Vàng đi
+Trước khi bán cậu Vàng đi thì lão đã suy nghĩ vô cùng băn khoăn,có nên bán cậu Vàng đi hay không và rồi lão vẫn quyết định bán nó đi
+Lão bán nó không phải vì lão ruồng bỏ nó mà vì lão muốn nó có cuộc sống tốt hơn ở kiếp sau.
+Nhà lão thì nghèo,bản thân ko lo xong thì sao cho cậu Vàng được
+Trước khi bán cậu Vàng,Lão Hạc đã nghĩ đén cái chết vì lão nghĩ lão sống cũng vô ích,chỉ tốn thêm tiền mà nếu lão ra đi mà nỏ cậu Vàng ở lại trên cõi đời này thì lão ko can tâm nên phải bán cậu Vàng đi .
+Sau khi bán cậu Vàng đi,lão cảm thấy day dứt,đau buồn
Về tình yêu thương con :
+Lão Hạc vô cùng thương con nhưng vì nhà nghèo nên ko thể cho con tiền cưới vợ
+Lão cảm thấy vô cùng và hứa với bản thân sẽ đi làm thêm để chờ con về rồi cho con cưới vợ
+Lão là một người cha yêu thương con vô bờ bến,hy sinh tất cả vì con
+Dù có thế nào thì lão cũng không đụng vào những thứ mà lão đã hứa để cho con
—->Chứng tỏ lão là một người cha mẫu mực,vì con có thể làm tất cả
Thấy hay cho hay nhất nhé
Hc tốt nhé
Lão Hạc là đại diện hình ảnh tiêu biểu cho người nông dân Việt Nam trước cách mạng Tháng Tám. Lão có một cuộc sống nghèo đói, cũng phải chịu đựng những áp bức bóc lột của xã hội.
Tuy nhiên, giữa những vũng bùn của sự tối tăm, thối rữa mục nát của chế độ phong kiến, Lão vẫn giữ vững những đức tính trong sạch, thanh cao cùng một tình yêu con vô bờ. Lão yêu con trai – người con độc nhất của cả cuộc đời lão một cách sâu sắc đến nhường nào. Vì lão chẳng thể lo cho con trai mình có được một đám cưới rình rang, trọn vẹn, khiến cho nó phải phẫn chí thì làm ở đồn điền cao su. Cả cuộc đời, tình yêu duy nhất ông dành hết cho nó, vậy mà xót xa thay người cha ấy chẳng thể lo lắng trọn vẹn cho hạnh phúc cả đời cho con trai. Phải chăng, do xã hội quá nhiều hủ tục nặng nề khiến cho con người ta phải lỡ dở từ bỏ những hạnh phúc lứa đôi? Hay phải chăng, là lão Hạc ích kỷ, không muốn bán mảnh vườn của mình? Ôi, thương thay, chẳng phải ông hẹp hòi, muốn giữ lại tài sản duy nhất cho bản thân mình, ông không cho con trai bán mảnh vườn vì ông biết những khó khăn, bươn trải mà con trai ông cần phải trải qua nếu như có một gia đình. “Ai lại bán vườn đi lấy vợ? Vả lại bán vườn đi thì cưới vợ về ở đâu? Bởi thế, mà thằng con trai lão đành từ bỏ, rồi quyết chí đi làm. Trước khi đi xa, nó còn để lại cho bố hẳn 3 đồng bạc lẻ. Đối với lão Hạc, với một người thương con như đứt từng khúc ruột, nhưng vì cái nghèo, ông cũng chẳng có lựa chọn nào khác. Một người đàn ông với đôi mắt rưng rưng, nghẹn ngào khi biết thẻ của nó, người ta giữ. Hình của nó, người ta chụp rồi. Nó lại đã lấy tiền của người ta. Nó là con của người ta rồi, chứ đâu còn là con tôi?” Đứa con trai máu mủ ruột già do một tay Lão nuôi lớn nay đã chẳng thể giữ nó lại bên mình. Có cái nỗi đau nào lớn hơn nỗi đau phải xa đứa con yêu quý, phải bơ vơ sống đơn độc tại góc vườn này. Thế rồi, lão quyết tâm, lão dùng hết lời lẽ để nhờ ông giáo, viết một cái văn tự nhượng lại cho ông giáo để sau này, khi con lão về, nó còn có một mảnh đất để cắm dùi, để có thể tự nó gây dựng một tương lai, cuộc sống của riêng nó.
Tình thương con không chỉ thể hiện qua cách ứng xử, mà với lão, đó là một nguyên tắc sống. Dù cuộc sống của ông có nghèo khổ, có bị dồn đến bước đường cùng, thậm chí, bị đẩy dần đến cái chết giày vò thì lão cũng không thể phá hủy tương lai của con lão. Lão chỉ luôn mong mỏi rằng con trai có thể có được một tương lai tốt đẹp hơn. Như vậy, lão có chết cũng chẳng nuối tiếc gì.