kể lại một lần em làm việc tốt
(ko copy trên mạng)
0 bình luận về “kể lại một lần em làm việc tốt
(ko copy trên mạng)”
Trường tôi mỗi năm đều vận động phong trào nuôi heo đất để cuối năm góp lại chút tiền mua đồ dùng học tập tặng cho những bạn có hoàn cảnh khó khăn ở miền núi, nơi ấy, các bạn còn nhiều thiếu thốn cần sự giúp đỡ từ mọi người.
Năm nào tôi cũng được mẹ mua cho con lớn đất để tiết kiệm. Qua ti vi và sách báo, tôi được biết những học sinh nơi miền núi xa xôi thiếu từng cuốn vở, chiếc bút, từng cái áo ấm ngày đông rét, từng đôi dép để đi, tôi thương các bạn vô cùng. Những quần áo cũ không mang nữa, tôi xếp lại một góc, những sách vở đã học, đồ dùng không dùng đến tôi cất cẩn thận để quyên góp gửi các bạn. Hàng ngày, tôi nhổ tóc sâu cho bà, làm việc nhà giúp mẹ, nếu được bố mẹ thưởng tôi đều nhét vào chú lợn đất để dành. Ngày tổng kết cuối năm, đập vỡ chú lợn đất, mẹ và tôi ngồi tính được 500.000 đồng, cộng với số tiền thưởng em được nhận khi đạt danh hiệu học sinh giỏi tôi gửi vào thùng quyên góp của nhà trường gửi đến các bạn. Dù biết đó là số tiền không quá lớn nhưng tôi rất hạnh phúc vì được đóng góp phần mình giúp đỡ những khó khăn thiếu thốn của các bạn.
Bố mẹ tôi cũng rất vui vì tôi đã biết chia sẻ với mọi người. Mẹ bảo “lá lành đùm lá rách” là truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta, con đã biết yêu thương, sẻ chia với các bạn nhỏ thiếu may mắn, mẹ rất vui và tự hào. Mẹ mong rằng trong tương lai con sẽ giúp đỡ được nhiều người hơn nữa, con nhé”. Lời mẹ dặn khiến tôi càng hiểu được rằng vai trò của tình thương yêu là rất quan trọng, tôi sẽ cố gắng thật nhiều để giúp đỡ được nhiều người hơn nữa trong cuộc sống. ” Văn có hơi ngắn xíu thông cảm ạ”
Hôm ấy,đang trên đường đến trường e thấy 1 ông cụ có ý muốn qua đường .Chả là giờ cao điểm nên xe cộ qua lại rất đông,ông cứ nhìn đường ,nhìn xe ròi chờ,em tính đến giúp ông nhưng khi nhìn lại đồng hồ thì chỉ còn 5 p nx là vào lớp rồi.Lúc ấy e có 2 suy nghĩ nếu giúp ông mik sẽ trễ hc nhưng sau 1 lúc thì e quyết định giúp ông.Ông cảm ơn em và còn cho tiền e mua quà nhưng e ko nhận……
Trường tôi mỗi năm đều vận động phong trào nuôi heo đất để cuối năm góp lại chút tiền mua đồ dùng học tập tặng cho những bạn có hoàn cảnh khó khăn ở miền núi, nơi ấy, các bạn còn nhiều thiếu thốn cần sự giúp đỡ từ mọi người.
Năm nào tôi cũng được mẹ mua cho con lớn đất để tiết kiệm. Qua ti vi và sách báo, tôi được biết những học sinh nơi miền núi xa xôi thiếu từng cuốn vở, chiếc bút, từng cái áo ấm ngày đông rét, từng đôi dép để đi, tôi thương các bạn vô cùng. Những quần áo cũ không mang nữa, tôi xếp lại một góc, những sách vở đã học, đồ dùng không dùng đến tôi cất cẩn thận để quyên góp gửi các bạn. Hàng ngày, tôi nhổ tóc sâu cho bà, làm việc nhà giúp mẹ, nếu được bố mẹ thưởng tôi đều nhét vào chú lợn đất để dành. Ngày tổng kết cuối năm, đập vỡ chú lợn đất, mẹ và tôi ngồi tính được 500.000 đồng, cộng với số tiền thưởng em được nhận khi đạt danh hiệu học sinh giỏi tôi gửi vào thùng quyên góp của nhà trường gửi đến các bạn. Dù biết đó là số tiền không quá lớn nhưng tôi rất hạnh phúc vì được đóng góp phần mình giúp đỡ những khó khăn thiếu thốn của các bạn.
Bố mẹ tôi cũng rất vui vì tôi đã biết chia sẻ với mọi người. Mẹ bảo “lá lành đùm lá rách” là truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta, con đã biết yêu thương, sẻ chia với các bạn nhỏ thiếu may mắn, mẹ rất vui và tự hào. Mẹ mong rằng trong tương lai con sẽ giúp đỡ được nhiều người hơn nữa, con nhé”. Lời mẹ dặn khiến tôi càng hiểu được rằng vai trò của tình thương yêu là rất quan trọng, tôi sẽ cố gắng thật nhiều để giúp đỡ được nhiều người hơn nữa trong cuộc sống.
” Văn có hơi ngắn xíu thông cảm ạ”
Hôm ấy,đang trên đường đến trường e thấy 1 ông cụ có ý muốn qua đường .Chả là giờ cao điểm nên xe cộ qua lại rất đông,ông cứ nhìn đường ,nhìn xe ròi chờ,em tính đến giúp ông nhưng khi nhìn lại đồng hồ thì chỉ còn 5 p nx là vào lớp rồi.Lúc ấy e có 2 suy nghĩ nếu giúp ông mik sẽ trễ hc nhưng sau 1 lúc thì e quyết định giúp ông.Ông cảm ơn em và còn cho tiền e mua quà nhưng e ko nhận……
ko mạch lạc lắm mong bn thông cảm!
CHÚC BẠN HỌC TỐT