I.Đọc-hiểu
Đọc đoạn văn sau đây và hoàn thành các câu từ 1-3 Khi cậu bé vừa khôn lớn thì mẹ chết.Cậu sống lủi thủi trong túp lều cũ dưới gốc đa cả gia tài chỉ có một lưỡi búa của cha để lại.Người ta gọi chàng là Thạch Sanh. năm Thạch Sanh bắt đầu biết dùng búa ngọc hoàng sai thiên thần xuống dạy cho đủ các môn võ nghệ và mọi phép thần thông.
Câu1: Đoạn văn trên trích trong văn bản nào em đã học?Văn bản ấy thuộc loại truyện dân gian gì? Nêu hiểu biết của em về loại truyện đó?
Câu2: xác định các cụm danh từ trong câu:
Cậu sống lủi thủi trong túp lều cũ dưới gốc đa cả gia tài chỉ có một lưỡi búa của cha để lại.
Câu3: Đoạn văn được kể theo ngôi nào?Việc lựa chọn ngôi kể ấy có tác dụng gì?
II.Làm văn:
Trong mơ em được gặp gỡ rất nhiều nhân vật trong những câu chuyện cổ tích mà em đã học. Hãy kể lại cuộc gặp gỡ với một nhân vật mà em ấn tượng nhất.
Câu 1: Đoạn văn trên được trích từ văn bản Thạch Sanh. Thuộc loại truyện cổ tích. Truyện Thạch Sanh đã thể hiện quan niệm ước mơ của nhân dân về đạo đức công lí xã hội và sự yêu chuộng hòa bình của nhân dân. Đồng thời thể hiện sự ác giả ác báo đối với những kẻ vong ân bội nghĩa. Chàng Thạch Sanh thật thà, dũng cảm trước sau cũng hưởng hạnh phúc bên công chúa.
Câu 2:
Cụm danh từ là:
– túp lều cũ.
– cả gia tài
– một lưỡi búa
Câu 3:
Đoạn văn trên được kể theo ngôi thứ ba. Ngôi kể thứ ba giúp thuật lại sự việc khách quan hơn.
II.
Bài Làm:
Những ngày nghỉ hè, tôi thích nhất là được ở nhà nằm đọc truyện cổ tích. Năm vừa rồi, tôi đạt danh hiệu học sinh giỏi nên mẹ đã mua cho tôi một quyển Truyện cổ tích Việt Nam. Nhờ nó, tôi đã được du ngoạn trong một thế giới huyền ảo.
Tôi đang mơ màng bỗng giật mình tỉnh dậy bởi tiếng hát và nụ cười đùa trong trẻo của lũ trẻ. Tôi nhìn thấy trước mắt mình một đám trẻ đang vui đùa. Lũ trẻ đang chơi thấy tôi tiến lại thì dừng lại, chúng cũng có vẻ ngạc nhiên vì thấy tôi mặc khác với chúng. Có một cậu bé mặt mũi sáng sủa và thông minh tiến lại chào và hỏi tôi. “Chị là ai?”. “Mình tên là Thúy, còn em?” Cậu bé chưa kịp trả lời thì lũ trẻ nhao nhao lên và đồng thanh hô: “Đó là cậu bé thông minh!”. Tôi ngạc nhiên quá và vui mừng khi biết trước mặt mình là cậu bé thông minh – người đã đưa ra được những lời giải đơn giản và dễ hiểu trước những câu đố hóc búa của vua. Tôi nói: “Chị rất thích những câu trả lời của em. Dù có gặp vua hay bất kỳ ai, em không hề run sợ mà lại nhanh trí đối đáp lại những câu đố đầy oái oăm của nhà vua. Bằng trí thông minh của mình, em đã cứu được dân làng và cứu nước ta trước sự dòm ngó của ngoại bang. Câu trả lời của em trước sứ thần khiên ông ta sợ và nể phục nước Việt ta tuy nhỏ nhưng không thiếu người tài.”
Cậu bé nhìn tôi, đưa tay gãi gãi, vẻ xấu hổ và nói: “Chị cứ khen em mãi thế. Đất nước ta không thiếu nhân tài. Em thấy các bạn học sinh bây giờ còn nhỏ nhưng đã rất giỏi, mang về cho đất nước bao giải quốc tế. Các bạn đã làm cho thế giới biết đến nước Việt Nam bằng các giải vàng trên trường quốc tế”.
Tôi ngạc nhiên: “Sao em biết?” “Bởi em rất thích học nên thường đến xem các bạn học sinh học tập. Em thấy rất vui khi ngày càng có nhiều bạn học giỏi. Các bạn giỏi nhưng rất ngoan và khiêm tốn. Nhưng thôi, chị lại đây chơi cùng bọn em”. Em kéo tay tôi, cùng hòa vào đám trẻ. Chúng tôi cùng giải đố, cùng đùa nghịch thật vui. Thậm chí, tôi còn được bọn trẻ đãi món khoai lang nướng vùi dưới lá khô. Mải vui đùa, chúng tôi quên cả thời gian. Trời đã sẩm tối, lũ trẻ chia tay tôi ra về. Tôi còn đang đứng ngẩn ngơ nhìn lũ trẻ ra về mà thấy tiếc quá, chẳng biết bao giờ mới có dịp gặp lại.
Bỗng tôi thấy có tiếng mẹ đang gọi tôi: “Thúy ơi! Dậy đi con. Sao lại nằm lên sách mà ngủ thế này”. Hóa ra, tôi đang đọc truyện thì ngủ quên mất. Cuộc gặp gỡ với cậu bé thông minh thật là thú vị biết bao.
CHO MÌNH XIN 5 SAO VÀ CÂU TRẢ LỜI HAY NHẤT NHÉ, CẢM ƠN BẠN !
CHÚC BẠN HỌC TỐT !