0 bình luận về “kể một lần em bỏ học đi chơi em đang cần gấp ạ”
Như các bạn biết đấy, tuổi thơ đi học của chúng ta đều có nhiều kỉ niệm và những câu chuyện dại dột .Tôi cũng như vậy,thường mắc phải những lỗi lầm nhỏ .Trong đó là một lần trốn học đi chơi,lỗi lầm đó tôi vẫn ân hận đến giờ.
Năm ấy tôi học lớp 9, chính xác là vào kỳ 2 của lớp 9, cái khoảng thời gian mà ai cũng bảo là quan trọng phải cố gắng học hành để được lên lớp và đạt thành tích cao. Thực tế tôi cũng biết được điều đó trước khi làm việc dại dột này, bởi xung quanh tôi có không dưới hai đứa bạn đã bỏ học, đứa thì nhà nghèo, đứa thì nhà xa trường quá ,xa bố mẹ từ nhỏ, buồn hơn là có đứa vì học ở lại một năm , chán rồi không ai muốn đi học nữa, tất cả đều chưa biết được ngưỡng cửa cấp ba có bao nhiêu điều mới lạ ra sao. Thế nhưng tôi vẫn bỏ học theo lũ bạn đi chơi, buổi ấy chúng tôi có tiết học phụ đạo ban chiều, chẳng hiểu nổi tôi và đám bạn thân nghĩ gì mà đồng loạt viết giấy phép, ngụy tạo cả chữ ký phụ huynh để lên bàn cô rồi rủ nhau đi ra suối chơi, sau đó hái ổi rừng, chơi cả trò điện tử g. Đợt ấy cô giáo của chúng tôi hình như cũng biết chúng tôi trốn học thế nhưng cô cũng mắt nhắm mắt mở cho qua, bởi chúng tôi phạm lỗi lần đầu. Mẹ tôi cũng không biết chuyện tôi trốn học, thế nhưng không hiểu sao mẹ cứ dặn dò tôi học tốt, không được noi gương đám bạn bỏ học đi chơi, rồi đặc biệt mẹ còn dặn dò ttôi ko nên thamgia những việc dại dột của bạn bè như tắm sông và chơi điện tử, mẹ bảo số tôi không được gần nước. Nghe mẹ ân cần thế mà tôi thấy mình tồi tệ quá và xấu hổ quá, mẹ tôi không biết chuyện đó nhưng không phải có trời biết, đất biết tôi biết và đám bạn tôi biết ư? Thật sự tôi thấy xấu hổ với chính bản thân mình, nhiều lúc ham chơi mà không nghĩ gì đến hậu quả.
Tôi thực sự muốn xin lỗi mẹ và hứa học chăm chỉ hơn,ko làm những trò dại dột như thế nữa.
Như các bạn biết đấy, tuổi thơ đi học của chúng ta đều có nhiều kỉ niệm và những câu chuyện dại dột .Tôi cũng như vậy,thường mắc phải những lỗi lầm nhỏ .Trong đó là một lần trốn học đi chơi,lỗi lầm đó tôi vẫn ân hận đến giờ.
Năm ấy tôi học lớp 9, chính xác là vào kỳ 2 của lớp 9, cái khoảng thời gian mà ai cũng bảo là quan trọng phải cố gắng học hành để được lên lớp và đạt thành tích cao. Thực tế tôi cũng biết được điều đó trước khi làm việc dại dột này, bởi xung quanh tôi có không dưới hai đứa bạn đã bỏ học, đứa thì nhà nghèo, đứa thì nhà xa trường quá ,xa bố mẹ từ nhỏ, buồn hơn là có đứa vì học ở lại một năm , chán rồi không ai muốn đi học nữa, tất cả đều chưa biết được ngưỡng cửa cấp ba có bao nhiêu điều mới lạ ra sao. Thế nhưng tôi vẫn bỏ học theo lũ bạn đi chơi, buổi ấy chúng tôi có tiết học phụ đạo ban chiều, chẳng hiểu nổi tôi và đám bạn thân nghĩ gì mà đồng loạt viết giấy phép, ngụy tạo cả chữ ký phụ huynh để lên bàn cô rồi rủ nhau đi ra suối chơi, sau đó hái ổi rừng, chơi cả trò điện tử g. Đợt ấy cô giáo của chúng tôi hình như cũng biết chúng tôi trốn học thế nhưng cô cũng mắt nhắm mắt mở cho qua, bởi chúng tôi phạm lỗi lần đầu. Mẹ tôi cũng không biết chuyện tôi trốn học, thế nhưng không hiểu sao mẹ cứ dặn dò tôi học tốt, không được noi gương đám bạn bỏ học đi chơi, rồi đặc biệt mẹ còn dặn dò ttôi ko nên thamgia những việc dại dột của bạn bè như tắm sông và chơi điện tử, mẹ bảo số tôi không được gần nước. Nghe mẹ ân cần thế mà tôi thấy mình tồi tệ quá và xấu hổ quá, mẹ tôi không biết chuyện đó nhưng không phải có trời biết, đất biết tôi biết và đám bạn tôi biết ư? Thật sự tôi thấy xấu hổ với chính bản thân mình, nhiều lúc ham chơi mà không nghĩ gì đến hậu quả.
Tôi thực sự muốn xin lỗi mẹ và hứa học chăm chỉ hơn,ko làm những trò dại dột như thế nữa.