Hãy kể lại văn bản Thánh Gióng bằng lời kể của em (Mở bài gián tiếp ,kết bài Mở rộng
0 bình luận về “Hãy kể lại văn bản Thánh Gióng bằng lời kể của em (Mở bài gián tiếp ,kết bài Mở rộng”
Ngày em còn bé, mỗi buổi tối trước khi đi ngủ, mẹ em lại thì thầm kể cho em nghe một câu chuyện cổ tích, mẹ kể bằng trí nhớ của mẹ nên những câu chuyện ấy nó như thêm lung linh, huyền ảo, nó không diễn ra đều đều, mà đôi khi nó còn được tạo thêm những tình tiết mới, những nhân vật mới, nhưng vẫn không làm mất đi nội dung của nó. Em rất thích cách kể chuyện của mẹ, thích trí tưởng tượng của mình như cũng đang bay bổng trong thế giới cổ tích ấy, và hôm nay trí tưởng tượng ấy đã bay từ quá khứ, từ truyền thuyết về hiện tại.
Bấy giờ giặc Ân thế mạnh như chẻ tre tràn vào xâm lược nước ta. Nhà vua túng thế, bèn sai sứ giả đi khắp nơi tìm người tài giỏi cứu nước. Đứa bé nghe tiếng loa của sứ giả, bỗng cựa mình và cất tiếng nói: “Mẹ ra mời sứ giả vào đây”. Sứ giả vào, đứa bé bảo: “Ông về tâu với vua sắm cho ta một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt, ta sẽ phá tan lũ giặc này”. Sứ giả lấy làm kinh ngạc và cũng tỏ ý vui mừng, vội về tâu với vua. Nhà vua chấp nhận và sai người ngày đêm làm đủ những vật mà chú bé yêu cầu.Từ hôm gặp sứ giả, chú bé bỗng lớn nhanh như thổi. Cơm ăn không biết no, áo vừa mới mặc đã chật. Hai vợ chồng làm lụng cực nhọc mà không đủ nuôi con. Bà con xóm làng thấy thế, bèn xúm vào kẻ ít người nhiều nuôi chú bé.Giặc Ân đã đến chân núi Trâu, tình thế đất nước như ngàn cân treo sợi tóc. Ai nấy đều lo lắng, sợ sệt. Vừa lúc, sứ giả mang đủ các thứ mà chú bé đã dặn. Chú bé vươn vai, trong phút chốc đã trở thành tráng sĩ thật oai phong, thật lẫm liệt. Tráng sĩ vỗ mạnh vào mông ngựa sắt, ngựa hí vang dội cả một vùng. Tráng sĩ mặc áo giáp cầm roi sắt nhảy lên lưng ngựa. Ngựa phi nước đại, phun lửa xông thẳng vào quân giặc hết lớp này đến lớp khác. Bỗng roi sắt bị gãy, tráng sĩ liền nhổ những bụi tre ven đường quất vào quân giặc. Thế giặc hỗn loạn, tan vỡ. Đám tàn quân dẫm đạp lên nhau mà tháo chạy. Tráng sĩ đuổi quân giặc đến chân núi Sóc (Sóc Sơn) thì dừng lại, rồi một mình, một ngựa lên đỉnh núi, cởi áo giáp sắt để lại ngựa sắt và tráng sĩ bay lên trời.Để tưởng nhớ người tướng sĩ có công đánh tan giặc Ân xâm lược. Nhà vua phong là Phù Đổng Thiên Vương và lập đền thờ ngay tại quê nhà.Nhưng hàng năm, khi tập trung thêm được lực lượng, Thủy Tinh lại dâng nước lên mong đánh bại được Sơn Tinh, trong khi đó mỗi năm con người lại cũng góp tay với Thủy Tinh tàn phá thiên nhiên, tàn phá những cánh rừng phòng hộ, hủy hoại bầu khí quyển…
Câu chuyện về người anh hùng Thánh Gióng đã không chỉ còn là niềm yêu thích của riêng em, mà nó đã là niềm say mê của bao thế hệ học trò.
Cậu bé Gióng ở làng Gióng và sinh ra tại nhà 2 ông bà nông dân , bà đi ra đồng và thấy vết chân to , bà liền cho chân bà vào đấy để xem mình thua kém bao nhiêu rồi bà về nhà thụ thai 12 tháng và sinh ra cậu bé Gióng . Kì lạ thay , Gióng lên ba mà vẫn không biết nói biết cười , đặt đâu nằm đấy , bà buồn lắm . Bấy giờ , giặc ân tràn và bờ cõi nước ta , thế nước gặp nguy , vua bèn sai sứ giả đi tìm người tài giúp nước . Gióng nghe tiếng rao của sứ giả tự dưng cất tiếng nói : ” mẹ mời sứ giả vào đây cho con” , bà mẹ bất ngờ ra bảo với sứ giả , Gióng bảo với sứ giả : “ông về tâu với nhà vua sắm cho ta một con ngựa sắt , một bộ giáp sắt và một cái roi sắt , ta sẽ đánh giặc cho” . Sứ giả vừa vui mừng , vừa kinh ngạc , vội vàng về tâu với nhà vua . Nhà vua liền cho thợ rèn làm những thứ mà chú bé cần .
