Hãy viết 1 đoạn văn theo phương pháp Tổng phân hợp về Lão Hạc là 1 người giàu lòng nhân hậu.
0 bình luận về “Hãy viết 1 đoạn văn theo phương pháp Tổng phân hợp về Lão Hạc là 1 người giàu lòng nhân hậu.”
Tuy ở một hoàn cảnh đáng buồn như vậy, nhưng lão Hạc có một tấm lòng vị tha, nhân hậu. Với cậu Vàng – kỉ vật của con trai lão, lão yêu quí nó như “một bà mẹ hiếm hoi yêu quý đứa con cầu tự”. Lão cưng nựng, vỗ về, vuốt ve nó; cho nó ăn cơm như nhà giàu ăn cơm bát; lão ăn gì cũng không quên phần nó, gắp cho nó một miếng, lão ăn bao nhiêu, nó cũng ăn như thế, thậm chí có phần hơn lão… Lão cũng coi nó như một người bạn, ngày ngày lão tâm sự, trò chuyện với nó như thể nó cũng là một con người. Lão đối với một con chó, một loài vật mà ông giáo cho là sinh ra để người ta giết thịt lại nhân hậu, yêu thương đến vậy thì với con người, lão còn đối xử đến như thế nào nữa? Tấm lòng của lão quả thật khiến chúng ta cảm phục.
Qua văn bản “Lão Hạc”, ta có thể thấy Lão Hạc tuy là người nông dân nghèo nhưng lại có tấm lòng nhân hậu và đề cao lòng tự trọng biết bao. Khi đã quyết định bán cậu Vàng, lão đã phải đắn đo suy nghĩ rất nhiều về việc này. Lão đã khóc vì đánh lừa một con chó, chính việc này đã khiến lão tự dằn vặt bản thân rất lâu khiến cho bản thân bị ốm. Lão vì không muốn đụng đến tiền tiết kiệm dành cho con trai nên đã quyết định bán cậu Vàng. Khi tính đến quyết định sẽ ra đi lão đã nhờ ông giáo lo ma chay, cất giữ giùm tiền dành dụm cho con, trông coi mảnh vườn. Một phần vì lão không muốn làm ảnh hưởng đến hàng xóm xung quanh, lão không muốn mình trở thành gánh nặng cho con trai nên đã quyết định ra đi. Khi ra đi, lão đã chọn cách ăn bả chó bởi lão vẫn còn ân hận và day dứt chuyện đánh lừa một con chó. Từ đó, ta có thể thấy được lão Hạc không chỉ có tình yêu thương con trai vô bờ bến mà còn có tấm lòng nhân hậu đáng kính.
Tuy ở một hoàn cảnh đáng buồn như vậy, nhưng lão Hạc có một tấm lòng vị tha, nhân hậu. Với cậu Vàng – kỉ vật của con trai lão, lão yêu quí nó như “một bà mẹ hiếm hoi yêu quý đứa con cầu tự”. Lão cưng nựng, vỗ về, vuốt ve nó; cho nó ăn cơm như nhà giàu ăn cơm bát; lão ăn gì cũng không quên phần nó, gắp cho nó một miếng, lão ăn bao nhiêu, nó cũng ăn như thế, thậm chí có phần hơn lão… Lão cũng coi nó như một người bạn, ngày ngày lão tâm sự, trò chuyện với nó như thể nó cũng là một con người. Lão đối với một con chó, một loài vật mà ông giáo cho là sinh ra để người ta giết thịt lại nhân hậu, yêu thương đến vậy thì với con người, lão còn đối xử đến như thế nào nữa? Tấm lòng của lão quả thật khiến chúng ta cảm phục.
@mochizou
Qua văn bản “Lão Hạc”, ta có thể thấy Lão Hạc tuy là người nông dân nghèo nhưng lại có tấm lòng nhân hậu và đề cao lòng tự trọng biết bao. Khi đã quyết định bán cậu Vàng, lão đã phải đắn đo suy nghĩ rất nhiều về việc này. Lão đã khóc vì đánh lừa một con chó, chính việc này đã khiến lão tự dằn vặt bản thân rất lâu khiến cho bản thân bị ốm. Lão vì không muốn đụng đến tiền tiết kiệm dành cho con trai nên đã quyết định bán cậu Vàng. Khi tính đến quyết định sẽ ra đi lão đã nhờ ông giáo lo ma chay, cất giữ giùm tiền dành dụm cho con, trông coi mảnh vườn. Một phần vì lão không muốn làm ảnh hưởng đến hàng xóm xung quanh, lão không muốn mình trở thành gánh nặng cho con trai nên đã quyết định ra đi. Khi ra đi, lão đã chọn cách ăn bả chó bởi lão vẫn còn ân hận và day dứt chuyện đánh lừa một con chó. Từ đó, ta có thể thấy được lão Hạc không chỉ có tình yêu thương con trai vô bờ bến mà còn có tấm lòng nhân hậu đáng kính.
NoCopy#