Hãy viết đoạn văn nêu suy nghĩ của em về tình mẫu tử trong văn bản “Trong lòng mẹ” (10 – 15 câu)
0 bình luận về “Hãy viết đoạn văn nêu suy nghĩ của em về tình mẫu tử trong văn bản “Trong lòng mẹ” (10 – 15 câu)”
Tình mẫu tử trong văn bản Trong lòng mẹ đã mang đến cho ta vô vàn xúc cảm. Tình mẫu tử ấy được thể hiện thông qua tình yêu thương của cậu bé Hồng với mẹ và sự săn sóc của mẹ với Hồng trong phút giây gặp lại dẫu ngắn ngủi. Hồng luôn dành niềm tin lớn lao với mẹ và nó đã giúp em vượt qua mọi sự cay nghiệt từ người cô. Những câu chuyện mà người cô thêu dệt không khiến niềm tin trong cậu bé lung lay mà chỉ làm em thêm cảm thông cho đắng cay người mẹ phải chịu đựng. Chỉ với một câu văn “Giá như những cổ tục đã đày đoạ mẹ tôi là một vật như hòn đá hay cục thủy tinh, đầu mẩu gỗ tôi quyết vồ ngay mà lấy mà cắn, mà nhai, mà nghiến cho kì nát khiến ta càng thêm hiểu sự căm phẫn Hồng dành cho mẹ . Tình yêu mẹ mãi vẹn nguyên dẫu cho những người xung quanh mạt sát, nói xấu mẹ. Và phút giây gặp lại mẹ trở thành phút giây đẹp nhất của tình mẫu tử. Tiếng gọi của Hồng ““Mợ ơi… mợ ơi… mợ ơi!” như xé không gian và là tiếng lòng bật lên sau bao đau khổ. Hạnh phúc cực điểm là khi những giọt nước mắt lăn dài. Nước mắt tủi hờn, đau đớn mà hạnh phúc. Và tình mẫu tử với sức mạnh lớn lao đã giúp em nhận ra mẹ với vẻ đẹp thay vì như lời của người cô. Mẹ em đẹp ” với gương mặt tươi sáng, đôi mắt trong, nước da mịn, má hồng và hơi thở thơm tho”. Ở trong lòng mẹ, bé Hồng đã quên đi tất cả những cay đắng tủi cực và chìm trong hạnh phúc. Mẹ Hồng cũng hiện lên chan thực với tình yêu thương con lớn lao. Người mẹ trong cử chỉ âu yếm vỗ về con làm ta vô cùng xúc động. Tình mẫu tử quả thực đã làm trang văn tưởng đau thương này đẹp hơn và ấm êm hơn muôn phần!
Trên cuộc đời này, tình mẫu tử là thứ tình cảm thiêng liêng cao quý nhất mà mỗi một người đều có. Là con cái, ai cũng yêu thương mẹ của mình và khát khao tình yêu thương từ mẹ cho dù là ở trong hoàn cảnh nào. Đó là lí Nguyên Hồng vẫn luôn yêu thương mẹ của mình dù ông từng bị bỏ rơi và ngày ngày nghe những lời không hay về mẹ để khi gặp lại mẹ, người đọc không khỏi cảm động trước tình cảm hai mẹ con. Khi ở bên mẹ, hạnh phúc trong vòng tay ôm của mẹ, bé Hồng chỉ còn vẳng xa bên tai những lời bóng gió của bà cô và nó nhanh chóng chìm đi trong niềm hạnh phúc. Không thứ gì trên đời này có thể tách rời được mẹ con, không một hủ tục hay lời bịa đặt ác ý nào có thể phá vỡ tình mẫu tử và không lỗi lầm nào có thể khiến cho hai mẹ con xa nhau!
Tình mẫu tử trong văn bản Trong lòng mẹ đã mang đến cho ta vô vàn xúc cảm. Tình mẫu tử ấy được thể hiện thông qua tình yêu thương của cậu bé Hồng với mẹ và sự săn sóc của mẹ với Hồng trong phút giây gặp lại dẫu ngắn ngủi. Hồng luôn dành niềm tin lớn lao với mẹ và nó đã giúp em vượt qua mọi sự cay nghiệt từ người cô. Những câu chuyện mà người cô thêu dệt không khiến niềm tin trong cậu bé lung lay mà chỉ làm em thêm cảm thông cho đắng cay người mẹ phải chịu đựng. Chỉ với một câu văn “Giá như những cổ tục đã đày đoạ mẹ tôi là một vật như hòn đá hay cục thủy tinh, đầu mẩu gỗ tôi quyết vồ ngay mà lấy mà cắn, mà nhai, mà nghiến cho kì nát khiến ta càng thêm hiểu sự căm phẫn Hồng dành cho mẹ . Tình yêu mẹ mãi vẹn nguyên dẫu cho những người xung quanh mạt sát, nói xấu mẹ. Và phút giây gặp lại mẹ trở thành phút giây đẹp nhất của tình mẫu tử. Tiếng gọi của Hồng ““Mợ ơi… mợ ơi… mợ ơi!” như xé không gian và là tiếng lòng bật lên sau bao đau khổ. Hạnh phúc cực điểm là khi những giọt nước mắt lăn dài. Nước mắt tủi hờn, đau đớn mà hạnh phúc. Và tình mẫu tử với sức mạnh lớn lao đã giúp em nhận ra mẹ với vẻ đẹp thay vì như lời của người cô. Mẹ em đẹp ” với gương mặt tươi sáng, đôi mắt trong, nước da mịn, má hồng và hơi thở thơm tho”. Ở trong lòng mẹ, bé Hồng đã quên đi tất cả những cay đắng tủi cực và chìm trong hạnh phúc. Mẹ Hồng cũng hiện lên chan thực với tình yêu thương con lớn lao. Người mẹ trong cử chỉ âu yếm vỗ về con làm ta vô cùng xúc động. Tình mẫu tử quả thực đã làm trang văn tưởng đau thương này đẹp hơn và ấm êm hơn muôn phần!
Trên cuộc đời này, tình mẫu tử là thứ tình cảm thiêng liêng cao quý nhất mà mỗi một người đều có. Là con cái, ai cũng yêu thương mẹ của mình và khát khao tình yêu thương từ mẹ cho dù là ở trong hoàn cảnh nào. Đó là lí Nguyên Hồng vẫn luôn yêu thương mẹ của mình dù ông từng bị bỏ rơi và ngày ngày nghe những lời không hay về mẹ để khi gặp lại mẹ, người đọc không khỏi cảm động trước tình cảm hai mẹ con. Khi ở bên mẹ, hạnh phúc trong vòng tay ôm của mẹ, bé Hồng chỉ còn vẳng xa bên tai những lời bóng gió của bà cô và nó nhanh chóng chìm đi trong niềm hạnh phúc. Không thứ gì trên đời này có thể tách rời được mẹ con, không một hủ tục hay lời bịa đặt ác ý nào có thể phá vỡ tình mẫu tử và không lỗi lầm nào có thể khiến cho hai mẹ con xa nhau!