hãy kể lại câu chuyện những củ khoai tây bằng lời thầy giáo
0 bình luận về “hãy kể lại câu chuyện những củ khoai tây bằng lời thầy giáo”
Tôi là một thầy giáo dạy ở trường đại học như bao người khác. Tuy nhiên, từ hôm nhận lớp thì tôi đã phát hiện rằng trong lớp có rất nhiều em sinh viên tính tình không tốt, hay cọc cằn. Vì vậy, tôi quyết định giao một thử thách cho tất cả học trò của mình. Một hôm, tôi ra chợ và tốn rất nhiều tiền để mua khoai tây. Sáng sơm ngày hôm sau, tôi đã nhờ một số thầy cô trong trường bưng bê lên hộ. Các học sinh của tôi đều rất kinh ngạc và nhốn nháo. Sau khi khoai tây đã được đưa lên đầy đủ, tôi nhìn xuống phía lớp nói:
– Các em, hôm nay thầy sẽ phát cho mỗi người một củ khoai tây. Sau ngày hôm nay, các em cứ hễ không tha thứ lỗi lầm cho người nào đó thì hãy chọn ra một củ khoai tây viết tên người đó và ngày tháng lên rồi bỏ nó vào túi nilông. Và hãy nhớ kĩ rằng phải luôn mang cái túi theo bên mình dù đi bất cứ đâu, tối ngủ phải để túi bên cạnh, làm việc thì đặt trên bàn. Sau một tuần, thầy sẽ thu lại túi nilông của mỗi bạn. Bây giờ, chúng ta bắt đầu vào bài học mới.
Tất cả các học sinh của tôi đồng thanh và phấn khởi đáp:
– Vâng ạ!
Dần dần, học sinh của tôi đã cảm thấy phiền toái bởi lúc nào cũng phải mang cái túi đầy khoai bên mình. Không lâu sau, một số củ khoai tây đã thối và hỏng. Thời hạn một tuần lễ đã kết thúc, các em học sinh của tô lần lượt mang những bao nilông lên lớp. Tôi đứng trên bục giảng và bắt đầu nói với từng người:
– Chúng ta thường cho rằng tha thứ là một món quà đối với người được tha thứ, nhưng các em thấy đấy, đây rõ ràng là món quà cho chính chúng ta. Do vậy, tha thứ, buông bỏ không những tốt cho người phạm lỗi, mà còn giúp chính chúng ta bớt đi được những gánh nặng, và những ưu phiền trong lòng.
Tất cả mọi người đều vỗ tay tán thưởng tôi. Tôi cũng rất vui bởi vì các em học sinh của mình sau này có thể trưởng thành hơn bởi những hử thách mà tôi đặt ra cho chúng.
Tôi là thầy giáo . Lớp tôi dạy có rất nhiều em hay giận dỗi , không có lòng khoan dung nên tôi sẽ cho các em đấy một bài học . Một hôm , tôi yêu cầu những em học sinh mang một túi nilông sạch và một bao tải khoai tây đến lớp. Sau khi các em làm theo yêu cầu của tôi , tôi liền bảo :
– Kể từ hôm nay , các em không tha thứ lỗi lầm cho người nào đó thì hãy chọn ra một củ khoai tây, viết tên người ấy và ngày tháng lên đó, rồi bỏ nó vào túi nilông
Các em học sinh đồng thanh đáp :
– Vâng ạ
Sau đó , tôi lại yêu cầu học sinh phải luôn đeo cái túi đấy bên mình dù đi bất cứ đâu , ngủ , ăn , học bài ,…vv . Sự phức tạp khi phải mang trong mình cái túi chứa đầy khoai khiến chúng nó cảm nhận rõ ràng gánh nặng tinh thần mà mình đang chịu đựng . Không những thế , chúng nó còn phải quan tâm đến nó , đặt nó ở mọi chỗ . Ngồi học thì để túi khoai ở bàn hoặc ghế , ..vv . Dần dần , những củ khoai tây bắt đầu phân huỷ thành một thứ chất lỏng nhầy nhụa.