Từ sau hôm đó chú bé lớn nhanh như thổi . Ăn cơm mấy chẳng no , áo vừa mặc đã đứt chỉ . Hai vợ chồng làm ra bao nhiêu cũng không đủ nuôi con bèn chạy nhờ bà con , làng xóm , bà con trong làng đều vui mừng gom góp gạo nuôi chú bé mong cho chú bé đánh thắng giặc Ân . Giặc đã đến chân núi Trâu , vừa kịp sứ giả đã cho mang những gì mà Gióng yêu cầu , Gióng vươn vai thành một tráng sĩ người cao hơn trượng , Gióng mặc bộ giáp sắt , cần roi rồi ngồi lên ngựa , Gióng vỗ mông ngựa , ngựa hí ra lửa làm thiêu cháy cả một làng . Gióng phi nhanh ra đón đầu lũ giặc đánh vỡ từng lớp , từng lớp giặc , giặc chết như rạ . Bỗng roi sắt gãy , Gióng liền nhổ buội tre bên đường quật vào lũ giặc , giặc tan vỡ . Gióng đuổi giặc đến núi Sóc(Sóc Sơn) một mình một ngựa , cởi bỏ giáp sắt rồi cùng ngựa bay về trời.
Từ đó , Vua nhớ ơn phong cho Gióng là Phù Đổng Thiên Vương , lập đền thờ ngay ở quê nhà.
Hiện nay vẫn còn đền thờ ở làn Phù Đổng , tục gọi là làng Gióng . Cứ mỗi năm đến tháng tư , làng Gióng mở hội to . Người ta kể rằng là những bụi tre đằng ngà ở huyện Gia Bình bị ngựa phun lửa nên đã ngả màu vàng óng như thế , còn những vết chân ngựa bây giờ thành những ao hồ liên tiếp . Người ta còn nói khi ngựa phun lửa đã thiêu cháy một làng và bây giờ ở đó người ta gọi là làng Cháy .
Ngày em còn bé, mỗi buổi tối trước khi đi ngủ, mẹ em lại thì thầm kể cho em nghe một câu chuyện cổ tích, mẹ kể bằng trí nhớ của mẹ nên những câu chuyện ấy nó như thêm lung linh, huyền ảo, nó không diễn ra đều đều, mà đôi khi nó còn được tạo thêm những tình tiết mới, những nhân vật mới, nhưng vẫn không làm mất đi nội dung của nó. Em rất thích cách kể chuyện của mẹ, thích trí tưởng tượng của mình như cũng đang bay bổng trong thế giới cổ tích ấy, và hôm nay trí tưởng tượng ấy đã bay từ quá khứ, từ truyền thuyết về hiện tại.
Bấy giờ giặc Ân thế mạnh như chẻ tre tràn vào xâm lược nước ta. Nhà vua túng thế, bèn sai sứ giả đi khắp nơi tìm người tài giỏi cứu nước. Đứa bé nghe tiếng loa của sứ giả, bỗng cựa mình và cất tiếng nói: “Mẹ ra mời sứ giả vào đây”. Sứ giả vào, đứa bé bảo: “Ông về tâu với vua sắm cho ta một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt, ta sẽ phá tan lũ giặc này”. Sứ giả lấy làm kinh ngạc và cũng tỏ ý vui mừng, vội về tâu với vua. Nhà vua chấp nhận và sai người ngày đêm làm đủ những vật mà chú bé yêu cầu.Từ hôm gặp sứ giả, chú bé bỗng lớn nhanh như thổi. Cơm ăn không biết no, áo vừa mới mặc đã chật. Hai vợ chồng làm lụng cực nhọc mà không đủ nuôi con. Bà con xóm làng thấy thế, bèn xúm vào kẻ ít người nhiều nuôi chú bé.Giặc Ân đã đến chân núi Trâu, tình thế đất nước như ngàn cân treo sợi tóc. Ai nấy đều lo lắng, sợ sệt. Vừa lúc, sứ giả mang đủ các thứ mà chú bé đã dặn. Chú bé vươn vai, trong phút chốc đã trở thành tráng sĩ thật oai phong, thật lẫm liệt. Tráng sĩ vỗ mạnh vào mông ngựa sắt, ngựa hí vang dội cả một vùng. Tráng sĩ mặc áo giáp cầm roi sắt nhảy lên lưng ngựa. Ngựa phi nước đại, phun lửa xông thẳng vào quân giặc hết lớp này đến lớp khác. Bỗng roi sắt bị gãy, tráng sĩ liền nhổ những bụi tre ven đường quất vào quân giặc. Thế giặc hỗn loạn, tan vỡ. Đám tàn quân dẫm đạp lên nhau mà tháo chạy. Tráng sĩ đuổi quân giặc đến chân núi Sóc (Sóc Sơn) thì dừng lại, rồi một mình, một ngựa lên đỉnh núi, cởi áo giáp sắt để lại ngựa sắt và tráng sĩ bay lên trời.