Hãy tả lại thành phố của em dưới ánh đèn Lưu ý nocopy

Hãy tả lại thành phố của em dưới ánh đèn
Lưu ý nocopy

0 bình luận về “Hãy tả lại thành phố của em dưới ánh đèn Lưu ý nocopy”

  1. dưới áng đèn sáng nơi thánh phố đang yên bình , buổi sáng sớm khi những giọt sương long lanh còn biếng lười nằm nghiêng trên phiến lá . Giữa những ngày hè oi ả thế này, còn gì tuyệt hơn là một buổi tối gió lộng. Màn đêm buông xuống , nơi đây yên lặng đến lạ thường . Không còn tiếng xe , tiếng người . cảnh vật lại thêm tuyệt vời . Những ánh đèn lung linh chiếu sáng muôn vật , tiếng lá cây lích rích . Càng ngắm càng thấy đẹp , nhìn lên cao nơi mặt trăng tươi cười . Asnh sao lấp lánh tô điểm cho bầu trời đêm . thành phố nơi em là thế  đấy , luôn luôn có sắc đẹp riêng cho riêng mình . Em yêu nơi đây 

    Bình luận
  2. Trả lời:

         Đêm buông, những ánh đèn lại vụt sáng. Ánh đèn từ những ngôi nhà nhỏ bé, ánh đèn từ những tòa cao ốc xa hoa, ánh đèn từ những cột đường đã cũ,… Thành phố của tôi bị ánh đèn ấy bao phủ, dưới ánh đèn ấy, nó hiện lên thật nhiều màu sắc nhưng cũng không kém phần tĩnh lặng.

         Màn đêm buông xuống, bầu trời thay cho mình chiếc áo lụa màu tím than xinh đẹp và lịch lãm. Trên vòng trời đính muôn ngàn vì sao lấp lánh chiếu xuống thành phố thứ ánh sáng kì diệu. Không khí mát mẻ, dễ chịu thay vì nóng nực như hồi sáng. Gió nhè nhẹ thổi khiến cho những cành cây vang lên âm thanh xào xạc dịu dàng. Những ngôi nhà ấm áp với ánh đèn điện sáng trưng, mẹ tôi nói, mỗi ánh đèn của ngôi nhà tượng trưng cho một gia đình ấm áp. 

        Điểm nổi bật nhất thành phố tôi chính là ánh đèn sáng rực rỡ, đầy màu sắc của những tòa nhà cao ốc giữa thành phố. Những tòa nhà hiện đại với đầy đủ trang thiết bị chính là những tòa nhà không ngủ ở thành phố này, dù cho có là đêm tối thì nó cũng chẳng bao giờ được tắt đèn, cứ để vậy cho đến khi trời sáng. Chúng thu hút được rất nhiều người, đặc biệt là khách du lịch đến đây vào mùa hè. Trong đó có siêu thị, khu trò chơi, nhà hàng,… chỗ nào cũng ồn ào, náo nhiệt bởi bao tiếng cười, nói của mọi người. 

         Giữa đại lộ Đông, người người đi lại tấp nập. Họ khoác trên mình những bộ quần áo xinh đẹp, lịch lãm để đi chơi, thư giãn sau một ngày dài mệt mỏi. Cứ vào tầm giờ cao điểm, cả con đường nơi trung tâm thành phố chật ních người qua lại. Đường phố nhìn từ trên cao thật giống cái hang của một đàn kiến lớn. Tiếng còi xe máy, ô tô rồi tiếng người tranh cãi, cười, nói cứ vang lên inh ỏi mãi chẳng ngừng. Ánh đèn pha chói lòa cứ lướt nhanh trên con đường lớn mà chẳng hề lo ngại về việc có sảy ra tai nạn hay không. Tiếng “Bíp! Bíp! Bíp!” vang lên từng hồi rồi tiếng cùn quạo của tài xế taxi,… những âm thanh khó chịu mà cũng chẳng xa lạ với ai đã lớn lên ở thành phố này.

          Phía xa xa đằng kia, dòng người vẫn tấp nập đi lại nhưng dường như có vẻ thư thái vui vẻ hơn bao giờ hết. Cũng đúng thôi, nơi đây là phố đi bộ, không có tiếng còi xe, tiếng bô ga nổ bùm bụp chỉ có tiếng cười, nói, mua bán vui vẻ của mọi người hòa cùng hương thơm ngào ngạt của những quán ăn ven đường. Tôi chỉ tập trung toàn bộ tâm trí vào số cá viên, bò viên, gà viên và chả cá bên trong. Khói nóng bốc lên nghi ngút lại được ngửi mùi hương thơm lừng của thức ăn, xe đồ ăn nhỏ của cô Hai bị chúng tôi và các vị khách khác vây kím mít. Không chỉ bán đồ ăn, nơi đây còn bán quần áo, tổ trức trò chơi, hội sách thật sự rất vui!

           Ngược lại với trung tâm thành phố ồn ào, náo nhiệt, công viên nhỏ ở gần đấy yên bình và nhẹ nhàng hơn hẳn. Chẳng có khói bụi xe cộ nào, chẳng có tiếng ồn ào nào, thứ duy nhất ở đây chỉ là bản hòa ca của những chú ve sầu nhỏ. Cây cối lặng thinh như không muốn làm phiền cô gái ngắm ánh trăng. Cô ngồi trên chiếc xích đu đã cũ, mắt nhìn về phía ánh trăng đang chiếu rọi xuống muôn nơi, đầy ắp sự buồn bã, cô đơn. Một chú ve sầu khẽ thay bỏ chiếc áo cũ, khoác lên mình chiếc áo mới tinh. Con ve sầu bay đi, cái xác nó lặng lẽ rơi xuống gốc cây lớn.

           Đêm rồi, mọi hoạt động của con người dần dần ngưng lại. Mọi người quay về nhà nghỉ ngơi sau một ngày dài, ánh đèn vẫn bật sáng, soi rọi cho họ về nhà. Con đường lớn dần chìm vào tĩnh lặng, thi thoảng mới có một chiếc xe lướt qua. Tại công viên, cô gái nhìn cái xác ve rồi lại nhìn con ve sầu cất cánh bay đi. Dưới ánh đèn, bóng người đổ dài ra đất rồi lại một lần nữa lặng lẽ đi về nhà.

            Thành phố tôi dưới ánh đèn luôn luôn như thế, đã như vậy từ rất lâu rồi. Ồn ào, nhộn nhịp và đông đúc đều là những yếu tố khiến cho thành phố của tôi khó quên như vậy. Dù ghét ồn ào và nhộn nhịp nhưng tôi yêu thành phố tôi hơn bất cứ thứ gì.

            

         

        

    Bình luận

Viết một bình luận