hãy phát biểu cảm nghĩ của em về 1 người mà em yêu quý nhất
0 bình luận về “hãy phát biểu cảm nghĩ của em về 1 người mà em yêu quý nhất”
Trong vũ trụ này có rất nhiều cái đẹp, nào là ngôi sao, nào là các hành tinh lấp lánh. Nhưng vẫn soi sáng, lấp lánh nhất chính là người mẹ trên trái đất này. Mẹ là người mà tôi luôn tự hào nhất, tự hỏi mẹ làm bằng gì mà dịu dàng, hiền hậu, tốt bụng. Ngây thơ như vậy mẹ tôi không thương tôi mới lạ. Mẹ ngày nào cũng khuyên tôi học bài, làm bài, nếu có bài không hiểu thì hỏi mẹ. Mẹ giống như một cuốn sách giáo án để “chép” bài, để soạn bài vậy. Người không thể thiếu trong gia đình này, mẹ chính là người ở vị trí cao nhất trong lòng tôi.
Bàn tay dịu dàng, nhẹ nhàng đưa tôi qua những dòng thời gian ấm áp. Được che phủ bởi tình thương yêu của lòng mẹ, trái tim mẹ đã sưởi ấm tôi trong những thời gian đông lạnh. Người mẹ sẽ ra sao nếu con mình không hiểu ra rằng, người mẹ yêu nhất bây giờ chính là ta. Cuộc đời mỗi người được sống chính là nhờ chúa trời, nhờ cả mẹ mới được sống. Họ là những người thiêng liêng, cao cả nhất mà tôi từng nghĩ đến. Cuộc đời này thiếu mẹ, tôi thà rằng chết còn hơn phải sống. Sống để làm gì? Sống chỉ sống trong cô độc, hối hận về việc làm khi làm cho mẹ buồn, vậy thôi. Nói như nào thì nói, mẹ vẫn luôn mong con mình được sống bình an, trọn vẹn cõi đời của mình.
Ngày qua ngày, mỗi lúc mẹ lại già đi, cuộc sống mẹ gần như sắp kết thúc. Nhưng kỉ niệm giữa tôi và mẹ vẫn không thay đổi, vẫn nhớ ngày nào mẹ dắt tôi đi học, dắt tôi đi chơi. Giờ nhớ lại, lòng tôi xao xuyến, thấy có lỗi vì những lần làm cho mẹ buồn. Sau này, khi tôi lớn lên, tương lai tôi luôn mong đợi đó là được làm cho mẹ cười, mẹ vui. Cuộc sống tôi không bao giờ thành đạt khi không có mẹ.
Vào những lúc học bài, mẹ luôn chỉnh sửa các lỗi sai và khuyên tôi rằng: “Lúc xưa tao học giỏi môn này lắm, mà bây giờ sao mày không biết làm?”, đối với mọi người thì đương nhiên là câu chê trách, chửi mắng nhưng với tôi, đó lại là lời khuyên bổ ích nhất. Tôi sẽ cố gắng làm sao để có thể học tốt hơn mẹ, vượt qua tầm kiểm soát của mẹ và mẹ sẽ tự hào về tôi. Lúc đó, khuôn mặt tươi cười, tự hào sẽ hé lộ trước mặt tôi và như muốn nói: “Tốt lắm! Cứ thế mà phát huy nhé!”.
Mẹ yêu – hai tiếng con dành riêng cho mẹ, chỉ có mẹ mới được nhận dòng chữ này, và con sẽ mãi mãi nhớ mẹ cho dù mẹ sẽ đi xa con. Con không giận mẹ vì việc đó đâu, con luôn tha thứ cho mẹ như mẹ đã tha thứ cho con vậy. Mẹ cứ yên tâm đi khi không còn sức lực. Trên đời này con vẫn sống, sống cho cuộc đời con và cả mẹ. Mẹ sẽ là người mà con luôn nhớ đến, cảm ơn mẹ đã cho con được sống trên cuộc đời này.
Có lẽ trong ai cũng có một người mà mình luôn dành tình thường cho họ. Người mà tôi yêu quý nhất chính là My .My chính là người luôn hiểu và chia sẻ cho tôi mọi thứ. Từ lúc gặp My tôi đã thay đổi rất nhiều suy nghĩ về tình bạn.