chúc bạn học tốt , nocopy ( đọc kĩ bài trước khi báo cáo chứ đừng có thầy viết dài là báo cáo nha)
Tôi là một thầy giáo dạy ở trường đại học như bao người khác. Tuy nhiên, từ hôm nhận lớp thì tôi đã phát hiện rằng trong lớp có rất nhiều em sinh viên tính tình không tốt, hay cọc cằn. Vì vậy, tôi quyết định giao một thử thách cho tất cả học trò của mình. Một hôm, tôi ra chợ và tốn rất nhiều tiền để mua khoai tây. Sáng sơm ngày hôm sau, tôi đã nhờ một số thầy cô trong trường bưng bê lên hộ. Các học sinh của tôi đều rất kinh ngạc và nhốn nháo. Sau khi khoai tây đã được đưa lên đầy đủ, tôi nhìn xuống phía lớp nói:
– Các em, hôm nay thầy sẽ phát cho mỗi người một củ khoai tây. Sau ngày hôm nay, các em cứ hễ không tha thứ lỗi lầm cho người nào đó thì hãy chọn ra một củ khoai tây viết tên người đó và ngày tháng lên rồi bỏ nó vào túi nilông. Và hãy nhớ kĩ rằng phải luôn mang cái túi theo bên mình dù đi bất cứ đâu, tối ngủ phải để túi bên cạnh, làm việc thì đặt trên bàn. Sau một tuần, thầy sẽ thu lại túi nilông của mỗi bạn. Bây giờ, chúng ta bắt đầu vào bài học mới.
Tất cả các học sinh của tôi đồng thanh và phấn khởi đáp:
– Vâng ạ!
Dần dần, học sinh của tôi đã cảm thấy phiền toái bởi lúc nào cũng phải mang cái túi đầy khoai bên mình. Không lâu sau, một số củ khoai tây đã thối và hỏng. Thời hạn một tuần lễ đã kết thúc, các em học sinh của tô lần lượt mang những bao nilông lên lớp. Tôi đứng trên bục giảng và bắt đầu nói với từng người:
– Chúng ta thường cho rằng tha thứ là một món quà đối với người được tha thứ, nhưng các em thấy đấy, đây rõ ràng là món quà cho chính chúng ta. Do vậy, tha thứ, buông bỏ không những tốt cho người phạm lỗi, mà còn giúp chính chúng ta bớt đi được những gánh nặng, và những ưu phiền trong lòng.
Tất cả mọi người đều vỗ tay tán thưởng tôi. Tôi cũng rất vui bởi vì các em học sinh của mình sau này có thể trưởng thành hơn bởi những hử thách mà tôi đặt ra cho chúng.
Bạn tham khảo
Tôi là thầy giáo . Lớp tôi dạy có rất nhiều em hay giận dỗi , không có lòng khoan dung nên tôi sẽ cho các em đấy một bài học . Một hôm , tôi yêu cầu những em học sinh mang một túi nilông sạch và một bao tải khoai tây đến lớp. Sau khi các em làm theo yêu cầu của tôi , tôi liền bảo :
– Kể từ hôm nay , các em không tha thứ lỗi lầm cho người nào đó thì hãy chọn ra một củ khoai tây, viết tên người ấy và ngày tháng lên đó, rồi bỏ nó vào túi nilông
Các em học sinh đồng thanh đáp :
– Vâng ạ
Sau đó , tôi lại yêu cầu học sinh phải luôn đeo cái túi đấy bên mình dù đi bất cứ đâu , ngủ , ăn , học bài ,…vv . Sự phức tạp khi phải mang trong mình cái túi chứa đầy khoai khiến chúng nó cảm nhận rõ ràng gánh nặng tinh thần mà mình đang chịu đựng . Không những thế , chúng nó còn phải quan tâm đến nó , đặt nó ở mọi chỗ . Ngồi học thì để túi khoai ở bàn hoặc ghế , ..vv . Dần dần , những củ khoai tây bắt đầu phân huỷ thành một thứ chất lỏng nhầy nhụa.
chúc bạn học tốt , nocopy ( đọc kĩ bài trước khi báo cáo chứ đừng có thầy viết dài là báo cáo nha)