Hãy chứng minh trong trái tim của bạn luôn có những nút thắt vô hình mà không có bất cứ bậc cha mẹ hay thầy cô giáo nào hiểu được, chúng chỉ có thể được mở bằng những lời nói thường ngày của một người bạn ?
Hãy chứng minh trong trái tim của bạn luôn có những nút thắt vô hình mà không có bất cứ bậc cha mẹ hay thầy cô giáo nào hiểu được, chúng chỉ có thể được mở bằng những lời nói thường ngày của một người bạn ?
– Có một học sinh từng cho rằng ” Trong trái tim của bạn luôn có những nút thắt vô hình mà không có bất cứ bậc cha mẹ hay thầy cô giáo nào hiểu được, chúng chỉ có thể được mở bằng những lời nói thường ngày của một người bạn “. Tất cả mọi người xung quanh chúng ta đều nói rằng cha , mẹ luôn là người tâm sự với ta trong những lúc buồn và an ủi ta . Thậm chí ở những bài văn mà ta từng làm đều viết vậy. Nhưng cũng có đôi lúc chính bố mẹ, thầy cô lại không hiểu chính tâm trạng, cảm xúc của bản thân con , trò mình. Mà đa số những bạn trẻ hiện nay lại luôn khép mình với thầy cô, bố mẹ. Giữa bố mẹ, thầy cô với ta như có một bức tường vô hình ngăn cách và cản trở khiến ta không thể nói ra được những tâm tư. Và lúc đó ta thường tìm đến những người bạn, nhất là người bạn thân. Ta có thể thoải mái , không e dè mà buông toả và ” kể nể ” cho họ nghe về những chuyện buồn, vui,…của bản thân mình. Những người bạn đó sẽ lắng nghe và thấu hiểu cho chính mình hơn cả người thầy , người làm cha mẹ. Chỉ cần một lời nói động viên, an ủi hay câu chuyện hài bạn kể mình nghe sẽ khiến tâm trạng bản thân thấy ổn và bớt buồn hơn rất nhiều !
Văn này không biết có dài ._? Nếu dài thì cho em xin lỗi tại đề hay quá! Và anh có biết nó rất có ý nghĩa với em không ? Em viết đây cho anh nhưng cũng là giãi bày cảm xúc…
Cuộc sống muôn hình vạn trạng, mỗi chúng ta đây đang sống trong một xã hội bộn bề, hối hả, nó đã vô tình tạo nên những niềm đau khổ, nỗi cắn dứt ẩn sâu trong mỗi trái tim con người. Cha mẹ hay thầy cô chính là những con đò gánh chở tri thức cho học sinh, là nơi mà con, trò tìm về mỗi khi có việc thắc mắc cần giải quyết. Ta đối với họ vô cùng thân thiết, ta yêu thương, biết ơn họ vô chừng nhưng có lẽ chính điều ấy lại gây ra những điều khó nói, khó giãi bày. Những việc ta nghĩ nói ra sẽ làm họ phiền lòng, hay đau khổ từ đó mà ý định cũng chợt biến mất. Nó lại tạo ra những nút thắt vô hình trong lòng con người. Hoặc cũng có thể đặt trường hợp rằng; cha mẹ thầy cô đúng là họ hiểu biết nhưng đôi lúc người lớn khó có thể hiểu được tâm lí trẻ em. Người lớn sẽ có mạch suy nghĩ của họ, họ sẽ đặt tâm trạng quan điểm của họ vào trường hợp của chúng ta rồi đưa ra phán xét nhưng điều đó lại chẳng làm được gì ngoài việc tạo thêm áp lực cho con trẻ; bởi vốn dĩ họ ở một thế hệ khác, họ chưa thể thấu cảm hết chúng ta cũng như việc ta nào có thể hiểu hết tâm tư của họ ? Muốn hiểu được người khác hãy đặt mình vào trong hoàn cảnh của họ, đặt cả suy nghĩ của họ vào để giải quyết. Và với những đứa trẻ thì chính những người bạn lại làm rất tốt “nhiệm vụ ”ấy. Người bạn cùng trang lứa, họ đã và đang trải qua những cảm giác mà ta từng trải. Điều ấyy cũng lí giải phần nào câu hỏi tại sao đôi khi có những chuyện, những xúc cảm của con trẻ “bậc cha mẹ hay thầy cô giáo”không thể ” hiểu được” . Nó tự nhiên mà có khi chính chúng ta cũng không hiểu vì sao mình lại làm như vậy hay tại sao mọi chuyện lại diễn ra như thế ? Như việc đôi khi ta khóc vì một chuyện hết sức cỏn con, ta giận vì một lí do vô lí khiến người khác bực mình theo. Một vài cha mẹ hay thầy cô sẽ chẳng thể ưa được những biểu hiện, hành động đó. Lúc ấy, rất cần có một người tâm giao, một người đã trải qua và hiểu được, thấu cảm được; không ai khác – bạn bè chúng ta hay nếu rất thân thì gọi là tri kỉ. Họ sẽ không cảm thấy khó chịu hay khó hiểu vì những hành động vô lí ấy của ta bởi chính họ cũng đã đi qua cảm giác đó, cảm giác mà chính mình cũng không thể lí giải được. Có người bạn bên cạnh, ta sẽ bớt ưu phiền, những việc vướng bận cũng dần dần tan biến từ những cuộc tâm sự mỗi tối hay những ánh mắt thấu hiểu nhau. Tất cả tạo nên một giá trị sâu sắc không thể thiếu trong cuộc đời mỗi con người. Bởi, “trong trái tim của bạn luôn có những nút thắt vô hình mà không có bất cứ bậc cha mẹ hay thầy cô giáo nào hiểu được, chúng chỉ có thể được mở bằng những lời nói thường ngày của một người bạn”.