Khi tỉnh rượu lúc tàn canh Giật mình lại thấy thương mình xót xa Khi sao phong gấm rủ là Giờ sao tan tác như hoa giữa đường. Mặt sao dày gió dạn sương

Khi tỉnh rượu lúc tàn canh
Giật mình lại thấy thương mình xót xa
Khi sao phong gấm rủ là
Giờ sao tan tác như hoa giữa đường.
Mặt sao dày gió dạn sương,
Thân sao bướm chán ong chường bấy thân!
Em hãy viết đoạn văn khoảng 7 đến 10 câu nêu nội dung chính của đoạn thơ?
không sao chép ạ, cám ơn

0 bình luận về “Khi tỉnh rượu lúc tàn canh Giật mình lại thấy thương mình xót xa Khi sao phong gấm rủ là Giờ sao tan tác như hoa giữa đường. Mặt sao dày gió dạn sương”

  1. Đoạn thơ trên thuộc tác phẩm truyện kiều của nguyễn du, trích từ văn bản “nỗi thương mình”. Đoạn thơ hiện lên trước mắt là hoàn cảnh bi thương, nhục nhã của Kiều sau khi bị Sở Khánh lừa bán vào lầu xanh. Đồng thời nàng cũng hồi tưởng về năm xưa mà xót thay cho phận mình. Khi còn ở với gia đình, nàng là tiểu thư đài các, vậy mà giờ đây nàng phải chịu đựng một cuộc đời nhơ nhớp và ô nhục. Thân xác bị hành hạ nhưng tâm trí của nàng dường như còn thê lương hơn cả. Nàng phải xa gia đình, lấy bản thân bán mình chuộc nợ. Nàng phải xa người đã cùng nàng thề ước dưới trăng. Giờ nàng cũng nâng ly rượu nhưng không phải là lý rượu thề năm đó nữa mà là chén rượu chua chát, xót thay cho phận mình. Nàng uống để quên đi thực tại quá cay nghiệt của bản thân. Đoạn thơ cũng chính là sự thương xót của Nguyễn Du cho nàng Kiều, xót thay cho thân phận phụ nữ thấp cổ bé họng trong xã hội phong kiến thời xưa. Vote mình câu trả lời hay nhất nha

    Bình luận

Viết một bình luận