kể cho bố mẹ nghe 1 câu chuyện lí thú ( cảm động hoặc buồn cười ) mà em đã gặp ở trường
o chép mạng nhé
0 bình luận về “kể cho bố mẹ nghe 1 câu chuyện lí thú ( cảm động hoặc buồn cười ) mà em đã gặp ở trường
o chép mạng nhé”
Khi em vừa về đến nhà, thì nhìn thấy bố em đang tưới cây ở trên sân, còn mẹ em thì đang nấu cơm ở trong bếp. Thế là em chào to:
– Con chào bố mẹ ạ!
Bố em trả lời:
– Chào con. Sao hôm nay trông con vui thế? Buổi lễ khai giảng của con năm nay có gì đặc biệt hả? Kể cho bố mẹ nghe với nào.
Nói rồi, bố liền đi vào nhà, ngồi xuống bàn và chờ em kể chuyện. Thấy vậy, em chạy ngay về phòng, cất cặp sách lên bàn và ngồi xuống cạnh bố. Rồi em bắt đầu vui vẻ kể chuyện:
– Bố mẹ ơi, hôm nay con được chọn làm học sinh đại diện cho toàn khối lên tặng hoa cho thầy cô đấy ạ!
Nghe vậy, bố em ngạc nhiên:
– Ôi con của bố giỏi quá.
Lúc này mẹ em từ trong bếp đi ra, ngồi xuống cạnh em và nói:
– Ôi mẹ vui quá, con của mẹ thật là giỏi! Thế mọi chuyện đã diễn ra như thế nào? Con kể lại chi tiết cho bố mẹ nghe với nào.
– Dạ vâng ạ. – Em trả lời.
– Lúc ấy, khi con vừa đến sân trường thì cô Ngân đã gọi con vào phòng họp và nói với con là: “Chúc mừng em, sau khi bàn bạc với nhau, thì cô và các thầy cô khác đã quyết định sẽ chọn em trở thành học sinh đại diện cho tất cả các học sinh khối 7 lên tặng hoa cho thầy hiệu trưởng sau khi thầy phát biểu. Em có đồng ý nhận nhiệm vụ này không?”. Nghe cô nói vậy, con liền vui sướng trả lời: “Dạ tất nhiên là em muốn được nhận nhiệm vụ này rồi ạ. Em thật vinh dự khi được các thầy cô chọn để làm điều này. Em sẽ cố gắng hết sức mình ạ”. Nghe con trả lời như vậy, cô Ngân bật cười rồi dặn dò con một số điều cần chú ý.
– Rồi sau đó thì sao? – Bố em vội vàng hỏi.
Em kể tiếp:
Bất ngờ, mẹ hỏi nói:
– Nhưng rồi con vẫn hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình đúng không?
– Tất nhiên rồi ạ! – Em tự tin trả lời mẹ rồi kể tiếp.
– Sau khi thầy hiệu trưởng phát biểu xong, cô Ngân ra hiệu cho con cầm bó hoa tiến lên sân khấu để tặng thầy. Con bước lên sân khấu với sự hồi hộp vô cùng. Những cuối cùng, con vẫn lấy hết can đảm để tiến thẳng về phía trước với nụ cười thật tự tin. Khi đến cạnh thầy, thì thầy hiệu trưởng đã cười với con. Nụ cười của thầy hiền lắm, nó khiến con quên hết những lo lắng và hồi hộp. Sau khi trao thầy bó hoa, thì con và thầy đã cùng nhau chụp một bức ảnh lưu niệm. Bức ảnh ấy sáng thứ 2 tuần tới, khi đi học lại thì con sẽ được nhận bố mẹ ạ.
Sau khi nghe em kể hết câu chuyện, bố mẹ em ai cũng rất vui mừng, bố em cười và bảo:
– Bố mẹ tự hào về con lắm. Bước vào năm học mới, con hãy cố gắng học tập để đạt kết quả tót nhẹ.
– Vâng ạ – Em trả lời bố.
Sau đó, cả nhà em cùng nhau ăn cơm, và em lại tiếp tục kể cho bố mẹ nghe thêm những điều thú vị mà em đã nhìn thấy trong buổi lễ khai giảng sáng nay.
Chắc ai cũng đã từng được nghe truyện cười hoặc 1 câu truyện cảm động ở trường. Em cũng vậy, em đã kể rất nhiều truyện cho bố mẹ nghe nhưng mà truyện cười mà em nhớ nhất đó là câu truyện pháo, truyện ấy sảy ra từ hồi em học lớp 5.
Lúc đó, ở gần trường em có 1 xưởng sản xuất pháo. Hôm ấy, em cùng các bạn nữ đi tập văn nghệ để chuẩn bị cho ngày 20/11. Bọn em đang tập bỗng nhiên tiếng “bùm,bùm”, khói bay mù mịt. Bọn em sợ hãi. Bỗng có 1 bạn nói :” Máy bay rơi bọn mày ơi “, thế là có bạn nữ nữa lại nói :”Đúng rồi, tay vừa thấy cánh máy rơi”. Làm cho ai cũng sợ hãi. Bỗng nhiên cô giáo đi lên, thấy bọn em ôm nhau rúm rít lại với nhau, cô giáo bảo :” Sao thế? “. Bọn em bảo rằng là máy bay rơi. Cô giáo cười và nói:” Người ta đang bắn thử pháo”
Thế là mỗi khi nhà máy bắn thử pháo, bọn em lại cười khi nhớ lại chuyện đó.
