Hãy viết 1 đoạn văn (10-12 câu ) kể về 1 buổi sáng mùa hè trên quê hương em
Các cao nhân giải giúp em với
0 bình luận về “Hãy viết 1 đoạn văn (10-12 câu ) kể về 1 buổi sáng mùa hè trên quê hương em
Các cao nhân giải giúp em với”
Ôi,mùa hè thật là oi bức làm sao,mới chỉ ra ngoài có một lát mà đã phải chịu một nỗi khó chịu rồi,Đó là ở thành phố,nhưng ở quê em khác biệt hoàn toàn.Cây xanh được phủ xanh,ở trên cao nhìn xuống không khác gì một thảm cỏ.Sau khi làm việc cật lực chỉ muốn giựa vào gốc cây mà ngủ thôi.Trong nhà ông bà em,dù mùa hè có nóng đến đâu,trong nhà vẫn mát mẻ như sang mùa thu thôi.Trên quê nhiều dòng sông lắm,tha hồ mà bơi dưới nước.Nhưng trên đó,em thấy vui và dễ chịu nhất là nghe bà kể chuyễn cổ ngày xưa.Tối đến,khi ngủ em thường dựa vào bà mà ngủ,dễ chịu vô cùng.Em rất yêu quê em.
Sáng hôm nay là một buổi sáng nhớ nhất trong em khi ở trên miền đất quê hương của mình. Sau cơn mưa trời lại sáng” đúng là thế thật khi em thức dậy, em thấy một quang cảnh mà em chưa bao giờ từng thấy khung cảnh tuyệt đẹp, lộng lẫy làm lòng em không thể nào nói lên lời. Trong khung cảnh đó là những người nông dân ra đồng làm việc vào một buổi sớm mai trước khi ông mặt trời sắp lên để làm bừng tỉnh cả một khung cảnh đang lắng mình trong một giắc ngủ dài của đêm tối. Sáng hôm nay lòng em thật hân hoang vì mình sắp đắm mình vào những người nông dân làm ruộng qua rất nhiều quy trình. Trước tiên mọi người dùng trâu để làm cho ruộng ruộng thẳng, rồi sau đó bắt đầu rải lúa tùy theo từng nhà có người dùng tay rắc lúa có người dùng đồ kéo dể rảy hạt. Xong công việc em lại bắt đầu đi chơi với lũ trẻ đang đi trăn trâu ngoài kia, nhìn tụi nó chơi nào là thả diều thổi sáo cho trâu gặm cỏ rồi tung tăng chơi bắt dí. Tôi thấy thế không cưỡng lại được liền chạy ra chỗ tụi nó hòa mình vào không khí của tuổi thơ đầy ắp tiếng cười. Chúng tôi chơi nào là bắt dí bịt mắt bắt dê chơi xong ra chỗ đàn trâu nhưng chẳng còn thấy con trâu nào. Chúng tôi vội vã đi kiếm hóa ra chúng ở chỗ lúc đâu chúng tôi chơi bắt dí, thấy đàn trâu như khát nước chúng tôi mỗi đứa cưỡi con to nhất. tôi là đứa vụng về nhất tôi cố trèo nhưng trèo không được, cũng phải vì tôi là người ở thành thị chứ có phải như những đứa trẻ ở nông thôn. tuy thế nhưng tụi nó vẫn giúp tôi cách chèo lên con trâu này, rồi bắt đầu cuộc hành trình cho trâu đi uống nước. đến hồ nước chúng tôi chèo xuông đàn trâu chạy lại hồ nước để uống nước, còn chúng tôi ngồi xuống để lượm những viên đá cuội choi chò ném đá qua sông ai ném xa nhất là người chiến thắng khi chơi xong không ngờ tôi là người vụng về nhất lại thắng đây.