Nếu hỏi My là ai thì có rất nhiều điều để nói về bạn ấy. My là một cô gái rất xinh và hơi nhút nhát. Lúc mới vào lớp bạn ấy chẳng nói gì cả mà ngồi học bài một mình, tôi lại gần và hỏi tham, bạn ấy chỉ nói một vài câu rồi lặng lẽ ngồi học tiếp. Trông bạn ấy rất nhút nhát nhưng học thì không ai địch nỗi. Bạn ấy có thể nhớ cả tiết học mà không cần ghi chép. Và mỗi kì thi thì môn nào cũng con mười tròn trĩnh. Vì tính nhút nhát nên bạn nào bạn nấy đều không hay đến hỏi. Tôi cảm thấy tò mò nên mỗi khi đến giờ ra chơi, tôi lại ngồi bên cạnh My và nói chuyện. Bạn My rất mỡ lòng với tôi và thử làm bạn với cậu ấy. Khi đã làm bạn với My tôi cảm thấy rất vui, và nhờ vậy thành tích học tập của tôi cũng lên rất nhanh. Khi làm bạn với My tôi cảm thấy My là một cô gái rất dễ thường và đáng yêu. Đúng là nhìn vẻ bề ngoài không thể đoán được tính cách của người đó. My là người rất chủ động và nói ít hơn làm. Khi tôi học yếu bất kì môn nào tôi đều đến hỏi My, MY giảng dạy rất tận tình còn viết cả trên giấy, cho tôi nhưng mẹo nhỏ rất hay. Từ ngày đó bạn ấy rất chủ động đến nhà tôi và không cần sự nhắc nhở của tôi. Khi ở bên My tôi cảm thấy thật ấm áp, My là người bạn thật sự của tôi. Hồi nhỏ tôi đã bị rất nhiều bạn bỏ rơi. Nên tôi không muốn kết bạn với ai. Và tôi luôn nghĩ “bạn bè chẳng bao giờ tồn tại, nó chỉ cho ta những vết dao đâm vào trong trái tim và không thể chữa lành” Và khi có My tôi đã bỏ suy nghĩ ấy đi ” Tình bạn nhìn qua như không có, nhưng chỉ khi ta tìm thấy chúng thì mới biết nó vô vàng màu sắc. “
Tôi cảm thấy rất vui khi tôi làm bạn với cô ấy. Tôi mong nó mãi bền lâu.
Trong vũ trụ này có rất nhiều cái đẹp, nào là ngôi sao, nào là các hành tinh lấp lánh. Nhưng vẫn soi sáng, lấp lánh nhất chính là người mẹ trên trái đất này. Mẹ là người mà tôi luôn tự hào nhất, tự hỏi mẹ làm bằng gì mà dịu dàng, hiền hậu, tốt bụng. Ngây thơ như vậy mẹ tôi không thương tôi mới lạ. Mẹ ngày nào cũng khuyên tôi học bài, làm bài, nếu có bài không hiểu thì hỏi mẹ. Mẹ giống như một cuốn sách giáo án để “chép” bài, để soạn bài vậy. Người không thể thiếu trong gia đình này, mẹ chính là người ở vị trí cao nhất trong lòng tôi.
Bàn tay dịu dàng, nhẹ nhàng đưa tôi qua những dòng thời gian ấm áp. Được che phủ bởi tình thương yêu của lòng mẹ, trái tim mẹ đã sưởi ấm tôi trong những thời gian đông lạnh. Người mẹ sẽ ra sao nếu con mình không hiểu ra rằng, người mẹ yêu nhất bây giờ chính là ta. Cuộc đời mỗi người được sống chính là nhờ chúa trời, nhờ cả mẹ mới được sống. Họ là những người thiêng liêng, cao cả nhất mà tôi từng nghĩ đến. Cuộc đời này thiếu mẹ, tôi thà rằng chết còn hơn phải sống. Sống để làm gì? Sống chỉ sống trong cô độc, hối hận về việc làm khi làm cho mẹ buồn, vậy thôi. Nói như nào thì nói, mẹ vẫn luôn mong con mình được sống bình an, trọn vẹn cõi đời của mình.
Ngày qua ngày, mỗi lúc mẹ lại già đi, cuộc sống mẹ gần như sắp kết thúc. Nhưng kỉ niệm giữa tôi và mẹ vẫn không thay đổi, vẫn nhớ ngày nào mẹ dắt tôi đi học, dắt tôi đi chơi. Giờ nhớ lại, lòng tôi xao xuyến, thấy có lỗi vì những lần làm cho mẹ buồn. Sau này, khi tôi lớn lên, tương lai tôi luôn mong đợi đó là được làm cho mẹ cười, mẹ vui. Cuộc sống tôi không bao giờ thành đạt khi không có mẹ.
