LÀM HỘ MÌNH 2 ĐỀ NÀY Ạ
LƯU Ý: KHÔNG CHÉP MẠNG NHA
Viết đoạn văn ngắn (khoảng 200 chữ) nêu suy nghĩ của anh/chị về các vấn đề sau (mỗi vấn đề là 1 đoạn văn)
1. Những yếu tố giúp con người thành công trong cuộc sống (Đề 1)
2. Ý kiến “Sứ mệnh của người mẹ không phải là chỗ dựa cho con cái, mà là làm cho chỗ dựa ấy trở nên không cần thiết” (Đề 2)
1. Đã tự bao giờ bạn tự hỏi bản thân yếu tố nào dẫn đến thành công trong cuộc sống. Có lẽ với mình yếu tố đó chính là sự kiên trì. Tính kiên trì có thể được hiểu một cách đơn giản là những kỹ năng cũng như thái độ sống của một con người trong hành trình theo đuổi mục tiêu mà chính bản thân đã đặt ra với cuộc sống luôn luôn cố gắng làm việc và không chịu từ bỏ đến cùng. Kiên trì giúp chúng ta có sức mạnh,rắn giỏi để đương đầu với mọi khó khăn thử thách. Không chỉ vậy kiên trì còn giúp chúng at vững vàng, tôi luyện bản lĩnh của mỗi người. Thất bại cho dù có tệ hại đến đâu nhưng nó hoàn toàn có thể là sự khởi nguồn cho thành công, sự thất bại nếu suy cho cùng cũng chỉ là giúp chúng ta cố gắng hơn nữa cho tương lai mà thôi. Nếu chúng ta vẫn còn trẻ, hãy mạnh dạn, kiên trì bước ra ngoài. Hãy bước chân đi, để hiểu thế nào là sóng gió. Kiên trì thêm một chút, độ lượng hơn một chút, biết nhìn xa trông rộng, hạnh phúc nhất định sẽ đến, cũng chính giây phút bạn kiên trì đến cùng để theo đuổi mơ ước cũng chính là lúc bạn đang hướng đến thành công. Trong cuộc sống có những người kiên trì thì cũng có những người thiếu đi tính kiên nhẫn, lười biếng. Hễ gặp một chút khó khăn là nản chí. Chúng ta nên nhớ rằng thành công trong cuộc sống không tự nhiên mà đến. Nếu như bạn dễ dàng bỏ cuộc vì những điều nhỏ bé thì bạn sẽ không bao giờ có được thành công. Là học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường ,chúng ta có thể đặt ra cho mình những mục tiêu ngắn hạn trước mắt để từ đó rèn luyện tính kiên trì nhẫn nại của mình. Chỉ cần bạn cố gắng nhất định sẽ được đền đáp.
2.
Có ý kiến “Sứ mệnh của người mẹ không phải là chỗ dựa cho con cái, mà là làm cho chỗ dựa ấy trở nên không cần thiết”. Đúng vậy cha mẹ sinh ra chúng ta cho chúng ta hình hài, nuôi nấng chúng ta khôn lớn. Sứ mệnh của họ như vậy thôi còn khi lớn lên chúng ta không thể dựa dẫm quá nhiều vào cha mẹ, chúng ta phải tự biết mọc cánh và tự bay. Cuộc sống không phải lúc nào cũng êm đềm mà luôn có sóng gió. Vì vậy, chúng ta cần biết tìm cách để vượt qua, và sẽ càng ý nghĩa hơn nếu chinh phục thử thách bằng chính nghị lực bản thân. Người mẹ vĩ đại là người cho những đứa con của họ tự kiếm tìm ước mơ, tự chinh phục thử thách chứ không phải xây ước mơ ấy cho con cái. Ai cũng yêu thương con cái, nhưng hãy làm sao để tình cảm ấy không khiến đứa trẻ ỷ lại, phụ thuộc vào mẹ là điều cần quan tâm. Có như vậy khi đứng trước sóng gió cuộc đời mà không có mẹ mới có thể vượt qua được khó khăn ấy. Chính vì vậy giáo dục con cái không sống dựa dẫm là điều vô cùng cần thiết. Thế nhưng, có rất nhiều người mẹ vì hết sức yêu con nên nuông chiều quá mức, khiến đứa trẻ mất đi sự tự lập, luôn ỉ lại và dựa dẫm vào gia đình. Việc đó đã gây ra không ít hậu quả. Thói quen dựa dẫm khiến họ mất đi bản lĩnh, luôn tự ti cho rằng mình không thể làm được. “Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố” (Nhật kí Đặng Thuỳ Trâm). Con người cũng vậy, chúng ta hãy tự bước đi trên con đường đi đến hạnh phúc đừng dựa dẫm, phụ thuộc vào người khác. Gia đình chỉ là nơi để chúng ta sẻ chia, vỗ về sau mỗi ngày làm việc vất vả chứ họ không có nghĩa vụ phải giúp ta thực hiện ước mơ ấy.