Kể lại 1 kỉ niệm sâu sắc của em với người thân trong gia đình bạn bè thầy cô giúp mình với mai thi ạ cảm ơn chủ trả lời trước

Kể lại 1 kỉ niệm sâu sắc của em với người thân trong gia đình bạn bè thầy cô giúp mình với mai thi ạ cảm ơn chủ trả lời trước

0 bình luận về “Kể lại 1 kỉ niệm sâu sắc của em với người thân trong gia đình bạn bè thầy cô giúp mình với mai thi ạ cảm ơn chủ trả lời trước”

  1. Mẹ – dù chỉ là một tiếng gọi thôi nhưng lại chứa đựng những tình cảm đấy tha thiết. Có lẽ trong cuộc đời của mỗi chúng ta không ai là không muốn được sống trong sự yêu thương và chở che của mẹ.

    Năm nay, mẹ tôi đã hơn bốn mươi tuổi. Tuy vậy, nhưng dấu vết của thời gian cũng không làm mất đi vẻ xinh đẹp của mẹ. Mẹ tôi không cao lắm. Dáng người khá đầy đặn. Mái tóc mẹ mỏng và đen bóng. Dường như mẹ tôi đã được thừa hưởng nước da trắng hồng từ bà ngoại. Mẹ có một khuôn mặt phúc hậu. Mẹ tôi là một Kế toán nên công việc hằng ngày vô cùng bận rộn. Nhưng mẹ vẫn dành thời gian quan tâm và chăm sóc cho hai chị em tôi

    Nhớ lại khi còn nhỏ, không ít lần tôi đã khiến mẹ phải lo lắng ko yên tâm về tôi. Đó có thể là những khi tôi bị ốm, mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Đó có thể là khi tôi mải chơi cùng lũ bạn quên về nhà. Đó có thể là khi tôi bị điểm kém… Mỗi lần như vậy, mẹ đều rất từ tốn và nhẹ nhàng khuyên bảo. Đặc biệt, có một kỉ niệm mà tôi vẫn ấn tượng mãi. Năm học lớp sáu, tôi rất lười học, thường xuyên bị có giáo gọi điện về nhà cho bố mẹ để nhắc nhở. Những lúc ấy, mẹ đều nhẹ nhàng khuyên bảo tôi. Tôi chỉ nghe và xin lỗi mẹ, rồi cũng quên ngay sau đó. Một hôm, sau giờ học, nhóm bạn trong lớp rủ tôi đi ăn. Tôi không cần suy nghĩ mà đồng ý luôn. Do mải ngồi chs và tám chuyện  nên đến khi nhận ra thì cũng đã khoảng sáu giờ tối. Tôi cảm thấy khá sợ và nhanh chóng lái xe trở về nhà. Đến đoạn đường tối, tôi ko nhìn thấy rõ đường bỗng đâm phải một chiếc xe máy. Tôi bi ngã ra và cảm thấy chân tay của mình đều rất đau. Cô đi xe máy nhanh chóng dừng xe hỏi han và gọi điện cho mẹ tôi đến.

    Khi tỉnh dậy, tôi đã nằm ở bệnh viện và nhìn thấy mẹ ngồi bên. Lúc đó, một cảm giác hối hận dường như bao trùm lấy con người tôi tôi. Tôi rất muốn cất lên tiếng xin lỗi mẹ nhưng alij không dám. Mẹ chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt dịu dàng. Nhưng tôi biết trong lòng mẹ bây giờ đang rất buồn. Cũng rất may mắn là do cô đi xe máy kịp phanh gấp, nên tôi chỉ bị xây xát nhẹ. Chỉ sau hai, ba ngày là có thể về nhà. Bố đưa tôi trở về. Về đến nhà, tôi thấy mẹ đang ở trong bếp cặm cụi nấu ăn. Tôi nhẹ nhàng đi vào, toàn những món mà tôi thích đang bày trên bàn ăn. Tôi chạy đến và ôm lấy mẹ, khẽ nói: “Con xin lỗi mẹ ạ!”. Mẹ quay lại, mỉm cười nhìn tôi và nói: “Không sao đâu con, chỉ cần con nhận ra lỗi lầm và chịu thay đổi là được!”. Lúc ấy, tôi chợt bật khóc. Tôi biết rằng mình đã khiến cho bố mẹ lo lắng rất nhiều. Từ đó, tôi cố gắng chăm chỉ học hành, không ham chơi nữa.

    Quả thật, người mẹ vô cùng quan trọng đối với mỗi người. Nghĩ về mẹ là nghĩ đến tình mẫu tử thiêng liêng. Chính vì vậy, hãy ghi nhớ lời răn dạy đầy sâu sắc:

    “Công cha như núi Thái Sơn,
    Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
    Một lòng thờ mẹ, kính cha,
    Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”

    Chúc bạn học tốt!!!!!

    Vote mình 5 sao vs câu trả lười hay nhất nhé:)))))))))

    Bình luận

Viết một bình luận