Vào những lúc học bài, mẹ luôn chỉnh sửa các lỗi sai và khuyên tôi rằng: “Lúc xưa tao học giỏi môn này lắm, mà bây giờ sao mày không biết làm?”, đối với mọi người thì đương nhiên là câu chê trách, chửi mắng nhưng với tôi, đó lại là lời khuyên bổ ích nhất. Tôi sẽ cố gắng làm sao để có thể học tốt hơn mẹ, vượt qua tầm kiểm soát của mẹ và mẹ sẽ tự hào về tôi. Lúc đó, khuôn mặt tươi cười, tự hào sẽ hé lộ trước mặt tôi và như muốn nói: “Tốt lắm! Cứ thế mà phát huy nhé!”.
Mẹ yêu – hai tiếng con dành riêng cho mẹ, chỉ có mẹ mới được nhận dòng chữ này, và con sẽ mãi mãi nhớ mẹ cho dù mẹ sẽ đi xa con. Con không giận mẹ vì việc đó đâu, con luôn tha thứ cho mẹ như mẹ đã tha thứ cho con vậy. Mẹ cứ yên tâm đi khi không còn sức lực. Trên đời này con vẫn sống, sống cho cuộc đời con và cả mẹ. Mẹ sẽ là người mà con luôn nhớ đến, cảm ơn mẹ đã cho con được sống trên cuộc đời này.
cho mik ctlhn nha
Tham khảo:
Có lẽ trong ai cũng có một người mà mình luôn dành tình thường cho họ. Người mà tôi yêu quý nhất chính là My .My chính là người luôn hiểu và chia sẻ cho tôi mọi thứ. Từ lúc gặp My tôi đã thay đổi rất nhiều suy nghĩ về tình bạn.
Nếu hỏi My là ai thì có rất nhiều điều để nói về bạn ấy. My là một cô gái rất xinh và hơi nhút nhát. Lúc mới vào lớp bạn ấy chẳng nói gì cả mà ngồi học bài một mình, tôi lại gần và hỏi tham, bạn ấy chỉ nói một vài câu rồi lặng lẽ ngồi học tiếp. Trông bạn ấy rất nhút nhát nhưng học thì không ai địch nỗi. Bạn ấy có thể nhớ cả tiết học mà không cần ghi chép. Và mỗi kì thi thì môn nào cũng con mười tròn trĩnh. Vì tính nhút nhát nên bạn nào bạn nấy đều không hay đến hỏi. Tôi cảm thấy tò mò nên mỗi khi đến giờ ra chơi, tôi lại ngồi bên cạnh My và nói chuyện. Bạn My rất mỡ lòng với tôi và thử làm bạn với cậu ấy. Khi đã làm bạn với My tôi cảm thấy rất vui, và nhờ vậy thành tích học tập của tôi cũng lên rất nhanh. Khi làm bạn với My tôi cảm thấy My là một cô gái rất dễ thường và đáng yêu. Đúng là nhìn vẻ bề ngoài không thể đoán được tính cách của người đó. My là người rất chủ động và nói ít hơn làm. Khi tôi học yếu bất kì môn nào tôi đều đến hỏi My, MY giảng dạy rất tận tình còn viết cả trên giấy, cho tôi nhưng mẹo nhỏ rất hay. Từ ngày đó bạn ấy rất chủ động đến nhà tôi và không cần sự nhắc nhở của tôi. Khi ở bên My tôi cảm thấy thật ấm áp, My là người bạn thật sự của tôi. Hồi nhỏ tôi đã bị rất nhiều bạn bỏ rơi. Nên tôi không muốn kết bạn với ai. Và tôi luôn nghĩ “bạn bè chẳng bao giờ tồn tại, nó chỉ cho ta những vết dao đâm vào trong trái tim và không thể chữa lành” Và khi có My tôi đã bỏ suy nghĩ ấy đi ” Tình bạn nhìn qua như không có, nhưng chỉ khi ta tìm thấy chúng thì mới biết nó vô vàng màu sắc. “
Tôi cảm thấy rất vui khi tôi làm bạn với cô ấy. Tôi mong nó mãi bền lâu.