khổ thơ hay nhất và dễ ra thi nhất trong bài ông đồ, nhớ rừng,quê hương, khi con tu hú ,

khổ thơ hay nhất và dễ ra thi nhất trong bài ông đồ, nhớ rừng,quê hương, khi con tu hú ,

0 bình luận về “khổ thơ hay nhất và dễ ra thi nhất trong bài ông đồ, nhớ rừng,quê hương, khi con tu hú ,”

  1. Ông đồ:

      Nhưng mỗi năm mỗi vắng
    Người thuê viết nay đâu?
    Giấy đỏ buồn không thắm
    Mực đọng trong nghiên sầu

    Nhớ rừng:

    Nay ta ôm niềm uất hận ngàn thâu,
    Ghét những cảnh không đời nào thay đổi,
    Những cảnh sửa sang, tầm thường, giả dối:
    Hoa chăm, cỏ xén, lối phẳng, cây trồng;
    Dải nước đen giả suối, chẳng thông dòng
    Len dưới nách những mô gò thấp kém;
    Dăm vừng lá hiền lành, không bí hiểm,
    Cũng học đòi bắt chước vẻ hoang vu
    Của chốn ngàn năm cao cả, âm u.

    Quê hương: 

    Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng,
    Cả thân hình nồng thở vị xa xăm;
    Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
    Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.

    Tu hú:

    Ta nghe hè dậy bên lòng
    Mà chân muốn đạp tan phòng, hè ôi!
    Ngột làm sao, chết uất thôi
    Con chim tu hú ngoài trời cứ kêu!

    Xin hay nhất!!

     

    Bình luận
  2. Bài “Ông đồ”  + 2 khổ đẩu

                           + 2 khổ cuối

    Bài “Nhớ rừng” + Nào đâu …còn đâu

    Bài “Quê hương”, “Khi con tu hú”  thường là cả bài

    Bình luận

Viết một bình luận