Kể lại khoảnh khắc em đc đón nhận một niềm vui hoặc phải chứng kiến một nỗi buồn, thất vọng
0 bình luận về “Kể lại khoảnh khắc em đc đón nhận một niềm vui hoặc phải chứng kiến một nỗi buồn, thất vọng”
$Tham$ $khảo$
Trong cuộc đời , ai mà chả có những kỉ niệm đẹp cho riêng mình để ta phải ngẩm nghĩ , suy tư . Và tôi cũng vậy , tôi đã có rất nhiều ấn tượng về nó đặc biệt là chuyến đi về quê . Đó là kí ức đẹp nhất mà tôi không bao giờ quên .
Lân lân trên chiếc xe buýt trải dài nhiều cây số , cảnh đẹp trù phú cứ đi lướt qua như máy chiếu . Đồng lúa vàng ươm mơn mỡn nặng trĩu từng hạt , đó là công sức gieo trồng , giặt hái của các bác nông dân , những giọt mồ hôi như những hạt gạo trắng tinh cho ta ăn mỗi ngày . Nhớ những lúc tôi lại được về quê chơi , những bát cơm đầy áp và mùi thơm nhẹ nhàng làm tôi mê mẫn , càng ăn càng thấm thía nổi vất vả của bác nông dân làm sao ! Những ngôi nhà gạch mọc sát nhau như những mô hình kì thú . Hồi bé ở quê , toàn là những ngôi nhà làm bằng rơm rạ , khi trở về mới thấy thời gian đã thay đổi hết mọi thứ . Thật kì lạ làm sao ! Những chiếc xe máy , xe thồ ,… rải rác trên làng đường chật hẹp , cỏ cây , hoa lá xanh thẳm nằm phía hai bên , khung cảnh thật tuyệt đẹp biết bao ! Mới đó mà tôi đã thấy người dân quanh đây , gương mặt ai cũng hớn hở , tươi vui . Những đứa trẻ nhí nhảnh tìm trò chơi , rủ đám bạn , các cô các chú ngồi tám truyện ,… Không khí nơi đây náo nhiệt , ấm cúng đến mê mẫn làm tôi muốn ở đây mãi thôi !
Bước xuống chiếc xe đầy áp người , nhìn từ xa xa , tôi đã thấy ông bà đợi tôi sẵn ngoài cửa . Tôi dang tay ôm ông bà vào lòng . Ông xoa đầu tôi và mỉn cười :
– Đi xa có mệt không cháu ?
– Dạ không đâu ông ạ ! Ở trên đó thoải mái lắm , cháu còn vừa ngắm cảnh đẹp lại ngủ thêm một giấc no nê trên xe . Lâu rồi cháu không được về , nay về cháu vui lắm ông bà ạ !
– Vào nhà đi cháu , bà có làm nhiều loại bánh cháu thích lắm ! – Bà tôi cười và nói
– Dạ vâng ạ ! Cháu vào liền !
Chuyến đi ấy tuy dài nhưng tôi cảm thấy rất vui . Đó là khoảnh khắc mà tôi sẽ không bao giờ quên . Khi có dịp , tôi lại muốn trở lại nơi đây để có thể nhìn ngắm sự mộc mạc , giản dị của đất nước ta .
$Tham$ $khảo$
Trong cuộc đời , ai mà chả có những kỉ niệm đẹp cho riêng mình để ta phải ngẩm nghĩ , suy tư . Và tôi cũng vậy , tôi đã có rất nhiều ấn tượng về nó đặc biệt là chuyến đi về quê . Đó là kí ức đẹp nhất mà tôi không bao giờ quên .
Lân lân trên chiếc xe buýt trải dài nhiều cây số , cảnh đẹp trù phú cứ đi lướt qua như máy chiếu . Đồng lúa vàng ươm mơn mỡn nặng trĩu từng hạt , đó là công sức gieo trồng , giặt hái của các bác nông dân , những giọt mồ hôi như những hạt gạo trắng tinh cho ta ăn mỗi ngày . Nhớ những lúc tôi lại được về quê chơi , những bát cơm đầy áp và mùi thơm nhẹ nhàng làm tôi mê mẫn , càng ăn càng thấm thía nổi vất vả của bác nông dân làm sao ! Những ngôi nhà gạch mọc sát nhau như những mô hình kì thú . Hồi bé ở quê , toàn là những ngôi nhà làm bằng rơm rạ , khi trở về mới thấy thời gian đã thay đổi hết mọi thứ . Thật kì lạ làm sao ! Những chiếc xe máy , xe thồ ,… rải rác trên làng đường chật hẹp , cỏ cây , hoa lá xanh thẳm nằm phía hai bên , khung cảnh thật tuyệt đẹp biết bao ! Mới đó mà tôi đã thấy người dân quanh đây , gương mặt ai cũng hớn hở , tươi vui . Những đứa trẻ nhí nhảnh tìm trò chơi , rủ đám bạn , các cô các chú ngồi tám truyện ,… Không khí nơi đây náo nhiệt , ấm cúng đến mê mẫn làm tôi muốn ở đây mãi thôi !
Bước xuống chiếc xe đầy áp người , nhìn từ xa xa , tôi đã thấy ông bà đợi tôi sẵn ngoài cửa . Tôi dang tay ôm ông bà vào lòng . Ông xoa đầu tôi và mỉn cười :
– Đi xa có mệt không cháu ?
– Dạ không đâu ông ạ ! Ở trên đó thoải mái lắm , cháu còn vừa ngắm cảnh đẹp lại ngủ thêm một giấc no nê trên xe . Lâu rồi cháu không được về , nay về cháu vui lắm ông bà ạ !
– Vào nhà đi cháu , bà có làm nhiều loại bánh cháu thích lắm ! – Bà tôi cười và nói
– Dạ vâng ạ ! Cháu vào liền !
Chuyến đi ấy tuy dài nhưng tôi cảm thấy rất vui . Đó là khoảnh khắc mà tôi sẽ không bao giờ quên . Khi có dịp , tôi lại muốn trở lại nơi đây để có thể nhìn ngắm sự mộc mạc , giản dị của đất nước ta .