“Không! Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn, hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác. Tôi ở nhà Binh Tư về được một lúc lâu thì thấy nhữn

“Không! Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn, hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác. Tôi ở nhà Binh Tư về được một lúc lâu thì thấy những tiếng nhốn nháo ở bên nhà Lão Hạc. Tôi mải mốt chạy sang. Mấy người hàng xóm đến trước tôi đang xôn xao ở trong nhà. Tôi xồng xộc chạy vào. Lão Hạc đang vật vã ở trên giường, đầu tóc rũ rượi, quần áo xộc xệch, hại mắt long sòng sọc. Lão tru tréo, bọt mép sài ra, khắp người chốc chốc lại bị giật mạnh một cái, nảy lên. Hai người đàn ông lực lượng phải ngồi đè lên người lão. Lão vật vã đến hai giờ đồng hồ rồi mới chết. Cái chết thật là dữ dội. Chẳng ai hiểu lão chết vì bệnh gì mà đau đớn và bất thình lình như vậy. Chỉ có tôi với binh Tư hiểu …
(Ngữ văn 8,tập 1, trang 45, NXB Giáo dục Việt Nam)
Câu 1 (0,25 điểm): Đoạn trích trên được trích từ văn bản nào?
Câu 2 (0,25 điểm): Tác giả là ai?
Câu 3 (0,25 điểm): Văn bản chứa đoạn trích trên được viết bằng thể loại nào?
Câu 4 (0,25 điểm): Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên?
Câu 5 (1,0 điểm): Nội dung chính của đoạn trích trên là gì?
Câu 6 (1,0 điểm): Câu văn: “Lão Hạc đang vật vã ở trên giường, đầu tóc rũ rượi, quần áo xộc xệch, hại mắt long sòng sọc.” Sử dụng biện pháp tu từ nào? Nêu hiệu quả biểu đạt của phép tu từ đó?
Câu 7 (2,0 điểm): Từ văn bản chứa đoạn trích, em hãy viết một đoạn văn ngắn (6 đến 8 câu) nêu cảm nhận của em về nhân vật Lão Hạc?

0 bình luận về ““Không! Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn, hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác. Tôi ở nhà Binh Tư về được một lúc lâu thì thấy nhữn”

  1. câu1: trích trong văn bản “lão hạc”, tác giả là:Nam Cao. Câu 3: thể loại là: truyện ngắn. Câu 4:PTBĐ là: tự sự. Câu 5: nội dung là: Miêu tả cái chết thật dữ dội, đau đớn, thê thảm của lão hạc đồng thời cũng cảm thông,thấu hiểu, nỗi ám ảnh của nhân vật tôi. Câu 6: chưa làm đc. Câu 7: Cuộc đời lão hạc đầy nước mắt đầy đau khổ và bất hạnh vô cùng nhưng lão vẫn có những vẻ đẹp tâm hồn rất đáng quý. lão hạc là một lão nông nghèo khổ, bất hạnh, vợ thì mất sớm một mình lão gà trống nuôi con; con trai lão vì quá nghèo mà ko lấy đc vợ nên phẫn chí bỏ đi phu đồn điền cao su biệt tích. tuổi già lão sống trong sự cô đơn, mòn mỏi chờ con trở về, lão luôn dằn vặt ân hận vì đã không làm tròn bổn phận của một người cha. Nhưng lão hạc vẫn giữ cho mình đc những vẻ đẹp tâm hồn rất đáng trân trọng. lão đem hết tình cảm yêu thương cho cậu vàng kỉ vật của người con trai để lại. Bởi vì lão là con người lương thiện, nhân hậu, giàu lòng tự trọng dù lão chết chứ k làm những việc bất lương là theo gót binh Tư. lão hạc rất yêu thương con, hi sinh mọi điều để sau này con có một cuộc sống toost đẹp. Lão đã tìm đến cái chết rất dữ dội và đau đớn để tự chừng phạt mình.

    Bình luận

Viết một bình luận