hãy lập dàn ý kể và một kỉ niệm đáng nhớ của em với gia đình em
0 bình luận về “hãy lập dàn ý kể và một kỉ niệm đáng nhớ của em với gia đình em”
a. Mở bài:Giới thiệu về một kỉ niệm đáng nhớ
Mỗi chúng ta khi sinh ra, lớn lên và trưởng thành đều có những kỉ niệm vui buồn đi theo suốt cuộc đời chúng ta. Những kỉ niệm vui buồn hay đáng nhớ sẽ khiến chúng ta suy nghĩ về quá khứ nhiều hơn. Nhờ những kỉ niệm mà chúng ta có quá khứ và nhớ về chúng. Tôi sẽ kể các bạn nghe một kỉ niệm đáng nhớ của tôi là vào dịp sinh nhật năm 10 tuổi.
b. Thân bài:Kể kỉ niệm đáng nhớ
– Giới thiệu hoàn cảnh xảy ra kỉ niệm
Hôm đó là sinh nhật tôi
Tôi sống với bà nội và ba mẹ nhưng ba mẹ tôi hay đi công tác nên bà nội là người gần gũi với tôi nhất
Tối hôm trước là ba mẹ gọi nói đang ở nước ngoài không thể tổ chức sinh nhật cho tôi
Tôi đã rất buồn.
– Tả chi tiết kỉ niệm:
Sáng tôi dậy rất sớm, ăn sáng rồi đến trường như mọi khi nhưng tâm trạng tôi rất buồn
Bà nội nói khi đi học về sẽ dẫn tôi đi ăn kem
Tôi đến trường với tâm trạng buồn bã
Khi đến lớp tôi không chú ý đến cô giảng bài
Khi ra về thẫn thờ chờ bà nội tới đón mà không thấy bà đâu.
Đợi mãi, khi mấy bạn về hết tôi vẫn chưa được đón
Bỗng nhiên có một chiếc xe taxi đổ trước mặt tôi và nói là bà nhờ chở tôi về
Tôi lên xe vì đây là chú An hàng xóm chú làm nghề lái taxi
Khi về đến nhà, thì nhà tôi tối thui
Tôi vẫn đi vào cho dù tâm trạng rất lo sợ
Tôi vừa bước vào nhà thì đèn bỗng bật sáng lên
Trước mặt tôi là bà và ba mẹ, trên tay ba mẹ cầm bánh kem và quà
– Trong một lần nghỉ hè tôi được ba mẹ cho về quê nội chơi.
– Ở đây tôi làm quen với người bạn mới tên Ái Liên và mọi người thường gọi bạn ấy là Mèo Mun, bạn ấy là con nhà nghèo nhưng rất dễ mến.
2.THÂN BÀI
– Kể lại trường hợp vì sao cả 2 gặp và chơi thân với nhau: Mới về quê nội tôi không quen bạn nào cả. Nhà bạn Ái Liên ở cạnh nhà nội tôi, bạn Ái Liên thấy tôi thường hay ở nhà không đi đâu nên rủ tôi qua nhà bạn ấy chơi.
+ Ngày nào tôi cùng Ái Liên đều đi chơi cùng nhau. Lúc thì chơi ở sân nhà nội, lúc thì rủ nhau đi ra đồng bắt châu chấu hoặc ra đường làng chơi cùng các bạn khác.
+ Chúng tôi thường tự tổ chức những trò chơi như: Kéo xe hoa rụng, Ô ăn quan, Bịt mắt bắt dê… rất là vui.
+ Nhà bạn Ái Liên rất nghèo nên bạn hay tủi thân vì không có đồ chơi.
–Ngày tôi gần xa quê để trở lại thành phố:
+ Ái Liên gọi sang bày trò chơi mới.
+ Hôm đó chúng tôi kéo nhau ra bờ đê chơi, tôi bị té xuống mương nước.
+ Ái Liên nhảy xuống cứu nhưng nó cũng không biết bơi.
– May mắn được chú Ba làm ruộng gần đó cứu hai đứa thoát nạn.
