” Nhìn hoa phượng vĩ trên cây. Nhớ thời cắp sách thơ ngây đến trường,……..” Mỗi lần nghe những giai điệu du dương và quen thuộc ấy, Bài thơ đã gợi cho tôi nhớ về loài hoa phượng tôi yêu quý.
B. Thân bài:
– Chao ôi! cây phượng mới đẹp làm sao!. Nhìn từ xa cây như một gã khổng lồ cao lớn đứng giữa sân trường
– Nguồn gốc: Mọc từ bao lâu? Khi nào?
Phượng không biết có từ bao giờ, nó đã già.
– Tả chi tiết ( thân cây, lá cây, hoa, quả, nụ,….. ) kết hợp với cảm xúc
Thân cây ta, phải 3 hoặc 4 học sinh ôm không xuể. Cành phượng tỏa ra các phía như muốn ôm chúng tôi vào lòng. Lá cây trông như những chiếc lá me đung đưa bên gió. Những cánh hoa lượn theo những đường cong tùy ý. Thưởng thức hương hoa phượng bao giờ ta cũng tìm ra được những cảm giác thư thái, an lành,…. Quả phượng có hai mảnh vỏ hoá gỗ. Hạt dài và hẹp, có vân nâu.
– Công dụng:
Cây phượng mang trong mình những tác dụng tuyệt vời mà chúng ta không biết đến. Vỏ và rễ của cây phượng được dùng để làm thuốc, lá cây trị bệnh. Hương phượng làm tan biến những phiền toái, làm giảm căng thẳng,……
– Ý nghĩa:
Phượng là tín hiệu báo hiệu một sự chia tay, tạm rời xa mái trường và những bạn bè cùng trang lứa.
Phượng nở là thời điểm kết thúc năm học, là mùa của sự chia tay,….
Phượng gợi nhớ đến những câu chuyện tình yêu tuổi học trò vô cùng trong sáng
– Kỉ niệm của bản thân với loài cây ( hái phượng, chơi đùa dưới gốc phượng ,…..)
C. Kết bài: Cảm nhận của em về cây phượng
– Hoa phượng giờ đây đã trở thành một phần máu thịt của tôi. Nó là lưu giữ những tuổi thơ đẹp nhất của tôi.
– cây phượng chính là nơi tôi cảm thấy an toàn, tuyệt vời và luôn cất giấu những kỉ niệm tươi đẹp tuổi học trò của mình.
a. Mở bài:
b. Thân bài:
– Biểu cảm về các đặc điểm của cây:
– Miêu tả lại niềm thích thú khi được hái những trái cây và thưởng thức nó.
– Có thể kể một kỉ niệm sâu sắc của bản thân với loài cây trên.
c. Kết bài:
Dàn bài:
A. Mở bài: gt về loài cây em yêu thích
” Nhìn hoa phượng vĩ trên cây. Nhớ thời cắp sách thơ ngây đến trường,……..” Mỗi lần nghe những giai điệu du dương và quen thuộc ấy, Bài thơ đã gợi cho tôi nhớ về loài hoa phượng tôi yêu quý.
B. Thân bài:
– Chao ôi! cây phượng mới đẹp làm sao!. Nhìn từ xa cây như một gã khổng lồ cao lớn đứng giữa sân trường
– Nguồn gốc: Mọc từ bao lâu? Khi nào?
Phượng không biết có từ bao giờ, nó đã già.
– Tả chi tiết ( thân cây, lá cây, hoa, quả, nụ,….. ) kết hợp với cảm xúc
Thân cây ta, phải 3 hoặc 4 học sinh ôm không xuể. Cành phượng tỏa ra các phía như muốn ôm chúng tôi vào lòng. Lá cây trông như những chiếc lá me đung đưa bên gió. Những cánh hoa lượn theo những đường cong tùy ý. Thưởng thức hương hoa phượng bao giờ ta cũng tìm ra được những cảm giác thư thái, an lành,…. Quả phượng có hai mảnh vỏ hoá gỗ. Hạt dài và hẹp, có vân nâu.
– Công dụng:
Cây phượng mang trong mình những tác dụng tuyệt vời mà chúng ta không biết đến. Vỏ và rễ của cây phượng được dùng để làm thuốc, lá cây trị bệnh. Hương phượng làm tan biến những phiền toái, làm giảm căng thẳng,……
– Ý nghĩa:
Phượng là tín hiệu báo hiệu một sự chia tay, tạm rời xa mái trường và những bạn bè cùng trang lứa.
Phượng nở là thời điểm kết thúc năm học, là mùa của sự chia tay,….
Phượng gợi nhớ đến những câu chuyện tình yêu tuổi học trò vô cùng trong sáng
– Kỉ niệm của bản thân với loài cây ( hái phượng, chơi đùa dưới gốc phượng ,…..)
C. Kết bài: Cảm nhận của em về cây phượng
– Hoa phượng giờ đây đã trở thành một phần máu thịt của tôi. Nó là lưu giữ những tuổi thơ đẹp nhất của tôi.
– cây phượng chính là nơi tôi cảm thấy an toàn, tuyệt vời và luôn cất giấu những kỉ niệm tươi đẹp tuổi học trò của mình.