Hãy kể lại một kỉ niệm đáng nhớ của em
Không chép mạng (dài nha)
0 bình luận về “Hãy kể lại một kỉ niệm đáng nhớ của em
Không chép mạng (dài nha)”
Bạn tham khảo nhé :
Có lẽ, ai cũng có một người bạn thân để chia sẻ vui buồn. Tôi cũng thế. Tôi cũng có một người bạn thân. Và đó chính là Cúc.
Cúc là lớp phó học tập và cũng là tổ trưởng của tổ tôi. Bạn ấy có dáng người nhỏ nhắn, đi đứng nhanh nhẹn. Bạn có khuôn mặt tròn trĩnh trông rất dễ thương. Đôi mắt bồ câu đen láy sáng long lanh. Đôi mắt ấy biết buồn, biết cười, biết thông cảm với bạn bè xung quanh. Đôi môi đỏ mọng, chúm chím. Mái tóc của Cúc đen nhánh, xõa xuống bờ vai của bạn. Hôm nay là thứ tư, cũng là ngày trực nhật của tôi. Hết giờ học, mọi người đều về hết, còn mỗi mình tôi ở lại trực nhật. Đến đúng 5 giờ mới xong, nhưng lúc ấy trời bỗng nhiên lại đổ mưa to. Cất chổi vào góc lớp, tôi ra lấy cặp rồi ra về. Nhưng vừa đi đến nhà xe thì tôi mới chợt nhớ ra rằng tôi quên không mang theo áo mưa. Vậy là tôi dã đứng ở đó để chờ, chờ cho mưa tạnh rồi về. Bỗng tôi thấy có ai đó đứng ở sảnh của trường. Nhìn kĩ thì tôi mới biết đó là Cúc. Cúc nhìn thấy tôi, liền chạy đến. Thế là bọn tôi đứng nói chuyện phiếm với nhau. Tôi hỏi : “Đã 5 giờ rồi, sao cậu vẫn chưa về vậy ?”. Cúc nói : “Tớ đang chờ mẹ tới đón nhưng mẹ tớ vẫn chưa đến thì trời đã đổ mưa rồi. Còn cậu, sao cậu vẫn chưa về vậy ?”. “À, tớ trực nhật í mà, nhưng đang định về thì trời lại mưa to, mà tớ lại quên mang áo mưa. Số tớ đen thật !” – Tôi đáp. Được một lúc sau thì trời tạnh mưa và mẹ Cúc cũng đến nơi. Mẹ Cúc nói rằng ” Vì phải cất hàng hóa quan trọng vào trong cửa hàng nên đến đón Cúc muộn”. Vậy là từ ngày hôm đó, tôi và Cúc trở nên thân thiết hơn và còn là bạn thân nữa.
Đó chính là kỉ niệm đáng nhớ giữa tình bạn của chúng tôi. Tôi hứa sẽ luôn giúp đỡ Cúc bất cứ khi nào Cúc cần. Tôi mong rằng tình bạn giữa tôi và Cúc sẽ mãi bền vững. Còn các bạn, các bạn có bạn thân không ?
Bạn tham khảo nhé :
Có lẽ, ai cũng có một người bạn thân để chia sẻ vui buồn. Tôi cũng thế. Tôi cũng có một người bạn thân. Và đó chính là Cúc.
Cúc là lớp phó học tập và cũng là tổ trưởng của tổ tôi. Bạn ấy có dáng người nhỏ nhắn, đi đứng nhanh nhẹn. Bạn có khuôn mặt tròn trĩnh trông rất dễ thương. Đôi mắt bồ câu đen láy sáng long lanh. Đôi mắt ấy biết buồn, biết cười, biết thông cảm với bạn bè xung quanh. Đôi môi đỏ mọng, chúm chím. Mái tóc của Cúc đen nhánh, xõa xuống bờ vai của bạn. Hôm nay là thứ tư, cũng là ngày trực nhật của tôi. Hết giờ học, mọi người đều về hết, còn mỗi mình tôi ở lại trực nhật. Đến đúng 5 giờ mới xong, nhưng lúc ấy trời bỗng nhiên lại đổ mưa to. Cất chổi vào góc lớp, tôi ra lấy cặp rồi ra về. Nhưng vừa đi đến nhà xe thì tôi mới chợt nhớ ra rằng tôi quên không mang theo áo mưa. Vậy là tôi dã đứng ở đó để chờ, chờ cho mưa tạnh rồi về. Bỗng tôi thấy có ai đó đứng ở sảnh của trường. Nhìn kĩ thì tôi mới biết đó là Cúc. Cúc nhìn thấy tôi, liền chạy đến. Thế là bọn tôi đứng nói chuyện phiếm với nhau. Tôi hỏi : “Đã 5 giờ rồi, sao cậu vẫn chưa về vậy ?”. Cúc nói : “Tớ đang chờ mẹ tới đón nhưng mẹ tớ vẫn chưa đến thì trời đã đổ mưa rồi. Còn cậu, sao cậu vẫn chưa về vậy ?”. “À, tớ trực nhật í mà, nhưng đang định về thì trời lại mưa to, mà tớ lại quên mang áo mưa. Số tớ đen thật !” – Tôi đáp. Được một lúc sau thì trời tạnh mưa và mẹ Cúc cũng đến nơi. Mẹ Cúc nói rằng ” Vì phải cất hàng hóa quan trọng vào trong cửa hàng nên đến đón Cúc muộn”. Vậy là từ ngày hôm đó, tôi và Cúc trở nên thân thiết hơn và còn là bạn thân nữa.
Đó chính là kỉ niệm đáng nhớ giữa tình bạn của chúng tôi. Tôi hứa sẽ luôn giúp đỡ Cúc bất cứ khi nào Cúc cần. Tôi mong rằng tình bạn giữa tôi và Cúc sẽ mãi bền vững. Còn các bạn, các bạn có bạn thân không ?
Chúc bạn học tốt !
Đây nha bn