kể 1 kỉ niệm sâu sắc về người bạn ko chép từ trên mạng nhé mình tham khảo từ các bạn ạ, giúp mình với

kể 1 kỉ niệm sâu sắc về người bạn
ko chép từ trên mạng nhé
mình tham khảo từ các bạn ạ, giúp mình với

0 bình luận về “kể 1 kỉ niệm sâu sắc về người bạn ko chép từ trên mạng nhé mình tham khảo từ các bạn ạ, giúp mình với”

  1. mình xin chào các bạn,mình tên là ANH TUẤN,hôm  nay mình sẽ kể cho các bạn nghe về kỉ niệm sâu săc về tình bạn của mình :đã bao giờ bạn tin rằng sau một giấc mơ những điều bạn hằng mong ước bấy lâu sẽ trở thành sự thật? Đã có lúc tôi rất tin vào điều đó và luôn nhớ khoảnh khắc kỳ diệu mà giấc mơ đã đem đến cho tôi.

    Hôm ấy là một buổi tối cuối tuần, trời đầy sao và gió thì dịu nhẹ. Tôi nằm trên trần nhà mơ mộng đếm những vì sao. Bỗng nhiên tôi thấy cả không gian như bừng sáng. Trong vầng hào quang sáng lấp lánh, ông tôi cười hiền từ bước về phía tôi. Tôi sung sướng đến nghẹt thở ngắm nhìn gương mặt phúc hậu, hồng hào và mái tóc bạc phơ của người ông yêu quý. Ông tôi vẫn thế: dáng người cao đậm, bộ quân phục giản dị và cái nhìn trìu mến! Tôi ngồi bên ông, tay nắm bàn tay của ông, tận hưởng niềm vui được nâng niu như thuở còn thơ bé… Tôi muốn hỏi những ngày qua ông sống như thế nào? Ông ở đâu? Ông có nhớ đến gia đình không… Tôi muốn hỏi nhiều chuyện nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu cả.

    Ông kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích mà ngày xưa ông vẫn kể. Giọng ông vẫn thế: rủ rỉ, trầm và ấm. Ông hỏi tôi chuyện học hành, kiểm tra sách vở của tôi. Đôi mày ông nhíu lại khi thấy tôi viết những trang vở cẩu thả. Ông không trách mà chỉ ân cần khuyên nhủ tôi cố gắng học tập chăm chỉ hơn. Ông nhìn tôi rất lâu bằng cái nhìn bao dung và khích lệ. Ông còn bảo những khát vọng mà ông làm dang dở, cháu hãy giúp ông biến nó thành hiện thực. Những khát vọng ấy ông ghi lại cả trong trang giấy này. Muốn làm được điều ấy chỉ có con đường học tập mà thôi…

    Ông dẫn tôi đi trên con đường làng đầy hoa thơm và cỏ lạ. Hai ông cháu vừa đi vừa nói chuyện thật vui. Ông bảo đến chợ hoa xuân, ông muốn đem cả mùa xuân về căn nhà của cháu. Ông chọn một cành đào, cành khẳng khiu nâu mốc nhưng hoa thì tuyệt đẹp: màu phấn hồng, mềm, mịn và e ấp như đang e lệ trước gió xuân. Nụ hoa chi chít, cánh hoa thấp thoáng như những đốm sao. Tôi tung tăng đi bên ông, lòng sung sướng như trẻ nhỏ. Ông cầm cành đào trên tay. Có lẽ mùa xuân đang nấp cả trong những nụ đào e ấp ấy… Xung quanh ông cháu tôi, kẻ mua, người bán, ồn ào và náo nhiệt. Họ cũng đang chuẩn bị đón xuân về!

    Tôi đang bám vào tay ông, ríu rít trò chuyện về những ngày xuân mới sắp đến, chợt nghe tiếng mẹ gọi rất to. Tôi giật mình tỉnh dậy, thấy mình vẫn đang nằm trên trần nhà. Lòng luyến tiếc nhận ra tất cả chỉ là một giấc mơ thôi…

    Giấc mơ chỉ là khoảnh khắc kỳ diệu đáp ứng niềm mong nhớ của tôi. Tôi nuối tiếc song cũng học được nhiều điều từ giấc mơ đó. Và quan trọng nhất là tôi được gặp ông, được ông truyền cho niềm tin và sự nỗ lực cố gắng thực hiện những ước mơ của chính mình.

    cho mình hay nhất nhé bạn

    Bình luận
  2.                                                                    bài làm

    Em có rất nhiều người bạn thân nhưng người bạn thân nhất của em là Bảo Chi .Chúng em là bạn thân học cùng lớp với nhau hồi mới đặt chân vào lớp 1 cho đến lớp 5.

     Bảo Chi có làn da trắng hồng với một khuôn mặt trái xoan trông bạn rất xinh. Bạn có mái tóc dài , đen nhánh và mượt mà. Bạn có đôi mắt đen láy nhưng lại toát lên vẻ thông minh. Bạn có dáng người thon thả nên mặc gì cũng đẹp. Bảo Chi không chỉ dễ thương và xinh đẹp mà bạn còn siêng năng, chăm chỉ học hành nên trong lớp em ai cũng mến bạn. Lúc nào đến lớp bạn ấy đều ăn mặc rất gọn gàng ,tóc thì được buộc lên cao. Trong lớp bạn luôn là học sinh luôn xây dựng bài. Em rất khâm phục bạn vì Bảo Chi học môn nào cũng giỏi đặc biệt là môn Tiếng Anh. Chúng em có rất nhiều kỉ niệm với nhau nhưng có một kỉ niệm mà em vẫn nhớ mãi đến giờ là một lần em bị ốm nên phải ở nhà nằm nghỉ. Những lúc ấy, mỗi buổi chiều bạn ấy thường sang nhà em để chăm sóc em khi bố mẹ đi công tác. Bảo Chi còn kể về thầy cô và các bạn ở trên trường. Trong lớp, bạn chép bài hộ em rất sạch sẽ mà còn chữ còn đẹp nữa chứ. Sau đó, lúc em gần khỏi bệnh thì bạn cầm vở sang nhà em giảng bài cho em để khi khỏi bệnh em vẫn có thể tiếp thu bài tốt, em cảm thấy rất cảm động.

    Em rất yêu quý Bảo Chi. Cho dù em và bạn ấy không học cùng lớp nữa nhưng chúng em vẫn là bạn thân của nhau. Em tin rằng đây là một tình bạn không thể nào quên. Em sẽ nhớ những khoảnh khắc đẹp này mà bạn đã dành lại cho em suốt bao năm qua. 

                                                                                                                       KHÔNG COPY

                                                                                                  BÀI LÀM CỦA MÌNH LỚP 6

                                                       CHÚC BẠN HỌC TỐT^^

    Bình luận

Viết một bình luận