Khi T.Sinh lập đàn tràng giải oan trên bến sông Hoàng Giang, Vũ Nương hiện về ở giữa dòng
mà nói vọng vào: “… Đa tạ tình chàng, thiếp chẳng thể trở về nhân gian được nữa”.
(Chuyện người con gái Nam Xươnng – Nguyễn Dữ).
Đó là câu nói cuối cùng của V.Nương với T.Sinh trước khi biến mất. Em thử lí giải vì sao Vũ
Nương “không thể trở về nhân gian được nữa”. (Trình bày bằng 1 đoạn văn ngắn)
Chúng ta đã được học bài ” Chuyện người con gái Nam Xương ” của Nguyễn Dữ khi nói lên số phận đau khổ đầy bi thương của người con gái thời phong kiến. Có thể thấy trong câu truyện sau khi Vũ Nương được Trương Sinh lập đàn giải oan trên bến sông Hoàng Giang theo ước nguyện của nàng khi nhờ Linh Phi. Vũ Nương đã hiện về giữa dòng sông và nói vọng vào câu:”… Đa tạ tình chàng, thiếp chẳng thể nào trở về nhân gian được nữa.” Đó là câu nói cuối cùng mà Vũ Nương nói với Trương Sinh trước khi biến mất. Theo em có lẽ là do Vũ Nương nghĩ mình đã sống tốt ở nhân gian rồi và nếu có quay về thì cũng sẽ nhận được cái gọi là ánh mắt của người đời. Một phần cũng vì đã thề nguyện ước sẽ ở thủy cung để trả ơn vì đã được cứu mạng. Nên đành bỏ mặc con thơ mà không trở về nhân gian nữa !
Mong giúp đc bạn nè mặc dù văn mình cx k giỏi lắm !