Lập dàn ý và viết đoạn văn hoàn chỉnh cho đề bài sau:
Biểu cảm về một trải nghiệm đáng nhớ của em.
0 bình luận về “Lập dàn ý và viết đoạn văn hoàn chỉnh cho đề bài sau:
Biểu cảm về một trải nghiệm đáng nhớ của em.”
MỞ BÀI
+ Giới thiệu toàn cảnh về Đà Lạt: có núi, có thông, có thác.
+ Sự kiện tường thuật: Chuyến đi du lịch.
+ Thăm thác Prenn.
THÂN BÀI
1) Đường đến thác lúc sáng sớm
Xe chạy từ khách sạn, qua rừng thông có hương thơm, có gió nhẹ, có hơi lạnh.
2) Mặt trời lên cao
+ Bầu trời trong vắt.
+ Đường khúc khuỷu gập ghềnh.
+ Không khí mát lạnh.
+ Cảm giác khỏe và dễ chịu.
Đà Lạt mộng mơ với rừng thông, thác Prenn
3) Thăm cảnh sắc của thác
+ Bước xuống theo từng bậc thang để chiêm ngưỡng thác.
+ Cảm giác mát lạnh.
+ Những nhà chòi để khách nghỉ chân.
4) Sinh hoạt bên thác
+ Tập hợp hát hò vui vẻ.
+ Thời gian trôi rất nhanh.
5) Về chiều
+ Tập trung lên xe.
+ Không ai nói chuyện bởi còn lưu luyến với cảnh đẹp.
+ Hẹn một ngày trở lại.
KẾT LUẬN
+ Vào năm học mới rồi mà không sao quên được chuyên du lịch thú vị trong hè.
+ Muốn lên với thác Prenn trong hè tới.
Đoạn văn:
Thành phố Đà Lạt nằm ở trung tâm của vùng cao nguyên phía Nam, cách thành phố Hồ Chí Minh về phía bắc 300 km. Ở thành phố xinh đẹp này, thời tiết thay đổi liên tục, buổi trưa khá ấm áp và mát mẻ trong khi đến chiều tối thì lại se se lạnh. Nhìn chung, khí hậu khá ôn hòa và phù hợp cho vạn vật sinh sôi phát triển. Đây cũng là lí do mà ở Đà Lạt có rất nhiều các loài hoa đẹp và quý. Ở đây, ta như lạc vào rừng hoa với đủ các loại như hoa cẩm tú cầu, hoa mi mo da, hoa dã quỳ,… Ngoài ra, ở Đà Lạt còn có các nhiều các địa điểm vui chơi thú vị như Mê Linh coffee garden hồ Than Thở, thác Camly, ga Đà Lạt,… Càng khám phá, Đà Lạt lại hiện ra càng độc đáo và thú vị. Mình mong rằng sẽ có nhiều cơ hội đến đây trong tương lai gần.
Trong mười tám năm của cuộc đời, tôi chưa bao giờ thấy tự hào về bản thân mình hơn ngày mà tôi có được bằng lái xe. Sau sinh nhật tôi, bố tôi đề nghị rằng đó cũng là lúc tôi nên có một chiếc xe máy cho riêng mình, và điều đó có nghĩa là tôi cần phải có một cái bằng lái xe đàng hoàng. Bố chở tôi đến trường dạy lái xe để tôi có thể học và chuẩn bị cho kì thi sắp đến. Vì tôi hoàn toàn không có kinh nghiệm chạy xe và biết về luật giao thông, tôi dành hơn một tháng để học lý thuyết cũng như tập lái, và tính đến nay đó là một tháng vất vả nhất đối với tôi. Vào ngày thi, tôi thậm chí còn nghĩ rằng mình cần phải uống thuốc để giữ cho trái tim đập được ở vận tốc bình thường. Tôi vượt qua bài thi viết khá dễ dàng, nhưng tất cả sự tự tin của tôi biến mất khi tôi tiến vào phần thi thực hành. Mặc dù tôi đã trải qua rất nhiều cuộc thi của nhiều môn học khác nhau tại trường, lần đó là một cuộc thi dài nhất và nhiều áp lực nhất trong cuộc đời của tôi. Tôi thất rất nhiều người thất bại ở vòng chạy số 8, và điều đó thật sự thử thách thần kinh của tôi. Bố tôi cũng gần như lo sợ như tôi, nhưng ông nói tôi hãy hít thở thật sâu để bình tĩnh lại. Ông nói rằng tất cả những gì tôi cần làm là thư giãn và tin vào chính bản thân mình. Điều cuối cùng tôi nhớ được là tôi leo lên chiếc xe máy và chạy đến vòng số 8. Những phút kế tiếp đều bị mờ đi bởi sự lo sợ và mồ hôi của tôi, nhưng bằng cách nào đó tôi đã hoàn thành bài thi hoàn hảo. Khi tôi bước ra, chính cái ôm chặt của bố đã nhắc tôi biết là tôi đã đậu kì thi lái xe, và lúc đó tôi cảm thấy như mình đang trên mây vậy. Sau ngày hôm đó, mẹ tôi thường trêu bố con tôi. Mẹ nói rằng chúng tôi đã phóng đại kì thi ấy quá mức, và chẳng có gì để phải tự hào đến thế khi có được một tấm bằng lái bình thường như vậy. Mặc dù đó không phải là một điều gì to lớn, nhưng ngày tôi thi đậu bằng lái sẽ luôn là kỷ niệm tôi không thể quên.
