Kể về 1 lần em về thăm trường cũ đầy xúc động. Có sử dụng yếu tố miêu tả, biểu cảm, miêu tả nội tâm.
Mọn sẽ vote 5*, cảm ơn và câu trả lời hay nhất với ai làm đúng yêu cầu và ko sao chép nhé. Mình cần gấp
Kể về 1 lần em về thăm trường cũ đầy xúc động. Có sử dụng yếu tố miêu tả, biểu cảm, miêu tả nội tâm.
Mọn sẽ vote 5*, cảm ơn và câu trả lời hay nhất với ai làm đúng yêu cầu và ko sao chép nhé. Mình cần gấp
1. Mở bài:
– Giới thiệu khái quát về ngày về thăm trường
2. Thân bài:
– Thời gian quay về thăm trường
– Quang cảnh trường bây giờ thế nào có khác ngày trước không
– Miêu tả các phòng lớp
– Miêu tả khoảng sân trường
– Miêu tả những hình ảnh, sự vật gắn với kỉ niệm thời xưa? Nêu cảm xúc? Thầy cô? Bạn bè?
– Gặp lại thầy cô? Thầy cô cũ còn không
– Nhớ lại những kỉ niệm:
+ Tâm trạng của em ra sao
+ Tình cảm em như thế nào?
3. Kết luận:
– Nêu cảm nhận chung.
Thời gian trôi qua thật nhanh chẳng mấy chốc tôi đã lên lớp 9 . Nhưng những kỉ niệm với mái trường tiểu học thân yêu vẫn còn đó. Vào cuối tuần trước tôi đã quay lại thăm ngôi trường cũ cảm xúc trong tôi như vỡ òa vì hạnh phúc.
Quang cảnh trường vẫn vậy, cây phượng vẫn đứng hiên ngang ở đó chào đón bao nhiêu lớp học sinh thân yêu. Hai hàng hoa mười giờ nở thật đẹp. Trong lòng tôi bồi hồi cái cảm giác thật khó diễn tả, hạnh phúc như vỡ òa. Sau nhiều năm, ngôi trường giờ không còn chật hẹp và nhỏ bé nữa. Cơ sở vật chất của trường đã hiện đại hơn nhiều, học sinh được trang bị thêm nhiều phòng máy tính, âm nhạc. Đúng vậy, ngôi trường cứ cũ kĩ và nhỏ bé mãi hay sao. Theo thời gian nó cũng phải thay đổi chứ. Ở đây tôi có vô vàn những kỉ niệm với bạn bè, thầy cô. Đúng ở giwuax sân trường bao nhiêu kỉ niệm ùa về. Khiến tôi nhớ đến nhứng giây phút quậy phá với bạn bè, chò chuyện với thầy cô. Tất cả đã đi xa nhưng tôi vẫn cảm nhận rõ ràng được sự thân thương, gần gũi.
Tôi đã đi hỏi thăm và được biết rất nhiều thầy cô dạy tôi đều đã về hưu cả. Tự dưng trong lòng tôi nhớ đến kỉ niệm hôm đó nắng chang chang chạy ra giữa sân trường đá bóng bị thầy chủ nhiệm mắng cho một trận, thế mà đứa nào đứa nấy vẫn tươi cười khi vào lớp. Lúc đó thật vui vô tư, hồn nhiên của một cô học sinh tiểu học. Những kỷ niệm thuở học trò, những buổi chơi cùng nhau, rồi bày trò trong lớp, chạy trốn thầy cô…. Tất cả đã rất xa mà cũng lại như vừa mới hôm qua.
Dù giờ đây đã rời xa mái trường nhưng có lẽ kỉ niệm sẽ luôn ở trong trái tim tôi. Vì đó là nơi đã chắp cánh ước mơ cho tôi. Nơi lưu giữu những kỉ niệm buồn vui của chính tôi.