Hồi nhỏ sống với đồng
với sông rồi với bể
hồi chiến tranh ở rừng
vầng trăng thành tri kỉ.
Trần trụi với thiên nhiên
hồn nhiên như cây cỏ
ngỡ không bao giờ quên
cái vầng trăng tình nghĩa
(Ngữ Văn 9, tập 1, tr.155, NXB Giáo dục)
Qua đoạn trích trên em rút ra được bài học gì cho bản thân?
Chúng ta ở đâu cũng có bạn bè, cũng có người nâng đỡ chúng ta. Không chỉ có ba mẹ, mà còn có cả những người bạn tốt bụng, những người bạn hy sinh vì chúng ta. Hòa đồng là sự cần thiết khi chuẩn bị hành trang vào đời của chúng ta. Nếu trên thế giới này đều có sự ích kỷ, kiêu căng, coi mình cao trọng hơn những người khác thì đó là sự rắc gieo chiến tranh tàn khốc. Còn đối với thiên nhiên, mình phải luôn biết coi cây cỏ, thú vật hiền lành như bạn thân của chính mình. Hãy luôn tôn trọng người khác và thương mến thiên nhiên.
Trăng là ánh sáng trong đêm tối chiến tranh, là niềm vui , người bầu bạn với người lính qua bao gian nan, vất vả. Và trăng vẫn luôn chung thủy, tình nghĩa . Khi đó con người giản dị sống hòa hợp với thiên nhiên trong lành, người bạn tri kỉ là vầng trăng tình nghĩa đó. Ánh trăng thực sự như là một tấm gương soi vậy, cho ta thấy rõ được khuôn mặt thực của chính ta. Qua đó giúp ta suy nghĩ về cách sống, tình nghĩa chung thủy cả đời.
Mình chỉ làm được vầy thôi, nếu thấy hay thì cho xin ctlhn nha
@@taomao331