Hãy viết một bài văn tả vẻ đẹp của dòng sông dựa vào ý thơ sau:
Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre.
(Tế Hanh, Nhớ con sông quê hương)
mọi người nhanh lên nha. trước 7h45 là phải nộp rồi
ko chép mạng. nếu chép mk báo cáo đó. thanks
Ai cũng có một miền quê để thương và để nhớ. Tôi cũng vậy. Mỗi khi nhớ về quê hương là tôi lại nhớ về cái man mác, dịu nhẹ của dòng sông quê tôi.
Con sông không biết bắt nguồn từ đâu. Khi đi qua làng tôi, sông chảy êm ả, dịu dàng như để mọi người đủ thời gian để ngắm làn nước xanh biếc ấy. Chỗ rộng nhất của sông khi qua làng cũng chỉ khoảng vài mét. Dòng sông như lặng đi trước cảnh đẹp của xóm làng. Sông trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đổ bóng mát rượi xuống đôi bờ. Thỉnh thoảng, một chú cá nhỏ búng lên khỏi mặt nước như giỡn cùng gió mây khiến mặt nước chao động .Con sông quê tôi dường như cũng mang những xúc cảm buồn vui của con người vậy. Những hình ảnh đẹp tươi ấy cứ đi vào giấc mơ tôi, làm mạch nguồn trong lành tắm mát tâm hồn tôi khi còn thơ dại.
Quê hương trong tâm trí tôi luôn đẹp, một nét đẹp gợi hồn, một vẻ đẹp thấm trong từng ánh mắt, tiếng cười trong trẻo của trẻ thơ. Và hình ảnh sông quê đã trở thành một mảnh hồng ấu thơ, là mà tôi luôn âu yếm nhớ về.
Một trong những hình ảnh quen thuộc nơi miền quê Việt chính là dòng sông. Con sông mang nặng phù sa bồi đắp cho những bãi mía nương ngô, những đồng ruộng thẳng cánh. Con sông đã sống cùng những người dân ven bờ qua biết bao thăng trầm của cuộc sống. Con sông quê tôi mang tên sông Đuống. Là một nhánh của sông Hồng, sông Đuống mang nước về cho những cánh đồng miền quê. Với tuổi thơ chăn trâu cắt cỏ, con sông quê luôn là hình ảnh rất đỗi quen thuộc. Nó trở thành linh hồn của miền quê nơi thôn giã. Nhờ có con sông mà cuộc sống hai bên bờ sông cực kì trù phú. Hai triền đê trên sông xanh mướt cỏ nối dài, bãi bồi cát trắng, xung quanh là những chiếc máy xúc để khai thác cát ven bờ. Dòng sông chứa nước nặng phù sa. Mặc dù nước sông không đỏ đục như sông Hồng nhưng cái màu đục ngầu của nó cũng đủ chất dinh dưỡng cho những cánh đồng quê. Mỗi mùa nước lên, lũ về, dòng sông nước chảy mạnh, chảy xiết thực sự đáng sợ. Những dòng nước cứ cuốn lên nhau, xô lên nhau đục ngầu. Trẻ con chúng tôi luôn được cảnh báo đừng ra sông tắm mà không có người lớn theo cùng bởi những hút nước luôn gầm ghè như muốn nuốt chửng con người. Vào mùa nước cạn, dòng sông hiền hòa hơn bao giờ hết. Không gầm thét, cuồn cuộn giận dữ mà nhẹ nhàng dịu dàng. Nước sông cứ từ từ chảy, dòng nước yên lặng đến mức tưởng như đang dừng lại, chậm lại, không một chút lay động. Dòng sông uốn lượn đôi bờ đã trở thành cái hình ảnh khó quên trong lòng mỗi người dân quê. Ngày nay, cuộc sống đã phát triển, nhà cao tầng mọc lên như nấm nhưng con sông vẫn mãi ở đó, bồi đắp hai bờ sông này một trù phú hơn.
*NO COPY*
XIN 5*+1 cảm ơn nha