kể về 1 lần em về thăm trường cũ đầy xúc động

kể về 1 lần em về thăm trường cũ đầy xúc động

0 bình luận về “kể về 1 lần em về thăm trường cũ đầy xúc động”

  1.    Trường giờ đã là một khối bê tông khang trang, sạch đẹp. Có nhiều khu nhà, và các phòng học bộ môn như phòng hóa học, vật lí, tin học, âm nhạc để phục vụ cho công tác dạy và học được tốt hơn. Chúng tôi theo bước chân thầy hiệu trưởng, nghe thầy giới thiệu về ngôi trường của tôi sau 10 năm đổi mới, cách tân. Các lớp học đều được sơn đẹp đẽ, nghiêm túc có máy chiếu, máy tính và các thiết bị như quạt điện, đèn để công tác dạy học được hoàn thiện hơn. Như vậy là về mặt cơ sở vật chất đã đầy đủ hơn nhiều. Khuôn viên trường cũng rộng rãi, thoáng mát và tươi mới hơn, tạo không khí thoáng mát, tiện nghi cho phòng học và trường học. Các thầy cô giáo đang công tác tại trường phần nhiều là những thầy cô giáo trẻ mới chuyển về, tuy nhiên vẫn còn những giáo viên đã gắn bó lâu năm với mái trường này. Bỗng kỉ niệm xưa ùa về, gọi lại trong tôi tất cả những gì thân thương, êm đềm một thuở. Nơi cho tôi cảm giác ngọt ngào, chân thật mà không bao giờ tôi tìm được ở đâu đó. Tìm về thăm lại ngôi trường, tôi như người khách tìm về quê hương thân thuộc, đứng giữa mênh mông xa lạ, khắc khoải một lòng nhớ quê, nhớ trường xưa yêu dấu.

    Có một người cô từng nói với tôi như này “Kỉ niệm chẳng là gì nếu thời gian vội xóa, nhưng sẽ là tất cả nếu lòng ta khắc ghi.” Với tôi, ngôi trường này là tất cả những điều thân thương, êm đềm ấy. Tôi nguyện dù thời gian có chảy trôi, dù cuộc sống có vận động, tôi vẫn sẽ luôn yêu thương, gắn mình, hòa mình, đằm mình vào hồn xưa một thuở. Nơi cho tôi một thanh xuân tuyệt vời nhất, cho tôi những gì trong sáng, tươi đẹp nhất của tuổi trẻ, của tuổi học trò nhất quỷ nhì ma. Có lẽ thời gian chẳng là gì nữa vì tôi nguyện giữ mãi trong tim hình bóng ngôi trường xưa suốt trong tim. Những kỉ niệm về ngôi trường chính là hành trang nâng bước tôi trong hành trình phía trước.

    Ôi, mái trường xưa, nơi có những nụ cười và cả những giọt nước mắt. Nơi thanh xuân của tôi bắt đầu và nơi bình yên để thanh xuân của tôi nương náu đi về. Vọng lại đâu đây trong tâm trí tôi là những lời hát ấy “Ôi trường xưa yêu dấu.” Chao ôi, khoảnh khắc tuyệt vời. Tạm biệt và hẹn gặp lại…

    Bình luận
  2.     Nay em đã qua đại học, cơn gió nào thổi qua đã làm em nhớ lại, cơn gió ấy thúc dục em về thăm trường cũ, không bàn gì nhiều, em lấy đồ chuẩn bị về trường cũ.

         Đến cổng trường,ngôi trường vẫn không thay đổi gì nhiều, vẫn mái trường ấm êm ấy, màu vàng chói lọi ấy, thật làm em nhớ ngày xưa quá đi. Đến trưa, em bước vào trường, càng đi thì những kí ức lại hồi về, cứ thế em đã đi đế lớp học cũ. Những hàng câu của trường cứ rì rào, hành lang sạch trắng, bên trong phòng không có ai. Bước vào phòng thì những kí ức lại một lần nữa ùa về. Ôi chao! Nhớ những ngày còn nô đùa, còn ôn thi để tốt nghiệp. Nhớ những đứa bạn, nhớ những người thầy, người cô, nhớ những kỉ niệm bên họ. Trong phòng cũng đã có chút thay đổi, cách trang trí tao nhã, tranh ảnh dán tường, báo dán cuối lớp. Còn đang mải say sưa trong những hồi ức thì bất chợt

     – Ai đấy?

     -Quay lưng lại, giọng cô Hà đây mà, tôi như chạy hụt lại ôm trầm lấy cô.Dường như cô cũng đã nhớ ra tôi là ai rồi thì phải? Tôi ôm cô hồi lâu rồi bỏ ra. Cái cảm giác ấy thật tuyệt, thật vui. Xong, tôi ngồi xuống ghế hỏi thăm cô. Hỏi cô xem sức khỏe cô thế nào? Hỏi về vấn đề giảng dậy rồi cả hai cô trò cùng ra bên ngoài ngắm những cây hoa và kể lại những kỉ niệm về năm ấy. Buổi nói chuyện kéo dài đến chiều mà hai cô trò chưa có ý khết thúc, nhưng do công việc nên chúng tôi phải tạm thời chia tay. 

         Về đến nhà, tôi ngồi lại và nhớ lại những kì niệm đẹp với hai cô trò, thật hạnh phúc khi trở về thăm mái trường thân yêu, mái trường mà đã đào tạo tôi nên người.

    >>Chúc bạn học tốt nha

     

    Bình luận

Viết một bình luận