HÃY KỂ MỘT KỈ NIÊM THỜI THƠ ẤU LÀM EM NHỚ MÃI
*Yêu cầu: Bài văn Tự sự có kết hợp yếu tố Miêu tả và Biểu cảm*
( mong mọi người đừng lấy bài văn mẫu trên mạng, cảm ơn)
HÃY KỂ MỘT KỈ NIÊM THỜI THƠ ẤU LÀM EM NHỚ MÃI
*Yêu cầu: Bài văn Tự sự có kết hợp yếu tố Miêu tả và Biểu cảm*
( mong mọi người đừng lấy bài văn mẫu trên mạng, cảm ơn)
Bài làm:
Ai cũng có một tuổi thơ. Tuổi thơ là những cánh diều, những buổi chơi các trò chơi dân gian,… Em có một kỉ niệm tuổi thơ khiến em nhớ mãi….
Đó là 1 buổi chiều hè. Em và các bạn cùng nhau ra chỗ phía sau nhà em để thả diều. Khi ấy, mặt đứa nào cũng hớn hở, gió thổi nên ai cũng muốn thả diều. Cho công bằng thì cả bọn oẳn tù tì. Rốt cuộc, em là người thả trước. Em bắt đầu chạy và cầm diều thả. Ôi, diều đã bay cao lên. Con diều Đô-rê-mon bay lơ lủng như khi chú mèo máy đang bay bằng chong chóng tre vậy. Diều cứ bay lượn. Tiếp theo là đến “Linh cò”. Linh không chạy bằng cột dây trên xe đạp rồi đạp mạnh. Diều cũng đã bay lên, nhưng chỉ cần Linh dừng lại là diều hạ cánh, khi đó Linh phải mở dây ra và lại tiếp tục thả. Diều lại bay cao. Sau đó, cả bọn thay phiên nhau thả. Được một lát, cả lũ ngồi ăn bánh, uống nước. Ai cũng vui vẻ, bạn thì đi xe đạp, bạn thì chơi cầu lông, bạn thì đá bóng,…
Đó là 1 buổi chiều tuổi thơ, 1 buổi chiều tràn đầy kỉ niệm. Tuổi thơ đẹp lắm các bạn ạ! Hãy giữ gìn tuổi thơ nhé! Sai lầm của chúng ta đó chính là ước mong lớn thật nhanh!