Hoạt động của Nguyễn tất Thành sau khi ra đi tìm đường cứu nước. So sánh với con đường cứu nước của nhà yêu nước chống Pháp trước đó
Hoạt động của Nguyễn tất Thành sau khi ra đi tìm đường cứu nước. So sánh với con đường cứu nước của nhà yêu nước chống Pháp trước đó
Ngày 5 – 6 – 1911, từ bến cảng Nhà Rồng, Người ra đi tìm đường cứu nước. Người quyết định sang phương Tây để tìm hiểu những bí mật ẩn náu đằng sau những từ: “tự do, bình đẳng, bác ái”,…
– Sau hành trình kéo dài 6 năm, qua nhiều nước ở châu Phi, châu Mĩ, châu Âu,… đến năm 1917, Người từ Anh trở về Pháp, tham gia hoạt động trong Hội những người Việt Nam yêu nước ở Pa-ri.
– Người tích cực tham gia hoạt động trong phong trào công nhân Pháp và tiếp nhận ảnh hưởng của Cách mạng tháng Mười Nga. Từ khảo sát thực tiễn, Người đã đúc kết thành kinh nghiệm rồi quyết định đi theo chủ nghĩa Mác – Lê-nin.
Hoạt động của Nguyễn tất Thành sau khi ra đi tìm đường cứu nước:
– Nguyễn Tất Thành sinh ngày 19/5/1890 trong một gia đình nhà nho trí thức yêu nước xã Kim Liên, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An. Người sinh ra và lớn lên trong hoàn cảnh nước ta đã rơi vào tay thực dân Pháp. Xuất phát từ tấm lòng yêu nức, thương dân, căm thù giặc.
– Các cuộc khởi nghĩa nổ ra đều thất bại. Con đường cứu nước của các vị tiền bối như: Hoàng Hoa Thám, Phan Châu Trinh, Phan Bội Châu chưa đạt được kết quả ( thất bại ).
– Tuy khâm phục các vị tiền bối nhưng Người không tán thành con đường yêu nước của các cụ: Phan Bội Châu sang Nhật nhờ Nhật đánh Pháp, Phan Châu Trinh sang Phá đòi Pháp mở rộng tự do, dân chủ và phát triển đất nước theo con đường TBCN…
Nên Người quyết định ra đi tìm đường cứu nước mới cho dân tộc vào ngày 5/6/1911 tại cảng Nhà Rồng (Sài Gòn)
Con đường cứu nước của nhà yêu nước chống Pháp trước:
* Nguyễn Tất Thành:
Hướng đi của người có những điểm mới so với những nhà yêu nước chống Pháp trước đó là:
– Người chọn cho mình con đường sang phương Tây, sang chính đất nước đang kìm hãm, đô hộ đất nước mình, nơi có nền kinh tế, khoa học – kĩ thuật phát triển, nơi có tư tưởng “Tự do – Bình đẳng – Bác ái”
– Đó là một con đường đúng đắn, sáng suốt. Nó không mang tính chủ quan hay cải lương mà nó mang tính chất thời đại, chỉ có đi sâu vào tìm hiểu chính kẻ thù của mình để tìm ra điểm yếu, đúng sai, tìm ra bản chất thì mới nhận diện kẻ thù một cách chính xác nhất.
– Và ở đây, Người đã bắt gặp chủ nghĩa Mác Lê nin và cuộc cách mạng tháng Mười Nga, từ đó tìm ra con đường cứu nước – con đường cách mạng vô sản.
+ Phan Bội Châu:
– Đi theo con đường bạo động cách mạng, hướng về phương Đông, đưa học sinh sang du học tại Nhật Bản, đất nước có cuộc Duy tân Minh Trị.
– Nhưng sai lầm của cụ là quá tin và bị động vào Nhật Bản mà không nhận rõ bản chất của các nước đế quốc. Con đường cứu nước của cụ vì thế mà thất bại, không phù hợp với xu thế khách quan của thời đại.
– Người nhận xét về con đường cứu nước của Phan Bội Châu, dựa vào Nhật để đánh Pháp thì khác gì “đuổi hổ cửa trước rước beo cửa sau”.
+ Phan Châu Trinh:
– Khác với Phan Bội Châu, cụ theo con đường thương thuyết, kêu gọi hoà binh, cụ mang những tư duy rất mới mẻ của Phương Tây, cụ cho rằng “bất bạo động bạo động tắc tử, bất bạo động bạo động đại ngu”, ngược hoàn toàn với con đường cứu nước của cụ Phan Bội Châu. Tuy nhiên, con đường của cụ vẫn chưa phải là con đường đúng đắn nhất.
– Nguyễn Tất Thành nhận xét con đường của Phan Châu Trinh chẳng khác gì “xin giặc rủ lòng thương”
=> Các nhà yêu nước đi trước Nguyễn Tất Thành đều là các sĩ phu phong kiến, mong muốn của họ là giải phóng dân tộc, thiết lập lại chế độ phong kiến hoặc đi theo con đường dân chủ tư sản.