Hãy viết một bài văn biểu cảm về cây phượng(ko chép mạng nha)
0 bình luận về “Hãy viết một bài văn biểu cảm về cây phượng(ko chép mạng nha)”
Mở bài: Thời thơ ấu khi còn học ở tiểu học, đấy chính là quãng thời gian hạnh phúc nhất của mỗi con người. Khi nhớ đến những kỉ niệm ấy, trong tôi lại hiện hình ảnh về bạn bè, thầy cô, mái trường tha thiết với loài cây mà tôi yêu quý và kính trọng nhất, loài cây mà đã gắng bó với những ngày cắp sách đến trường của mỗi người, loài cây mà một nhà văn đã gọi nó với một cái tên thân thương cây “ hoa học trò”.
Cây phượng- loài cây quen thuộc, gần gũi vs mỗi lứa tuổi hc trò chúng tôi. Mỗi mùa hè đến, hè đi, cây phượng lại nở đỏ rực một góc trời khiến tôi cảm thấy lòng mình xao xuyến trc vẻ đpẹ ấy r lại chợt đi, mang theo những bông hoa cùng mùa thu lá rụng. Đối vs tôi, tôi cảm thấy thật yêu và trân trọng cây phượng đã gắn bó bên tôi cũng như gần gũi vs mọi người dân ở Thành phố Hoa Phượng Đỏ.
Màu đỏ rạo rực trong nắng hạ luôn là điều mà tôi ấn tượng nhất về hoa phượng. Từng bông hoa nhỏ bé nhưng lại mạnh mẽ như ước mơ, khát vọng cháy bỏng của tuổi học trò. Đài hoa xanh, lá mềm mịn ấm áp như lòng bàn tay mje ôm con vào lòng, nhẹ nhàng như thiếu nữ mới lớn mỏng manh nhất phải ns đến cánh hoa sắc đỏ nhuộn nắng vàng ươm, nó thật tuyệt. Tôi cảm thấy nhụy hoa thật lôi cuốn, khiến ong chăm chỉ đi hút mật hoa không ngại mưa nắng. Thân cây sù sì, là nơi cho chúng tôi lưng tụa cầm sách ôn thi. cành cây kia vươn dài đón nắng, chạm khẽ cánh tay của đám học sinh chúng tôi. Khung cảnh ấy khiến long tôi như dịu lại, trượt dọc theo thân cây già rồi chạm đến chiếc rễ đang trồi lên mặt dất, rồi ngẫm nghĩ suy tư.
Nhắc đến hoa phượng thì không thể nào bỏ qua đc con đường Phạm Văn Đồng vs hơn 4.000 cây phượng trải dài suyên suốt đoạn đường đi. Vẻ đpẹ ấy lại càng thêm nao lòng khi những tà áo trắng, nhẹ nhàng tung bay trên nền hoa đỏ rực của tuổi học trò. Mỗi nguời dân ở Thành phố cảng Hải Phòng đều tự hào khi nghe nhắc đến cái tên “Thành phố Hoa Phượng Đỏ”, loài hoa này thật sự mang ý nghĩa và vẻ đẹp sâu sắc lòng người.
Hằng năm lễ hội Hoa Phượng dỏ diễn ra đầy sôi nổi vs một màu đỏ rợp trời. Nó thắp lên sự khỏe khắn nhưng cũng đầy đẹp đẽ, mang lại cho tôi nhiều dòng cảm xúc trên trang nhậ ký cũ. Mùa hè đến, người dân nơi đay đều nô nức xem hoa, lưu lại khoảnh khắc tuyệt vời cùng bạn bè, nguwoif thân hay một mình r đóng khung ảnh treo cùng thành tích hc tập.
Trong ký ức của tôi, hoa phượng như một người bạn vui buồn có nhau bên mình. Nhớ những chiều hè, tôi ôm cặp đứng duới gốc phượng, con gió lớn khiến lá phượng vấn vít lấy tóc tôi, để r vương lại một màu xanh tươi tắn trên đó! Nhớ những lần nhón chân cố vs lấy chùm phượng vĩ, chất đầy trong giỏ xe, rồi về nhà cẩn thận ép từng bông rong cuốn vở hay khéo léo làm hình cánh bướm bay bổng, mong ước mơ và tình yêu đối vs mái trường, th cô thân yêu nơi đây!
Cứ như thế, thời gian nghỉ hfe cũng đến, ba tháng dài đằng đẵng. Chắc hẳn hoa phượng sẽ buồn lắm, tôi cũng vậy… Học trò đã nghỉ hè, chỉ còn phượng đứng đó, bằng lòng chờ đọi, nhưng mọi nơi đều trống trải, chỉ mình phượng thức làm vui trường. Không gian yên tĩnh cũng làm phượng lim dim, ôi chao tiếng trống trường đã đi đâu mất r, vậy là hoa học trò thả từng cánh son xuống sân gạch đã đỏ lại càng thêm sắc đỏ. Lúc này hoa phượng đpẹ vs ai…. khi học sinh đã đi cả r!
Đợi qua thời gian, hè đi r, tôi sẽ lại khoác lên mình bộ đồng phục thân thương, dùng đôi mắt nhung nhớ này ngước lên nhìn tán lá xanh kia một lần nữa. Nhìn để chờ đợi màu đỏ ấy lại bùng bên, khi đó con tim tôi sẽ ấm lại cùng bao ký ức ùa về!
