làm bài tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm của em về MỘT LẦN EM MẮC LỖI(nhớ kể kể kỉ niệm về lần mắc lỗi đó và nhớ kết hợp biểu cảm và miêu tả) không c

By Piper

làm bài tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm của em về MỘT LẦN EM MẮC LỖI(nhớ kể kể kỉ niệm về lần mắc lỗi đó và nhớ kết hợp biểu cảm và miêu tả)
không chép mạng giúp mình nha!

0 bình luận về “làm bài tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm của em về MỘT LẦN EM MẮC LỖI(nhớ kể kể kỉ niệm về lần mắc lỗi đó và nhớ kết hợp biểu cảm và miêu tả) không c”

  1. Mỗi con người chúng ta ko ai đủ thông minh và mưu lược để tránh đc những sai lầm .Mỗi người trong cuộc sống khó khắn luôn bị mắc ko ít lỗi lầm .Chỉ xem ta có biết sai lầm ấy để quay đầu mà sửa sai khi còn kịp . Tôi cũng một là con người và tôi cũng mắc rất nhiều lỗi lầm những một lần mà khiến tôi ko thể nào quên.

    Tôi là một đứa con gái ko ngoan ngoãn dù điểm số tôi cũng cao nhưng tôi thường hay quánh lộn và vi phạm kỉ luật.Ba mẹ nhiều lần đã đánh có khi đòi đuổi tôi ra khỏi nhà nhưng tôi chưa bao giờ thay đổi đc.Đến khi cô bạn thân tôi đến , cô ấy như ánh bình mình chiếu sáng tôi trong màn đêm đen tối.Tôi nhờ có bạn ấy trở lại thành một học sinh chăm ngoan,là một đứa con mà ba mẹ tự hào.Nhưng tình bạn ấy suyết tan vỡ vì một lần tôi lỡ làm trái điều đã từng hứa với bạn.Bạn ấy có việc nên nghỉ mấy hôm , tôi liền trở nên hư hỏng lại.Lúc đầu bằng một vài câu trêu ghẹo sau đó lại dẫn tới sự việc vô cùng nghiêm trọng.

    Tính tôi vốn ương bướng và cái tôi cao nên ai đụng đến là tôi ko thể nhịn đc.Vậy mà bọn con gái trong lớp lại nói nhiều câu nói về tôi ,tôi đã cố nhịn đến khi nói về cô ấy thì đã vượt quá giới hạn.Tôi liền ko biết hậu quả là gì tôi liền xong tới đánh.Mình tôi yếu thế ‘một chọi ba ko chọt cũng què’tôi biết vậy nên tạm thời nút.Hôm sao tôi liền tìm chặn đường đứa chủ đầu lúc đó nó đang đi một mình tôi xong tới đánh.Tôi đánh đã tôi và vui vẻ đi về nhà.Tôi cứ nghĩ ko ai biết nhưng cô chủ nhiệm đã vô tình thấy.Hôm sao tôi bị mời lên làm việc như vậy cũng chưa phải hết khi về thấy cô ấy đang khóc tôi mới thấy mình thật sai.Nguyên ngày hôm đó tôi chẳng màn việc gì ,cô ấy cũng chẳng nói chuyện với tôi.Về nhà tôi nghĩ chắc lại bị đòn nhừ tử nữa nhưng cô ấy lại suất hiện như cô tiên tới cầu xin ba mẹ tôi .Tôi cứ nghĩ cô ấy sẽ bỏ rơi một đứa hư hỏng như tôi chứ , tự nhiên tính ương bướng của tôi đi đâu mất tôi liến cất tiếng”Xin lỗi ba mẹ” một tiếng nghe rất dễ dàng nhưng ba mẹ tôi chưa từng nghe.Ba mẹ tôi dường như ko tin vào tai mình và biết rằng cô ấy chắc chắn sẽ thay đổi đc tôi.

    Lần mắc lỗi ấy thật khủng khiếp .Đó cũng là một bài học cho các bạn hãy biết kiềm chế tính cách của mình đừng để đến khi ko thể sửa nữa .Hãy biết sửa sai khi còn có thể.

    Trả lời

Viết một bình luận