Và buổi sáng đã trôi đi chúng tôi chào tạm biệt nhau và đó cũng là ngày cuối của tôi ở quê chúng tôi ôm nhau và hứa. lời hứa đó là chúng tôi sẽ có dịp gặp lại nhau trên cánh đồng quê buổi sáng bình yên này
Ôi,mùa hè thật là oi bức làm sao,mới chỉ ra ngoài có một lát mà đã phải chịu một nỗi khó chịu rồi,Đó là ở thành phố,nhưng ở quê em khác biệt hoàn toàn.Cây xanh được phủ xanh,ở trên cao nhìn xuống không khác gì một thảm cỏ.Sau khi làm việc cật lực chỉ muốn giựa vào gốc cây mà ngủ thôi.Trong nhà ông bà em,dù mùa hè có nóng đến đâu,trong nhà vẫn mát mẻ như sang mùa thu thôi.Trên quê nhiều dòng sông lắm,tha hồ mà bơi dưới nước.Nhưng trên đó,em thấy vui và dễ chịu nhất là nghe bà kể chuyễn cổ ngày xưa.Tối đến,khi ngủ em thường dựa vào bà mà ngủ,dễ chịu vô cùng.Em rất yêu quê em.
Sáng hôm nay là một buổi sáng nhớ nhất trong em khi ở trên miền đất quê hương của mình. Sau cơn mưa trời lại sáng” đúng là thế thật khi em thức dậy, em thấy một quang cảnh mà em chưa bao giờ từng thấy khung cảnh tuyệt đẹp, lộng lẫy làm lòng em không thể nào nói lên lời. Trong khung cảnh đó là những người nông dân ra đồng làm việc vào một buổi sớm mai trước khi ông mặt trời sắp lên để làm bừng tỉnh cả một khung cảnh đang lắng mình trong một giắc ngủ dài của đêm tối. Sáng hôm nay lòng em thật hân hoang vì mình sắp đắm mình vào những người nông dân làm ruộng qua rất nhiều quy trình. Trước tiên mọi người dùng trâu để làm cho ruộng ruộng thẳng, rồi sau đó bắt đầu rải lúa tùy theo từng nhà có người dùng tay rắc lúa có người dùng đồ kéo dể rảy hạt. Xong công việc em lại bắt đầu đi chơi với lũ trẻ đang đi trăn trâu ngoài kia, nhìn tụi nó chơi nào là thả diều thổi sáo cho trâu gặm cỏ rồi tung tăng chơi bắt dí. Tôi thấy thế không cưỡng lại được liền chạy ra chỗ tụi nó hòa mình vào không khí của tuổi thơ đầy ắp tiếng cười. Chúng tôi chơi nào là bắt dí bịt mắt bắt dê chơi xong ra chỗ đàn trâu nhưng chẳng còn thấy con trâu nào. Chúng tôi vội vã đi kiếm hóa ra chúng ở chỗ lúc đâu chúng tôi chơi bắt dí, thấy đàn trâu như khát nước chúng tôi mỗi đứa cưỡi con to nhất. tôi là đứa vụng về nhất tôi cố trèo nhưng trèo không được, cũng phải vì tôi là người ở thành thị chứ có phải như những đứa trẻ ở nông thôn. tuy thế nhưng tụi nó vẫn giúp tôi cách chèo lên con trâu này, rồi bắt đầu cuộc hành trình cho trâu đi uống nước. đến hồ nước chúng tôi chèo xuông đàn trâu chạy lại hồ nước để uống nước, còn chúng tôi ngồi xuống để lượm những viên đá cuội choi chò ném đá qua sông ai ném xa nhất là người chiến thắng khi chơi xong không ngờ tôi là người vụng về nhất lại thắng đây.
Và buổi sáng đã trôi đi chúng tôi chào tạm biệt nhau và đó cũng là ngày cuối của tôi ở quê chúng tôi ôm nhau và hứa. lời hứa đó là chúng tôi sẽ có dịp gặp lại nhau trên cánh đồng quê buổi sáng bình yên này