hay ke ve cach nguoi ai cap co dai xay kim tu thap
0 bình luận về “hay ke ve cach nguoi ai cap co dai xay kim tu thap”
Ngay sau khi các khối đá được đưa đến cảng Giza, chúng phải đưa đến địa điểm thi công và đặt vào vị trí định sẵn trong thiết kế – và tất cả đều được di chuyển mà không cần đến bánh xe hay ròng rọc, những phát minh ra đời ở rất nhiều thế kỷ sau đó.
Cái khó ló cái khôn, người Ai Cập cổ đại đã phát hiện ra rằng: khi làm ẩm cát đến một mức độ phù hợp, việc vận chuyển sẽ tốn ít sức và hạn chế sự rơi vỡ hơn rất nhiều. Các nhà khoa học phát hiện ra điều này khi nhìn thấy bức phù điêu cổ đại trên lăng mộ của Djehutihotep vào năm 1900 trước công nguyên, khắc họa một nhóm người kéo nguyên vật liệu đi trên cát, trong khi đó, một nhóm người khác đi phía trước và tưới nước xuống cát.
Daniel Bonn và những cộng sự của ông thuộc trường Đại học Amsterdam đã chứng minh điều này thông qua các thực nghiệm vào năm 2014. Kết quả cho thấy, với tỉ lệ làm ẩm từ 2 đến 5%, lực kéo cần thực hiện là thấp hơn rất nhiều.
Tuy nhiên, di chuyển các khối đá trên cát không phải là trở ngại duy nhất. Việc nâng các khối đá này lên đúng độ cao để đưa vào vị trí sẵn có trên thiết kế mới là thử thách thực sự. Peter Der Manuelian, nhà nghiên cứu Ai Cập học thuộc trường đại học Havard, đã đề xuất một mô hình hỗ trợ với việc sử dụng hệ thống đường vận chuyển xoắn ốc thoai thoải xung quanh khu vực thi công.
Hệ thống này giúp việc di chuyển vật liệu trở nên thuận tiện hơn mà không phải dùng tới quá nhiều sức. Vào năm 2017, sử dụng kỹ thuật xạ hình, dự án ScanPyramid đã phát hiện ra một loạt các con kênh xung quanh kim tự tháp, di tích còn sót lại của hệ thống đường vận chuyển này.
Cũng vào năm 2014, nhà vật lý học người Mỹ Joseph West thuộc đại học Indiana đã đề xuất ra một hệ thống hỗ trợ khác, rất có thể đã được sử dụng vào thời Ai Cập cổ đại. Bằng cách buộc 3 khối gỗ khác vào các viên đá, họ đã biến viên đá từ hình lập phương sang dạng đa phương 12 mặt. Với sự thay đổi hình khối này, thậm chí đến một người bình thường cũng có thể lăn viên đá khổng lồ đó di chuyển dọc hệ thống dốc vận chuyển.
người Ai Cập đã sử dụng hệ thống ròng rọc kết hợp với mặt phẳng nghiêng, họ gần như có thể nâng bất cứ vật gì với công nghệ “tân tiến” lúc bấy giờ.
Từng nhóm thi công sẽ chia thành 4 đội nhỏ, đứng ở 4 góc khối đá, sau đó móc dây tạo thành 2 ròng rọc và chỉ việc kéo khối đá chuyển động trên chiếc ván trượt.
“Hệ thống này giúp có thể tận dụng tối đa nhân lực từ cả 4 phía nhưng vẫn tập trung lực về 1 hướng”
Ngay sau khi các khối đá được đưa đến cảng Giza, chúng phải đưa đến địa điểm thi công và đặt vào vị trí định sẵn trong thiết kế – và tất cả đều được di chuyển mà không cần đến bánh xe hay ròng rọc, những phát minh ra đời ở rất nhiều thế kỷ sau đó.
Cái khó ló cái khôn, người Ai Cập cổ đại đã phát hiện ra rằng: khi làm ẩm cát đến một mức độ phù hợp, việc vận chuyển sẽ tốn ít sức và hạn chế sự rơi vỡ hơn rất nhiều. Các nhà khoa học phát hiện ra điều này khi nhìn thấy bức phù điêu cổ đại trên lăng mộ của Djehutihotep vào năm 1900 trước công nguyên, khắc họa một nhóm người kéo nguyên vật liệu đi trên cát, trong khi đó, một nhóm người khác đi phía trước và tưới nước xuống cát.
Daniel Bonn và những cộng sự của ông thuộc trường Đại học Amsterdam đã chứng minh điều này thông qua các thực nghiệm vào năm 2014. Kết quả cho thấy, với tỉ lệ làm ẩm từ 2 đến 5%, lực kéo cần thực hiện là thấp hơn rất nhiều.
Tuy nhiên, di chuyển các khối đá trên cát không phải là trở ngại duy nhất. Việc nâng các khối đá này lên đúng độ cao để đưa vào vị trí sẵn có trên thiết kế mới là thử thách thực sự. Peter Der Manuelian, nhà nghiên cứu Ai Cập học thuộc trường đại học Havard, đã đề xuất một mô hình hỗ trợ với việc sử dụng hệ thống đường vận chuyển xoắn ốc thoai thoải xung quanh khu vực thi công.
Hệ thống này giúp việc di chuyển vật liệu trở nên thuận tiện hơn mà không phải dùng tới quá nhiều sức. Vào năm 2017, sử dụng kỹ thuật xạ hình, dự án ScanPyramid đã phát hiện ra một loạt các con kênh xung quanh kim tự tháp, di tích còn sót lại của hệ thống đường vận chuyển này.
Cũng vào năm 2014, nhà vật lý học người Mỹ Joseph West thuộc đại học Indiana đã đề xuất ra một hệ thống hỗ trợ khác, rất có thể đã được sử dụng vào thời Ai Cập cổ đại. Bằng cách buộc 3 khối gỗ khác vào các viên đá, họ đã biến viên đá từ hình lập phương sang dạng đa phương 12 mặt. Với sự thay đổi hình khối này, thậm chí đến một người bình thường cũng có thể lăn viên đá khổng lồ đó di chuyển dọc hệ thống dốc vận chuyển.
người Ai Cập đã sử dụng hệ thống ròng rọc kết hợp với mặt phẳng nghiêng, họ gần như có thể nâng bất cứ vật gì với công nghệ “tân tiến” lúc bấy giờ.
Từng nhóm thi công sẽ chia thành 4 đội nhỏ, đứng ở 4 góc khối đá, sau đó móc dây tạo thành 2 ròng rọc và chỉ việc kéo khối đá chuyển động trên chiếc ván trượt.
“Hệ thống này giúp có thể tận dụng tối đa nhân lực từ cả 4 phía nhưng vẫn tập trung lực về 1 hướng”