Làm giúp mình bài văn tự sự: tưởng tượng cuộc gặp gỡ giữa em và sơn tinh .làm giúp mình với ạ cảm ơn

Làm giúp mình bài văn tự sự: tưởng tượng cuộc gặp gỡ giữa em và sơn tinh .làm giúp mình với ạ cảm ơn

0 bình luận về “Làm giúp mình bài văn tự sự: tưởng tượng cuộc gặp gỡ giữa em và sơn tinh .làm giúp mình với ạ cảm ơn”

  1. Trong cuộc đời mỗi người có lẽ sẽ có những cuộc gặp gỡ lướt qua vô tình nhưng bên cạnh đó cũng có những cuộc gặp mặt làm cho ta nhớ mãi. Và tôi cũng đã may mắn có được một cuộc gặp gỡ đầy ấn tượng với một nhân vật trong truyền thuyết :đó chính là nhân vật Thủy Tinh trong “Sơn Tinh Thủy Tinh”
    Hôm đó là một buổi chiều thật đẹp với bầu trời trong xanh cao rộng và từng cơn gió mát lạnh thổi qua khiến lòng người thật dễ chịu.Chúng tôi đang có một giờ học văn trên lớp và thật náo nức biết bao bởi hôm nay cô giáo tôi đã hứa sẽ kể cho chúng tôi nghe câu chuyện “ Sơn Tinh Thủy Tinh”. Và thế rồi chính giọng nói trầm ấm du dương của cô đã làm tôi dần dần chìm vào một thế giới kì diệu khác…
    Thật kì lại biết bao khi tôi vừa mở mắt ra thì bỗng thấy hiện lên trước mặt mình là một khung cảnh hoàn toàn khác: Đó không phải là lớp học tôi đang ngồi mà thay vào đó là cả một vùng biển mênh mông sóng nước. Và từ xa xa thấp thoáng có một bóng người lại gần chỗ tôi cất tiếng hỏi:
    – Em bé em đang làm gì ở đây vậy?
    Trước mắt tôi bây giờ là một chàng trai cao to lực lưỡng làm sao! Tôi sợ hãi và bắt đầu mếu máo:
    – Anh ơi em bị đi lạc vào đây. Anh là ai vậy ạ?
    Thấy vậy người đó liền ngạc nhiên lắm rồi an ủi dỗ dành tôi:
    – Không sao đâu đừng sợ.Anh tên là Thủy Tinh.
    – Ơ anh là Thủy Tinh trong truyện “Sơn Tinh Thủy Tinh” ạ?- tôi kêu lên- cô giáo bọn em đang kể chuyện anh cho bọn em nghe nè!
    Nghe vậy anh thoáng chút buồn nhưng rồi lại nói:
    – Vậy em đã được nghe chưa?
    – Dạ chưa ạ. Tiếc quá!- tôi tỏ vẻ tiếc nuối.
    – Ừ vậy em có muốn nghe không anh kể cho?
    – Có ạ!
    Rồi tôi với anh ngồi xuống một tảng đá gần đó. Anh bắt đầu kể:
    – Ngày xưa vào đời vua Hùng thứ mười tám ông có một người con gái đang đến tuổi cạp kê lấy chồng đó chính là Mị Nương. Nàng đẹp lắm! nàng có một nhan sắc tuyệt trần và lan da trắng trẻo mịn màng. Đợt đó cũng có nhiều người đến xin hỏi cưới nhưng đều bị vua từ chối. Rồi khi anh nghe được tin đó lại vốn có cảm tình với nàng từ lâu nên nhân cơ hội này anh cũng đến để xin hỏi cưới nàng. Cùng với anh lúc đó cũng có một người khác tên là Sơn Tinh. Kể ra anh và hắn ta cũng khá đối lập nhau bởi một bên là chúa tể trên mặt đất còn một bên lại là vua dưới đại dương. Thấy vậy vua bèn thách cưới cả hai anh : nếu trong hai người ai đáp ứng được sính lễ do vua đề ra và đến trước thì sẽ được vua gả con gái cho
    – Rồi sao hả anh? Anh có lấy được Mị Nương không ạ?- tôi háo hức
    – Không em ạ- giọng anh trùng xuống- vì sính lễ toàn là những đồ khó kiếm tìm nhất là lại hầu như chỉ có trên mặt đất nên rất khó đối với anh. Và sau khi đã kiếm được đủ thì anh lại bị chậm một bước so với Sơn Tinh và anh ta đã lấy được Mị Nương. Em biết không lúc đó anh đã tức giận lắm. Anh liền đuổi theo hai người đó và quyết đòi lại Mị Nương.
    – Vậy chắc lúc đó kinh khủng lắm anh nhỉ?
    – Ừ vì lúc đó anh còn dại dột nên anh đã tuyên chiến với Sơn Tinh và gây ra một cuộc chiến tranh kinh khủng. Bọn anh đều ngang tài ngang sức chiến đấu hết mình nên trận đấu diễn ra khá lâu. Anh chứ dâng nước lên bao nhiêu thì Sơn Tinh lại lấy đá và đất lấp đầy bấy nhiêu. Cứ như thế cuộc chiến diễn ra đầy cam go ác liệt làm tổn hại đến biết bao sinh vật và con người và cuối cùng anh đã phải chấp nhận mình là người thua cuộc.
    – Chắc lúc đó anh buồn lắm nhìn- tôi nhìn anh đầy sự cảm thông
    – Em biết không mãi sau này ah mới nghĩ lại và thấy đợt đó mình thật bồng bột và thiếu suy nghĩ bởi suy cho cùng Sơn Tinh là người đã tìm được sính lễ và đến trước nên cậu ấy xứng đáng có được Mị Nương. Còn em đấy, em phải nhớ sau này trước khi làm việc gì phải suy nghĩ cho thật kĩ nhớ chưa! Nếu không sẽ đem lai hậu quả khó lường đấy!
    Tôi chưa kịp trả lời lại anh thì bỗng một tiếng gọi làm tôi giật mình thức giấc. Ôi hóa ra đó chỉ là một giấc mơ- một giấc mơ thật chân thực và đáng nhớ nhất mà tôi đã từng có. Tôi sẽ nhớ mãi cuộc gặp gỡ đặc biệt này!

    Bình luận

Viết một bình luận