Kể lại một truyện đã biết (truyền thuyết, cổ tích) bằng lời văn của em

Kể lại một truyện đã biết (truyền thuyết, cổ tích) bằng lời văn của em

0 bình luận về “Kể lại một truyện đã biết (truyền thuyết, cổ tích) bằng lời văn của em”

  1. Ngày xửa ngày xưa, đã lâu lắm rồi, ở miền đất Lạc Việt, bây giờ là Bắc Bộ nước ta, có một vị thần mình rồng, con trai thần Long Nữ, tên là Lạc Long Quân. Với sức khoẻ vô địch của giống rồng cùng những phép thần thông biến hoá mà cha mẹ dạy cho, chàng hay lên cạn giúp dân diệt trừ yêu quái và dạy dân cách trồng trọt, chăn nuôi…

    Cùng lúc ấy, ở vùng núi cao phương Bắc có một tiên nữ xinh đẹp tuyệt trần, tên là Âu Cơ, thuộc dòng họ Thần Nông. Nghe nói vùng đất Lạc Việt đất đai màu mỡ, vạn vật phong phú tốt tươi, nhiều hoa thơm cỏ lạ, nàng bèn đến thăm. Tại đây, nàng gặp Lạc Long Quân và hai người nên duyên chồng vợ. Họ sống với nhau rất hạnh phúc ở cung điện Long Trang.

    Không lâu sau, Âu Cơ có mang. Mọi người mừng rỡ chờ ngày nàng nở nhụy khai hoa. Nhưng thật kì lạ, đến kì sinh nở, nàng sinh ra một bọc trăm trứng, sau trăm trứng lại nở ra trăm người con hồng hào bụ bẫm. Đàn con chẳng cần bú mớm, lớn nhanh như thổi, đứa nào đứa nấy mặt mũi khôi ngô, sức khoẻ vô địch.

    Một ngày nọ, Lạc Long Quân bỗng nhớ biển cồn cào, chàng bèn về thuỷ cung, để lại Âu Cơ và đàn con đêm ngày nhớ mong buồn tủi. Mãi rồi một hôm, Âu Cơ đành phải gọi Lạc Long Quân lên, nàng than thở:

    – Sao chàng lại bỏ thiếp mà đi, không ở lại cùng thiếp nuôi dạy con cái?

    Lạc Long Quân rầu rĩ:

    – Cả đời ta gắn với biển sâu, nàng lại là tiên nữ chốn non cao. Người dưới nước, kẻ trên cạn thì một cuộc biệt li chắc không tránh khỏi. Vả lại, ta còn cha già mẹ yếu nơi biển sâu không ai chăm sóc, công việc ở đó không ai gánh vác thay ta. Thôi, ta đem năm mươi con xuống biển, nàng đưa năm mươi con lên núi, chia nhau cai quản các phương, mỗi khi khó khăn hoạn nạn thì phải giúp đỡ lẫn nhau.

    Không còn cách nào khác, Âu Cơ đem năm mươi người con lên núi. Người con trưởng của Âu Cơ được tôn làm vua, lấy hiệu là Hùng Vương, đặt tên nước là Văn Lang, đóng đô ở đất Phong Châu. Trong triều có tướng văn, tướng võ, con trai vua gọi là Lang, con gái vua gọi là Mị Nương. Tục truyền rằng, mười mấy đời vua đều không thay đổi hiệu – Hùng Vương.

    Cũng bởi sự tích này mà về sau, nhân dân ta rất tự hào vì mình là con Rồng cháu Tiên.

    Bình luận
  2.  Sơn Tinh,  Thủy Tỉnh

    Ngày xưa thời Hùng Vương thứ 18 có người con gái tên là Mị Nương. ÔNG vua đang muốn gả người con gái cho một người tài giỏi. Một hôm có hai chàng trai đến cầu hôn .một người tự xưng là vua đồi núi có thể điều khiển được núi đá tên là Sơn Tinh. còn một người tự xưng là vua của biển cả hô mưa gọi gió tên là Thủy Tinh. ông vua không biết lên chọn ai nên đã gọi các số thần vào bàn bạc bàn bạc xong ông vua nói ai mang sính lễ đến trước thì sẽ làm chồng con gái ta rồi ông ra những đồ làm sính lễ. hôm sau Sơn Tinh mang đến trước lấy được Mị Nương, Thủy Tinh mang đến sau không lấy được Mị Nương bèn tức giận và đuổi theo Sơn Tinh .Thủy Tinh bắt đầu hô mưa gọi gió đánh Sơn Tinh nhưng Sơn Tinh bốc từng quả đồi nước lên tiếng đâu rồi Lên đến đó cuối cùng thủy tinh thua cuộc.

    Bình luận

Viết một bình luận