+ Đều sặc nước và được cứu kịp thời.
+ Đêm đó nằm ngủ với Nội, nghe nội kể về hoàn cảnh gia đình bạn Ái Liên tôi thương Ái Liên vô hạn.
3.KẾT LUẬN
–Tôi cảm động với tình cảm của bạn ấy dành cho tôi. Tôi mong rằng điều kiện gia đình của bạn sẽ khá hơn để bạn có thể vui vẻ hơn.
– Bây giờ đã vào học lại nhưng tôi và Ái Liên vẫn thường viết thư gửi thăm nhau, kể cho nhau nghe những chuyện ở trường ở lớp.
– Tôi mong tình bạn giữa 2 chúng tôi luôn luôn vui vẻ!
a. Mở bài: Giới thiệu về một kỉ niệm đáng nhớ
Mỗi chúng ta khi sinh ra, lớn lên và trưởng thành đều có những kỉ niệm vui buồn đi theo suốt cuộc đời chúng ta. Những kỉ niệm vui buồn hay đáng nhớ sẽ khiến chúng ta suy nghĩ về quá khứ nhiều hơn. Nhờ những kỉ niệm mà chúng ta có quá khứ và nhớ về chúng. Tôi sẽ kể các bạn nghe một kỉ niệm đáng nhớ của tôi là vào dịp sinh nhật năm 10 tuổi.
b. Thân bài: Kể kỉ niệm đáng nhớ
– Giới thiệu hoàn cảnh xảy ra kỉ niệm
– Tả chi tiết kỉ niệm:
c. Kết bài: Nêu suy nghĩ về kỉ niệm đáng nhớ
1.MỞ BÀI
– Trong một lần nghỉ hè tôi được ba mẹ cho về quê nội chơi.
– Ở đây tôi làm quen với người bạn mới tên Ái Liên và mọi người thường gọi bạn ấy là Mèo Mun, bạn ấy là con nhà nghèo nhưng rất dễ mến.
2.THÂN BÀI
– Kể lại trường hợp vì sao cả 2 gặp và chơi thân với nhau: Mới về quê nội tôi không quen bạn nào cả. Nhà bạn Ái Liên ở cạnh nhà nội tôi, bạn Ái Liên thấy tôi thường hay ở nhà không đi đâu nên rủ tôi qua nhà bạn ấy chơi.
+ Ngày nào tôi cùng Ái Liên đều đi chơi cùng nhau. Lúc thì chơi ở sân nhà nội, lúc thì rủ nhau đi ra đồng bắt châu chấu hoặc ra đường làng chơi cùng các bạn khác.
+ Chúng tôi thường tự tổ chức những trò chơi như: Kéo xe hoa rụng, Ô ăn quan, Bịt mắt bắt dê… rất là vui.
+ Nhà bạn Ái Liên rất nghèo nên bạn hay tủi thân vì không có đồ chơi.
–Ngày tôi gần xa quê để trở lại thành phố:
+ Ái Liên gọi sang bày trò chơi mới.
+ Hôm đó chúng tôi kéo nhau ra bờ đê chơi, tôi bị té xuống mương nước.
+ Ái Liên nhảy xuống cứu nhưng nó cũng không biết bơi.
– May mắn được chú Ba làm ruộng gần đó cứu hai đứa thoát nạn.
+ Đều sặc nước và được cứu kịp thời.
+ Đêm đó nằm ngủ với Nội, nghe nội kể về hoàn cảnh gia đình bạn Ái Liên tôi thương Ái Liên vô hạn.
3.KẾT LUẬN
–Tôi cảm động với tình cảm của bạn ấy dành cho tôi. Tôi mong rằng điều kiện gia đình của bạn sẽ khá hơn để bạn có thể vui vẻ hơn.
– Bây giờ đã vào học lại nhưng tôi và Ái Liên vẫn thường viết thư gửi thăm nhau, kể cho nhau nghe những chuyện ở trường ở lớp.
– Tôi mong tình bạn giữa 2 chúng tôi luôn luôn vui vẻ!