Khi em vừa về đến nhà, thì nhìn thấy bố em đang tưới cây ở trên sân, còn mẹ em thì đang nấu cơm ở trong bếp. Thế là em chào to:
– Con chào bố mẹ ạ!
Bố em trả lời:
– Chào con. Sao hôm nay trông con vui thế? Buổi lễ khai giảng của con năm nay có gì đặc biệt hả? Kể cho bố mẹ nghe với nào.
Nói rồi, bố liền đi vào nhà, ngồi xuống bàn và chờ em kể chuyện. Thấy vậy, em chạy ngay về phòng, cất cặp sách lên bàn và ngồi xuống cạnh bố. Rồi em bắt đầu vui vẻ kể chuyện:
– Bố mẹ ơi, hôm nay con được chọn làm học sinh đại diện cho toàn khối lên tặng hoa cho thầy cô đấy ạ!
Nghe vậy, bố em ngạc nhiên:
– Ôi con của bố giỏi quá.
Lúc này mẹ em từ trong bếp đi ra, ngồi xuống cạnh em và nói:
– Ôi mẹ vui quá, con của mẹ thật là giỏi! Thế mọi chuyện đã diễn ra như thế nào? Con kể lại chi tiết cho bố mẹ nghe với nào.
– Dạ vâng ạ. – Em trả lời.
– Lúc ấy, khi con vừa đến sân trường thì cô Ngân đã gọi con vào phòng họp và nói với con là: “Chúc mừng em, sau khi bàn bạc với nhau, thì cô và các thầy cô khác đã quyết định sẽ chọn em trở thành học sinh đại diện cho tất cả các học sinh khối 7 lên tặng hoa cho thầy hiệu trưởng sau khi thầy phát biểu. Em có đồng ý nhận nhiệm vụ này không?”. Nghe cô nói vậy, con liền vui sướng trả lời: “Dạ tất nhiên là em muốn được nhận nhiệm vụ này rồi ạ. Em thật vinh dự khi được các thầy cô chọn để làm điều này. Em sẽ cố gắng hết sức mình ạ”. Nghe con trả lời như vậy, cô Ngân bật cười rồi dặn dò con một số điều cần chú ý.
– Rồi sau đó thì sao? – Bố em vội vàng hỏi.
Em kể tiếp:
Bất ngờ, mẹ hỏi nói:
– Nhưng rồi con vẫn hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình đúng không?
– Tất nhiên rồi ạ! – Em tự tin trả lời mẹ rồi kể tiếp.
– Sau khi thầy hiệu trưởng phát biểu xong, cô Ngân ra hiệu cho con cầm bó hoa tiến lên sân khấu để tặng thầy. Con bước lên sân khấu với sự hồi hộp vô cùng. Những cuối cùng, con vẫn lấy hết can đảm để tiến thẳng về phía trước với nụ cười thật tự tin. Khi đến cạnh thầy, thì thầy hiệu trưởng đã cười với con. Nụ cười của thầy hiền lắm, nó khiến con quên hết những lo lắng và hồi hộp. Sau khi trao thầy bó hoa, thì con và thầy đã cùng nhau chụp một bức ảnh lưu niệm. Bức ảnh ấy sáng thứ 2 tuần tới, khi đi học lại thì con sẽ được nhận bố mẹ ạ.
Sau khi nghe em kể hết câu chuyện, bố mẹ em ai cũng rất vui mừng, bố em cười và bảo:
– Bố mẹ tự hào về con lắm. Bước vào năm học mới, con hãy cố gắng học tập để đạt kết quả tót nhẹ.
– Vâng ạ – Em trả lời bố.
Sau đó, cả nhà em cùng nhau ăn cơm, và em lại tiếp tục kể cho bố mẹ nghe thêm những điều thú vị mà em đã nhìn thấy trong buổi lễ khai giảng sáng nay.
Chắc ai cũng đã từng được nghe truyện cười hoặc 1 câu truyện cảm động ở trường. Em cũng vậy, em đã kể rất nhiều truyện cho bố mẹ nghe nhưng mà truyện cười mà em nhớ nhất đó là câu truyện pháo, truyện ấy sảy ra từ hồi em học lớp 5.
Lúc đó, ở gần trường em có 1 xưởng sản xuất pháo. Hôm ấy, em cùng các bạn nữ đi tập văn nghệ để chuẩn bị cho ngày 20/11. Bọn em đang tập bỗng nhiên tiếng “bùm,bùm”, khói bay mù mịt. Bọn em sợ hãi. Bỗng có 1 bạn nói :” Máy bay rơi bọn mày ơi “, thế là có bạn nữ nữa lại nói :”Đúng rồi, tay vừa thấy cánh máy rơi”. Làm cho ai cũng sợ hãi. Bỗng nhiên cô giáo đi lên, thấy bọn em ôm nhau rúm rít lại với nhau, cô giáo bảo :” Sao thế? “. Bọn em bảo rằng là máy bay rơi. Cô giáo cười và nói:” Người ta đang bắn thử pháo”
Thế là mỗi khi nhà máy bắn thử pháo, bọn em lại cười khi nhớ lại chuyện đó.
Chúc bạn học tốt!!