kể về chuyện đời thường ( kể về người thân )
Ko copy trên mạng
0 bình luận về “kể về chuyện đời thường ( kể về người thân )
Ko copy trên mạng”
” Đi khắp thế gian không ai khổ bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha!”
THời gian đã bao đời alf thứ qua đi nhưng không thể lấy lại. Nưng thời gian cho em hiểu thêm về người àm em hằng yêu thương. NGười mà bao năm tháng đã chi sẻ với em bao vui, buồn trong cuộc sống. Và con người cao cả ấy, không ai khác chính là mẹ.
Mẹ em tân Nguyễn THị Hồng Vân. Mẹ ba mươi tám tuổi. MỘt cái tuổi đã bỏ hết đi bao năm tháng thanh xuân để chăm lo cho gia đình. Mẹ làm nghề nội trợ. Ở nhà chăm sóc gia đình.
Mẹ có dáng người cân đối. NHững bộ váy xòe đơn điệu mà trang nhã là những bộ váy mẹ hay mặt ở nhà. Mẹ có khuôn mặt trái xoan thanh tú. Làn da trắng hồng rạng rỡ. Mái tóc đen, xõa ngang vai. ĐOi môi hồng hào cùng với nụ cười duyên dáng. Ánh mắt dịu hiền, tha thiết. Mẹ có thới quen, vào mỗi buổi sáng, mẹ hay dậy từ rất sớm để đi tập thể dục. Sau khi tập thể dục xong, mẹ về nhà nấu ăn. Mẹ thường dánh rất nhiều thời giand dể cho gia đình có được bữa ăn ngon, ấm áp. Mẹ đỗi đãi với mọi người xung quanh rất tốt. LUôn thể hiện thái độ tôn trọng và yêu thương đối với mọi người. Mẹ là một người khá nóng tính, nghiêm khác và cũng là người sống nội tâm.
NHững năm tháng lặng lẽ trôi đi, sống với mẹ là bao năm tháng không thể nào vơi đi trong tâm trí em. Có một kỉ niệm mà mẹ đã cho em. Em đã nói dối mẹ. KHi mẹ mắng em, em lại nói với mẹ những lời như tát nước vào mặt. Lúc đó, em làm cho mẹ tổn thương rất nhiều. Mẹ đã khóc, giọt nước mắt almf em cảm thấy mình có lỗi. Em cảm thấy mình đã làm tổn thương ẹm quá nhiều. Em đã thức đêm cùng với mẹ, nói lời xin lỗi chân thành nhất avf hai mẹ con ôm nhau vào lòng.
Mẹ là người tuyệt vời nhất. MỘt tấm gương sáng cho em noi theo. LUôn bảo vệ em, lắng nghe em những tâm sự. Em rất yêu mẹ của em. Em hứa rằng, em sẽ cố gắng học thật tốt để đáp lại công ơn dưỡng dục mà bấy lâu năm tháng qua, cả tuổi thanh xuân mẹ hi sinh vì em.
” Đi khắp thế gian không ai khổ bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha!”
THời gian đã bao đời alf thứ qua đi nhưng không thể lấy lại. Nưng thời gian cho em hiểu thêm về người àm em hằng yêu thương. NGười mà bao năm tháng đã chi sẻ với em bao vui, buồn trong cuộc sống. Và con người cao cả ấy, không ai khác chính là mẹ.
Mẹ em tân Nguyễn THị Hồng Vân. Mẹ ba mươi tám tuổi. MỘt cái tuổi đã bỏ hết đi bao năm tháng thanh xuân để chăm lo cho gia đình. Mẹ làm nghề nội trợ. Ở nhà chăm sóc gia đình.
Mẹ có dáng người cân đối. NHững bộ váy xòe đơn điệu mà trang nhã là những bộ váy mẹ hay mặt ở nhà. Mẹ có khuôn mặt trái xoan thanh tú. Làn da trắng hồng rạng rỡ. Mái tóc đen, xõa ngang vai. ĐOi môi hồng hào cùng với nụ cười duyên dáng. Ánh mắt dịu hiền, tha thiết. Mẹ có thới quen, vào mỗi buổi sáng, mẹ hay dậy từ rất sớm để đi tập thể dục. Sau khi tập thể dục xong, mẹ về nhà nấu ăn. Mẹ thường dánh rất nhiều thời giand dể cho gia đình có được bữa ăn ngon, ấm áp. Mẹ đỗi đãi với mọi người xung quanh rất tốt. LUôn thể hiện thái độ tôn trọng và yêu thương đối với mọi người. Mẹ là một người khá nóng tính, nghiêm khác và cũng là người sống nội tâm.
NHững năm tháng lặng lẽ trôi đi, sống với mẹ là bao năm tháng không thể nào vơi đi trong tâm trí em. Có một kỉ niệm mà mẹ đã cho em. Em đã nói dối mẹ. KHi mẹ mắng em, em lại nói với mẹ những lời như tát nước vào mặt. Lúc đó, em làm cho mẹ tổn thương rất nhiều. Mẹ đã khóc, giọt nước mắt almf em cảm thấy mình có lỗi. Em cảm thấy mình đã làm tổn thương ẹm quá nhiều. Em đã thức đêm cùng với mẹ, nói lời xin lỗi chân thành nhất avf hai mẹ con ôm nhau vào lòng.
Mẹ là người tuyệt vời nhất. MỘt tấm gương sáng cho em noi theo. LUôn bảo vệ em, lắng nghe em những tâm sự. Em rất yêu mẹ của em. Em hứa rằng, em sẽ cố gắng học thật tốt để đáp lại công ơn dưỡng dục mà bấy lâu năm tháng qua, cả tuổi thanh xuân mẹ hi sinh vì em.
@Cáo/Olympia
CHúc hok tốt. Mình ko chép mạng thật đó.