Để tưởng nhớ người tướng sĩ có công đánh tan giặc Ân xâm lược. Nhà vua phong là Phù Đổng Thiên Vương và lập đền thờ ngay tại quê nhà.Nhưng hàng năm, khi tập trung thêm được lực lượng, Thủy Tinh lại dâng nước lên mong đánh bại được Sơn Tinh, trong khi đó mỗi năm con người lại cũng góp tay với Thủy Tinh tàn phá thiên nhiên, tàn phá những cánh rừng phòng hộ, hủy hoại bầu khí quyển…
Câu chuyện về người anh hùng Thánh Gióng đã không chỉ còn là niềm yêu thích của riêng em, mà nó đã là niềm say mê của bao thế hệ học trò.
Chúc bạn học tốt ^-^
Bạn tham khảo nha
Thánh Gióng
Cậu bé Gióng ở làng Gióng và sinh ra tại nhà 2 ông bà nông dân , bà đi ra đồng và thấy vết chân to , bà liền cho chân bà vào đấy để xem mình thua kém bao nhiêu rồi bà về nhà thụ thai 12 tháng và sinh ra cậu bé Gióng . Kì lạ thay , Gióng lên ba mà vẫn không biết nói biết cười , đặt đâu nằm đấy , bà buồn lắm . Bấy giờ , giặc ân tràn và bờ cõi nước ta , thế nước gặp nguy , vua bèn sai sứ giả đi tìm người tài giúp nước . Gióng nghe tiếng rao của sứ giả tự dưng cất tiếng nói : ” mẹ mời sứ giả vào đây cho con” , bà mẹ bất ngờ ra bảo với sứ giả , Gióng bảo với sứ giả : “ông về tâu với nhà vua sắm cho ta một con ngựa sắt , một bộ giáp sắt và một cái roi sắt , ta sẽ đánh giặc cho” . Sứ giả vừa vui mừng , vừa kinh ngạc , vội vàng về tâu với nhà vua . Nhà vua liền cho thợ rèn làm những thứ mà chú bé cần .
Từ sau hôm đó chú bé lớn nhanh như thổi . Ăn cơm mấy chẳng no , áo vừa mặc đã đứt chỉ . Hai vợ chồng làm ra bao nhiêu cũng không đủ nuôi con bèn chạy nhờ bà con , làng xóm , bà con trong làng đều vui mừng gom góp gạo nuôi chú bé mong cho chú bé đánh thắng giặc Ân . Giặc đã đến chân núi Trâu , vừa kịp sứ giả đã cho mang những gì mà Gióng yêu cầu , Gióng vươn vai thành một tráng sĩ người cao hơn trượng , Gióng mặc bộ giáp sắt , cần roi rồi ngồi lên ngựa , Gióng vỗ mông ngựa , ngựa hí ra lửa làm thiêu cháy cả một làng . Gióng phi nhanh ra đón đầu lũ giặc đánh vỡ từng lớp , từng lớp giặc , giặc chết như rạ . Bỗng roi sắt gãy , Gióng liền nhổ buội tre bên đường quật vào lũ giặc , giặc tan vỡ . Gióng đuổi giặc đến núi Sóc(Sóc Sơn) một mình một ngựa , cởi bỏ giáp sắt rồi cùng ngựa bay về trời.
Từ đó , Vua nhớ ơn phong cho Gióng là Phù Đổng Thiên Vương , lập đền thờ ngay ở quê nhà.
Hiện nay vẫn còn đền thờ ở làn Phù Đổng , tục gọi là làng Gióng . Cứ mỗi năm đến tháng tư , làng Gióng mở hội to . Người ta kể rằng là những bụi tre đằng ngà ở huyện Gia Bình bị ngựa phun lửa nên đã ngả màu vàng óng như thế , còn những vết chân ngựa bây giờ thành những ao hồ liên tiếp . Người ta còn nói khi ngựa phun lửa đã thiêu cháy một làng và bây giờ ở đó người ta gọi là làng Cháy .
chúc bạn học tốt nha ^^