Lập dàn ý cho đề bài sau: tưởng tượng 20 năm sau, vào một ngày hè, em về thăm lại trường cũ. Hãy kể lại buổi thăm trường đầy xúc

Lập dàn ý cho đề bài sau: tưởng tượng 20 năm sau, vào một ngày hè, em về thăm lại trường cũ. Hãy kể lại buổi thăm trường đầy xúc động đó.
Gợi ý:
– Nêu tình huống để đc gặp bạn bè, thầy cô giáo cũ của mình
– Giới thiệu sơ về trường cũ (trường trước đây khác thế nào so với bây giờ)
– Kể 2 kỉ niệm sâu sắc với cô giáo ( 1 kỉ niệm vui, 1 kỉ niệm buồn)
– Kể 2 kỉ niệm sâu sắc với bạn bè ( 1 kỉ niệm vui, 1 kỉ niệm buồn)

0 bình luận về “Lập dàn ý cho đề bài sau: tưởng tượng 20 năm sau, vào một ngày hè, em về thăm lại trường cũ. Hãy kể lại buổi thăm trường đầy xúc”

  1. Đối với mỗi người chắc hẳn luôn có những thứ vô cùng thiêng liêng , quý giá mà không có gì thay thế được. Và với tôi cũng vậy , hai tiếng “ ngôi trường” mỗi khi nhắc đến đều làm tôi lưu luyến bâng khuâng. Nó khiến tôi nghĩ về những ngày đi học , những kỉ niệm thân thương dưới mái trường cấp II ngày nào. Và kể từ ngày tôi ra trường, thoắt cái đã được hai mươi năm rồi. Hôm nay nhân dịp ngày thành lập trường, tôi mới có dịp về thăm trường sau bao năm xa cách.

    Hôm đó là một ngày hè, bầu trời trong xanh cao vời vợi , tôi trở về trường trogn cảm xúc rạo rực, phấn khởi, bồi hồi , xốn xang. Từng cơn gió nhẹ khua tán cây bên đường xào xạc. Tôi vẫn đi trên lối cũ, mải mê bước theo làn nắng vàng rực rỡ trong niềm vui sướng thôi thúc lẫn với chút cảm giác khó tả. Chính cảm giác, chính bầu không khí ấy hai mươi năm về trước tôi cũng như nhiều đứa trẻ khác trong làng , trong xóm đang náo nức chò từng ngày, từng giờ để được đến trường gặp lại bạn bè , thầy cô. Ngay khi đứng trước cổng trường xưa, cảm giác nao nao , hạnh phúc ấy lại ùa về chiếm lấy trái tim tôi rất tự nhiên , không thể nào ngăn được.

    Trường giờ đây nằm cạnh đường quốc lộ nhưng cổng trường lại cách trường hơi xa làm cho tôi thấy vừa quen lại vừa lạ. Kỉ niệm cũ như đánh thức sau một thời gian dài cứ ùa về trong tôi cùng với niềm háo hức, mong gặp lại trường thân yêu … Khi đến cổng trường, cánh cổng được làm bằng sắt phủ sơn xanh ngày nào giờ đây không còn nữa mà thay thế bằng cánh cổng hiện đại hơn có khả năng tự đóng mở khi có người đến và người đi . Còn tấm biển tên trường ngày xưa giờ đã thay thế bằng tấm bảng điện tử với nhiều màu sắc sặc sỡ. Nhìn những thứ đấy làm tôi nhớ lại ngày xưa mình cùng với các bạn đi trực cổng rất vui , rồi mua đồ ăn từ bên ngoài vào trong sự chen chúc đông người .

    Rồi tôi bước qua cánh cổng , cảm giác mọi thứ thật xa lạ , không còn sân cát , đường đi đá vụn mà được thay thế bằng sân bê tông đường tráng nhựa và cả kiến trúc của trường đều thay đổi , nhưng cái trống thì vẫn còn đó và cả cây phượng đỏ che mát cho chúng tôi ngày xưa ôn bài nữa. Cái trống kia chúng tôi thường quậy phá bị thầy , cô nhắc nhở chỉ vì muốn nghe tiếng trống âm vang ấy. Những cây phượng với từng chum hoa đỏ thắm khoe sắc giữa vòm trời xanh biếc. Màu sắc của hoa phượng – màu sắc của tuổi học trò là hình ảnh không bao giờ quên khi mùa hè đến . Nó làm tôi nhớ lại ngày xưa tôi cùng lũ bạn thi nhau nhặt từng chùm hoa để ép thành những con bướm xinh xắn để trang trí trong tập, trong sách . Khi nói đến những kỉ niệm, tôi không thể không chạnh lòng, vậy mà giờ đây mỗi người một phương, một hướng với những số phận những công việc với những môi trường sống khác nhau . Nhưng không biết liệu có ai quên đi ngôi trường cấp II đầy kỉ niệm không nhỉ ?

    Bình luận

Viết một bình luận