MỞ BÀI
+ Giới thiệu toàn cảnh về Đà Lạt: có núi, có thông, có thác.
+ Sự kiện tường thuật: Chuyến đi du lịch.
+ Thăm thác Prenn.
THÂN BÀI
1) Đường đến thác lúc sáng sớm
Xe chạy từ khách sạn, qua rừng thông có hương thơm, có gió nhẹ, có hơi lạnh.
2) Mặt trời lên cao
+ Bầu trời trong vắt.
+ Đường khúc khuỷu gập ghềnh.
+ Không khí mát lạnh.
+ Cảm giác khỏe và dễ chịu.
Đà Lạt mộng mơ với rừng thông, thác Prenn
3) Thăm cảnh sắc của thác
+ Bước xuống theo từng bậc thang để chiêm ngưỡng thác.
+ Cảm giác mát lạnh.
+ Những nhà chòi để khách nghỉ chân.
4) Sinh hoạt bên thác
+ Tập hợp hát hò vui vẻ.
+ Thời gian trôi rất nhanh.
5) Về chiều
+ Tập trung lên xe.
+ Không ai nói chuyện bởi còn lưu luyến với cảnh đẹp.
+ Hẹn một ngày trở lại.
KẾT LUẬN
+ Vào năm học mới rồi mà không sao quên được chuyên du lịch thú vị trong hè.
+ Muốn lên với thác Prenn trong hè tới.
Đoạn văn:
Thành phố Đà Lạt nằm ở trung tâm của vùng cao nguyên phía Nam, cách thành phố Hồ Chí Minh về phía bắc 300 km. Ở thành phố xinh đẹp này, thời tiết thay đổi liên tục, buổi trưa khá ấm áp và mát mẻ trong khi đến chiều tối thì lại se se lạnh. Nhìn chung, khí hậu khá ôn hòa và phù hợp cho vạn vật sinh sôi phát triển. Đây cũng là lí do mà ở Đà Lạt có rất nhiều các loài hoa đẹp và quý. Ở đây, ta như lạc vào rừng hoa với đủ các loại như hoa cẩm tú cầu, hoa mi mo da, hoa dã quỳ,… Ngoài ra, ở Đà Lạt còn có các nhiều các địa điểm vui chơi thú vị như Mê Linh coffee garden hồ Than Thở, thác Camly, ga Đà Lạt,… Càng khám phá, Đà Lạt lại hiện ra càng độc đáo và thú vị. Mình mong rằng sẽ có nhiều cơ hội đến đây trong tương lai gần.
Trong mười tám năm của cuộc đời, tôi chưa bao giờ thấy tự hào về bản thân mình hơn ngày mà tôi có được bằng lái xe. Sau sinh nhật tôi, bố tôi đề nghị rằng đó cũng là lúc tôi nên có một chiếc xe máy cho riêng mình, và điều đó có nghĩa là tôi cần phải có một cái bằng lái xe đàng hoàng. Bố chở tôi đến trường dạy lái xe để tôi có thể học và chuẩn bị cho kì thi sắp đến. Vì tôi hoàn toàn không có kinh nghiệm chạy xe và biết về luật giao thông, tôi dành hơn một tháng để học lý thuyết cũng như tập lái, và tính đến nay đó là một tháng vất vả nhất đối với tôi. Vào ngày thi, tôi thậm chí còn nghĩ rằng mình cần phải uống thuốc để giữ cho trái tim đập được ở vận tốc bình thường. Tôi vượt qua bài thi viết khá dễ dàng, nhưng tất cả sự tự tin của tôi biến mất khi tôi tiến vào phần thi thực hành. Mặc dù tôi đã trải qua rất nhiều cuộc thi của nhiều môn học khác nhau tại trường, lần đó là một cuộc thi dài nhất và nhiều áp lực nhất trong cuộc đời của tôi. Tôi thất rất nhiều người thất bại ở vòng chạy số 8, và điều đó thật sự thử thách thần kinh của tôi. Bố tôi cũng gần như lo sợ như tôi, nhưng ông nói tôi hãy hít thở thật sâu để bình tĩnh lại. Ông nói rằng tất cả những gì tôi cần làm là thư giãn và tin vào chính bản thân mình. Điều cuối cùng tôi nhớ được là tôi leo lên chiếc xe máy và chạy đến vòng số 8. Những phút kế tiếp đều bị mờ đi bởi sự lo sợ và mồ hôi của tôi, nhưng bằng cách nào đó tôi đã hoàn thành bài thi hoàn hảo. Khi tôi bước ra, chính cái ôm chặt của bố đã nhắc tôi biết là tôi đã đậu kì thi lái xe, và lúc đó tôi cảm thấy như mình đang trên mây vậy. Sau ngày hôm đó, mẹ tôi thường trêu bố con tôi. Mẹ nói rằng chúng tôi đã phóng đại kì thi ấy quá mức, và chẳng có gì để phải tự hào đến thế khi có được một tấm bằng lái bình thường như vậy. Mặc dù đó không phải là một điều gì to lớn, nhưng ngày tôi thi đậu bằng lái sẽ luôn là kỷ niệm tôi không thể quên.