Đây nha bạn, k chép mạng và tự làm
Nếu thấy hay nhớ vote và cho mình ctlhn nha. CHÚC BẠN HC TỐT!!!
Mở bài: Thời thơ ấu khi còn học ở tiểu học, đấy chính là quãng thời gian hạnh phúc nhất của mỗi con người. Khi nhớ đến những kỉ niệm ấy, trong tôi lại hiện hình ảnh về bạn bè, thầy cô, mái trường tha thiết với loài cây mà tôi yêu quý và kính trọng nhất, loài cây mà đã gắng bó với những ngày cắp sách đến trường của mỗi người, loài cây mà một nhà văn đã gọi nó với một cái tên thân thương cây “ hoa học trò”.
Cây phượng- loài cây quen thuộc, gần gũi vs mỗi lứa tuổi hc trò chúng tôi. Mỗi mùa hè đến, hè đi, cây phượng lại nở đỏ rực một góc trời khiến tôi cảm thấy lòng mình xao xuyến trc vẻ đpẹ ấy r lại chợt đi, mang theo những bông hoa cùng mùa thu lá rụng. Đối vs tôi, tôi cảm thấy thật yêu và trân trọng cây phượng đã gắn bó bên tôi cũng như gần gũi vs mọi người dân ở Thành phố Hoa Phượng Đỏ.
Màu đỏ rạo rực trong nắng hạ luôn là điều mà tôi ấn tượng nhất về hoa phượng. Từng bông hoa nhỏ bé nhưng lại mạnh mẽ như ước mơ, khát vọng cháy bỏng của tuổi học trò. Đài hoa xanh, lá mềm mịn ấm áp như lòng bàn tay mje ôm con vào lòng, nhẹ nhàng như thiếu nữ mới lớn mỏng manh nhất phải ns đến cánh hoa sắc đỏ nhuộn nắng vàng ươm, nó thật tuyệt. Tôi cảm thấy nhụy hoa thật lôi cuốn, khiến ong chăm chỉ đi hút mật hoa không ngại mưa nắng. Thân cây sù sì, là nơi cho chúng tôi lưng tụa cầm sách ôn thi. cành cây kia vươn dài đón nắng, chạm khẽ cánh tay của đám học sinh chúng tôi. Khung cảnh ấy khiến long tôi như dịu lại, trượt dọc theo thân cây già rồi chạm đến chiếc rễ đang trồi lên mặt dất, rồi ngẫm nghĩ suy tư.
Nhắc đến hoa phượng thì không thể nào bỏ qua đc con đường Phạm Văn Đồng vs hơn 4.000 cây phượng trải dài suyên suốt đoạn đường đi. Vẻ đpẹ ấy lại càng thêm nao lòng khi những tà áo trắng, nhẹ nhàng tung bay trên nền hoa đỏ rực của tuổi học trò. Mỗi nguời dân ở Thành phố cảng Hải Phòng đều tự hào khi nghe nhắc đến cái tên “Thành phố Hoa Phượng Đỏ”, loài hoa này thật sự mang ý nghĩa và vẻ đẹp sâu sắc lòng người.
Hằng năm lễ hội Hoa Phượng dỏ diễn ra đầy sôi nổi vs một màu đỏ rợp trời. Nó thắp lên sự khỏe khắn nhưng cũng đầy đẹp đẽ, mang lại cho tôi nhiều dòng cảm xúc trên trang nhậ ký cũ. Mùa hè đến, người dân nơi đay đều nô nức xem hoa, lưu lại khoảnh khắc tuyệt vời cùng bạn bè, nguwoif thân hay một mình r đóng khung ảnh treo cùng thành tích hc tập.
Trong ký ức của tôi, hoa phượng như một người bạn vui buồn có nhau bên mình. Nhớ những chiều hè, tôi ôm cặp đứng duới gốc phượng, con gió lớn khiến lá phượng vấn vít lấy tóc tôi, để r vương lại một màu xanh tươi tắn trên đó! Nhớ những lần nhón chân cố vs lấy chùm phượng vĩ, chất đầy trong giỏ xe, rồi về nhà cẩn thận ép từng bông rong cuốn vở hay khéo léo làm hình cánh bướm bay bổng, mong ước mơ và tình yêu đối vs mái trường, th cô thân yêu nơi đây!
Cứ như thế, thời gian nghỉ hfe cũng đến, ba tháng dài đằng đẵng. Chắc hẳn hoa phượng sẽ buồn lắm, tôi cũng vậy… Học trò đã nghỉ hè, chỉ còn phượng đứng đó, bằng lòng chờ đọi, nhưng mọi nơi đều trống trải, chỉ mình phượng thức làm vui trường. Không gian yên tĩnh cũng làm phượng lim dim, ôi chao tiếng trống trường đã đi đâu mất r, vậy là hoa học trò thả từng cánh son xuống sân gạch đã đỏ lại càng thêm sắc đỏ. Lúc này hoa phượng đpẹ vs ai…. khi học sinh đã đi cả r!
Đợi qua thời gian, hè đi r, tôi sẽ lại khoác lên mình bộ đồng phục thân thương, dùng đôi mắt nhung nhớ này ngước lên nhìn tán lá xanh kia một lần nữa. Nhìn để chờ đợi màu đỏ ấy lại bùng bên, khi đó con tim tôi sẽ ấm lại cùng bao ký ức ùa về!
Đây nha bạn, k chép mạng và tự làm
Nếu thấy hay nhớ vote và cho mình ctlhn nha. CHÚC BẠN HC TỐT!!!